Chương 43: Bỏ Trốn Cùng Mẹ Bầu (3)

“Sao lại không thấy? Để đâu rồi…”

Lúc này, trong một nhà sách ở nội thành Hoài Hải, người quản lý nhà sách - một người đàn ông trẻ tuổi mang mắt kính đang sốt ruột hoảng loạn lục lọi khắp cửa tiệm.

Sau một hồi tìm kiếm mà vẫn không có thu hoạch gì, anh ta ngồi xuống ghế, vẻ mặt não nề nói: “Không phải đã kẹp vào quà tặng đó chứ?”

Nếu thật là vậy thì kế hoạch kia phải thực hiện lại lần nữa.

Nghĩ như vậy, quản lý cửa hàng lại thấy đau đầu.

Thứ mà anh ta muốn tìm rất đơn giản chính là một tờ giấy. Bên trên có ghi địa chỉ của một diễn đàn mạng lúc sáng anh ta viết.

Nếu đó chỉ là một trang web bình thường thì thôi. Vấn đề chính là ở trang web này, nó là diễn đàn bí ẩn dành cho những hacker, tên gọi là ‘Cực Dạ’.

Khắc với những diễn đàn hacker tầm thường, tính bảo mật và riêng tư ở Cực Dạ cao hơn nhiều.

Trên diễn đàn không chỉ có những tay lão làng thường xuyên lui tới còn có những giao dịch ngầm cũng được rao bán ở nơi này.

Bởi vậy, nếu muốn trở thành hội viên của Cực Dạ đều phải nhờ vào đề cử của các thành viên bên trong. Thông qua mã giới thiệu mới có thể đăng ký tài khoản.

Sáng này, quản lý cửa hàng mới thông qua bài kiểm tra được sư phụ cho địa chỉ web Cực Dạ.

Đương nhiên vì bảo mật, sư phụ không trực tiếp gửi đường link cho anh ta mà chỉ cho anh ta một cái đề, để anh ta vận dụng thuật toán phá giải những con số và chữ cái bên trong để nhận được địa chỉ web.

Trong lúc tính toán, quản lý cửa hàng ghi những chữ cái và con số giải mã được ghi vào một tờ giấy nháp. Sau đó có khách đến mua hàng, anh ta tiện tay kẹp luôn vào sách. Kết quả, đến khi anh ta nhớ tới nó muốn phủi bỏ vết tích thì tờ giấy đã không cánh mà bay.

“Chắc, chắc cũng không sao đâu…” Quản lý cửa hàng lẩm bẩm tự an ủi.

Nhà sách của anh ta không lớn bình thường đến mua sách cũng chỉ có người lớn với con nít.

Hôm nay nhận được quà tặng cũng là một người mẹ trẻ mua vở vẽ cho con gái.

Người mẹ trẻ kia anh có quen biết, tên là Lâm Thanh Thanh ở gần đây làm việc văn phòng.

Sách của mình là sách lập trình, tặng cô ấy chắc cũng chỉ nằm chôn dưới đống bụi.

Chẳng lẽ con gái cô ấy rảnh rỗi sinh nông nổi lấy sách đó ra đọc?

Hơn nữa, vì phòng ngừa người lạ xâm nhập, nên khi một người mới vào diễn đàn sẽ phải đối mặt với những bài thi cực khó.

Những đề thi đó cũng không phải người thường nào cũng giải được.

Nghĩ như vậy, quản lý cửa hàng cũng yên lòng.



Mà bên kia, Lâm Tiểu Đường đang ngồi trước máy tính ở nhà không hề hay biết suy nghĩ của quản lý cửa hàng.

Sau khi về nhà, cô lập tức mở hết mấy quyển sách lập trình ra vừa đọc vừa học từng chút một.

Bởi vì đã học tập nhiều năm, học ngôn ngữ lập trình đối với cô cũng không phải chuyện gì khó.

Chỉ mất khoảng một tháng, cô đã thuần thục nắm giữ những kiến thức này. Nhưng rốt cuộc những thứ này cũng chỉ là cơ sở.

Kế tiếp cô vẫn cần học những nội dung chuyên ngành hơn.

Đúng lúc này, Lâm Tiểu Đường đang đọc sách lại phát hiện một tờ giấy ghi chú màu vàng kẹp trong quyển《C Primer Plus》bên trên là những hàng chữ xiêu vẹo giống như đường liên kết của một trang web nào đó.

Lâm Tiểu Đường không biết tờ giấy này từ đâu ra.

Nhưng nó xuất hiện trong sách lập trình, Lâm Tiểu Đường vẫn thử mở link web đó lên.

Có điều, vượt ngoài dự kiến của cô ngay khi cô nhấn enter, màn hình máy tính không mở ra trang web mà là một cửa sổ nhỏ.

Trên cửa sổ có ghi một cái đề…

“Vận dụng công thức tính lực Lorenxơ hãy tính vận tốc của một con quay đang quay tròn trong không gian từ trường khi nó quay đến giây thứ mười bốn.”

Dưới đề là một dòng thời gian ba mươi giây đang đếm ngược.

Thật rõ ràng, cô cần phải đưa ra đáp án trong vòng ba mươi giây.

Từ khi cái đề này xuất hiện, máy tính của Lâm Tiểu Đường giống như bị chết máy, con chuột không thể di chuyển được, nhấn nút tắt nguồn cũng vô dụng.

Điều duy nhất cô có thể làm là ấn bàn phím, gõ đáp án chính xác vào trong.

Sau khi xác nhận không thể thoát được, Lâm Tiểu Đường nhìn đề bài. Cái đề này nhìn như là một đề vật lý nhưng thực tế là cần rất nhiều kiến thức toán học.

Đối với người bình thường mà nói có lẽ có chút khó khăn nhưng Lâm Tiểu Đường lại có thể dễ dàng đưa ra đáp án chính xác.

Cái đề này xuất hiện là có ý gì?

Mình có nên thử làm không?

Lâm Tiểu Đường nhìn cửa sổ nhỏ, chần chừ một lúc. Nhưng trước khi thời gian đếm ngược kết thúc, cô vẫn gõ đáp án chính xác vào.

Ngay khi cô gõ con số cuối cùng vào, thoáng chốc lại có một cái đề khác xuất hiện trước mặt…

“Vận dụng lý thuyết hàm suy rộng của Hilbert để chia một mặt phẳng thành các phần không trùng nhau, lấy 0 và 1 làm mặt đối lập với nhau, sẽ xuất hiện mấy cách phân chia?”

Đồng dạng cũng là 30 giây đếm ngược, đồng dạng là một đề toán.

Nhưng độ khó đã cao hơn đề trước đó một chút.

Lâm Tiểu Đường lại lần nữa bị đề bài gợi lên hứng thú, đặt quyển sách trên tay xuống, Lâm Tiểu Đường lại đắm chìm trong quá trình tư duy tính toàn.

3 giây sau, cô đưa ra đáp án cuối cùng. Ngay khi đáp án được điền vào, đề bài này biến mất, một đề bài khác lại hiện ra.

“Chứng minh rằng tồn tại hằng số dương c…”

Cứ như vậy, chỉ cần Lâm Tiểu Đường làm xong một đề, đề tiếp theo lại xuất hiện. Hơn nữa độ khó sẽ không ngừng gia tăng.

Nhưng thời gian đếm ngược trên cửa sổ nhỏ vẫn chỉ có 30 giây.

Đứng trước những khó khăn không ngừng gia tăng, Lâm Tiểu Đường từ hứng thú từ từ đã biến thành cực kỳ chăm chú.

“Có chút khó khăn…”

Bản thân là một dòng mã do chủ thần kinh dị sáng tạo ra, là một sinh mệnh được tạo ra từ những con số.

Cho nên, độ nhạy cảm với những con số của Lâm Tiểu Đường vượt xa người thường rất nhiều lần.

Nhưng dù vậy, khi đối mặt với những đề bài này cô vẫn cảm thấy gian nan và khó giải quyết.

Cùng lúc đó, Lâm Tiểu Đường cũng dần nhận ra, những đề bài này hẳn chỉ có vài lập trình viên có thể giải được.

Những đề phía trước lấy toán học làm chủ. Nhưng phía sau, đa phần đều tập trung vào lập trình.

Điều duy nhất khiến cô nghi ngờ đó là nhóm lập trình viên này sao lại tạo ra nhiều đề bài khó như vậy? Họ có mục đích gì?

Chẳng lẽ chỉ đơn giản là muốn khảo nghiệm khả năng của người mới học lập trình?

Bản thân Lâm Tiểu Đường mới học lập trình không bao lâu, đối mặt với những đề bài cao cấp như vậy cũng không cảm thấy nhục chí.

Ngược lại càng khó càng dễ khıêυ khí©h lòng hiếu chiến của cô. Bởi vậy, đứng trước những nan đề, cô sẽ không lùi bước, ngược lại càng đánh càng hăng.

Đồng thời, cô cũng cực kỳ tò mò về ý đồ của người ra đề.

Chờ đến khi cô giải đến đề thứ 99, Lâm Tiểu Đường đã cảm thấy có chút khó khăn.

30, 29, 28,... 3, 2, 1.

Ngay một giây cuối cùng kia, Lâm Tiểu Đường mới tính ra kết quả. Sau khi điền đáp án vào, Lâm Tiểu Đường thở phào một hơi, tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi.

Mà đúng lúc này, cửa sổ nhỏ vạn năm bất biến đột nhiên xảy ra thay đổi!

Không phải một cái đề bài mới xuất hiện mà cửa sổ nhỏ đã biến mất. Thay vào đó là một trang web với giao diện màu đen.

Vô số số hiệu nhanh như chớp hiện lên, cuối cùng hoá thành hai số ‘1’ và ‘0’ tạo thành chữ hán màu trắng - Cực Dạ.

Rốt cuộc đây là thứ gì?

Thấy thế, Lâm Tiểu Đường thoáng có chút sửng sốt.

Nghĩ một lúc, cô di chuyển chuột thử nhấp vào hai chữ ‘Cực Dạ’ trên màn hình.

Ngay sau đó, trang web biến mất, thay vào đó là một diễn đàn nhỏ. Muốn vào diễn đàn cần phải đăng ký tài khoản trước tiên. Lâm Tiểu Đường thấy thế, vội đăng ký hội viên đặt tên ID của mình thành ‘Đại Ma Vương’.

Nỗ lực hoàn thành các đề bài lâu như vậy không chỉ vì lòng hiếu thắng của mình. Cô còn muốn biết đằng sau những đề bài này là thứ gì.

Sau khi đăng ký thành công, giao diện lại tiến hành cập nhật.

Một lát sau, Lâm Tiểu Đường đã có thể nhìn thấy toàn diện diện mạo của diễn đàn Cực Dạ.

Vội lướt nhìn nội dung bên trong, Lâm Tiểu Đường phát hiện những bài đăng ở đây nếu không thảo luận mấy vấn đề về lập trình thì cũng đăng mấy tin bí bí ẩn ẩn giống như đang tiến hành một giao dịch nào đó.

【Hỗ trợ hoàn thành nhiệm vụ C7, quy tắc cũ.】

【Có ai có thể nhận thiết kế vực đỏ A9 không? Gặp quản lý.】

【Có ai biết chuyện ở khu S không?】

Có thể thấy những người này ăn nói rất cẩn thận. Rất nhiều từ ngữ chuyên ngành đều bị họ dùng từ khác để ám chỉ.

Có lẽ vì trực giác mách bảo, Lâm Tiểu Đường nhớ đến những đề bài mình vừa làm, lại nhìn tiêu đề những bài đăng trên diễn đàn, lòng đã có chút suy đoán.

Hacker.

Trong tình huống bình thường, một diễn đàn bí ẩn ít người tham gia, không phải ‘web đen’ thì chính là nơi tụ tập giao lưu của một số người đặc biệt.

Xuất phát từ nguyên nhân nào đó, thân phận của họ không thể công khai.

Liên hệ với việc những người ở đây đều là cao thủ lập trình, cũng không phải lập trình viên bình thường, Lâm Tiểu Đường tức khắc liên tưởng đến hacker.

Cô thật không ngờ nơi mình đến lại chính là nơi này.

Nhưng cũng không phải chuyện xấu.



Mà lúc này, trong một nhóm chat nào đó ở trong nước.

【Blue: Có người giải được đề của chúng ta rồi.】

Trong nhóm chỉ có bảy người, ngày thường họ sẽ không trò chuyện gì với nhau, trạng thái hoạt động của họ cũng rất lâu về trước, trông có vẻ không mấy tương tác.

Nhưng tin nhắn này vừa hiện lên, không ít thành viên đã sống dậy.

【PHP Là Chân Ái: Khoan khoan, cậu nói mấy cái đề đầu vào diễn đàn tụi mình hả?】

【Blue: Ừ.】

【PHP Là Chân Ái:... Giải được mấy cái?】

【Blue: Toàn bộ.】

Sau khi thấy câu trả lời của Blue tất cả mọi người đều im lặng. Vài giây sau, mới có người nhắn đến tin mới.

【Đầu Trọc Tốt Tính: Thiệt không? Mấy cái đề đó thật sự có người làm hết được hả???】

Không thể trách họ kích động như vậy, bởi vì những đề toán này đều thuộc level siêu cấp biếи ŧɦái!

Phải biết rằng những đề bài này cơ bản đều do những hacker đứng đầu nước đặt ra.

Lúc họ lập ra bài kiểm tra này không ai nghĩ sẽ có người có thể làm được hết!

Những đề bài này bao gồm rất nhiều lĩnh vực, cũng cực kỳ khó khăn, yêu cầu người giải đề phải có lượng kiến thức cực kỳ khổng lồ.

Vậy thì thôi đi, cố tình cái đề này còn bắt buộc người ta phải giải trong ba mươi giây. Cho dù là chuyên gia toán học cao cấp cũng không thể làm một hơi làm hết 99 đề dưới thời gian hạn hẹp như vậy.

Vì phòng ngừa việc người giải đề sử dụng phần mềm trên mạng tính toán và gian lận, lúc giải đề họ còn viết thêm một đoạn mã làm tê liệt gần hết công năng của máy tính.

Người giải đề chỉ có thể gõ chữ và số để trả lời đáp án, còn lại không thể làm gì khác.

Dựa vào độ khó của 99 cái đề bài này dù cho địa chỉ web của diễn đàn họ có vô tình lọt ra ngoài cũng rất khó có người thành công vào được.

Nhưng ai ngờ, ngày hôm nay thật sự có người đến còn một hơi giải hết tất cả đề bài!

Tình huống này khiến những người ra đề như họ cảm thấy vô cùng khó chịu, lại còn có cảm giác khâm phục.

Người như vậy đừng nói là ở trong giới hacker bọn họ, cho dù so sánh với thế giới cũng thuộc hàng những thiên tài hiếm gặp.

Nhưng rốt cuộc người này là ai?!!!

Trong lúc mọi người còn kinh ngạc cảm thán, quản trị viên xuất hiện và hạ đạt mệnh lệnh cuối cùng.

【Quản Trị Gâu Gâu: Bằng mọi cách phải tìm ra người này.】

【Quản Trị Gâu Gâu: Nếu người đó có thể giải đề của chúng ta chứng tỏ trình độ của người này cũng ngang ngửa chúng ta. Phải nghĩ cách kéo người đó vào đây!】



Các thành viên trong nhóm chat đó đã khϊếp sợ thế nào, Lâm Tiểu Đường tạm thời không rõ.

Cô còn tưởng ai vào cái diễn đàn này đều phải làm hết 99 đề bài kia.

Sau khi xác nhận đây là diễn đàn hacker, cô không chút do dự lập tức bắt tay vào công cuộc học tập những kiến thức bên trong.

Không thể không nói, diễn đàn hacker bảo mật nhất nước Cực Dạ chứa đựng rất nhiều kỹ thuật rất đáng học hỏi.

Những vị chuyên gia lão làng cũng không giấu giếm mà đăng rất nhiều kinh nghiệm lập trình họ học được.

Lâm Tiểu Đường vừa xem vừa học được không ít thứ.

Trước khi tiến vào nơi này, trình độ của cô chỉ ở mức cơ sở. Những nội dung chuyên ngành hơn, cô không thể học được trên sách vở.

Nhưng bây giờ, đây đã không còn là vấn đề lớn nữa rồi.

Kỹ thuật của hacker chủ yếu chia làm hai loại lớn: Vực đỏ (tấn công) và vực lam (phòng thủ).

Hacker vực đỏ chủ yếu sẽ xâm nhập máy tính người khác, họ am hiểu chế tạo virus máy tính, giải mã các đoạn mã. Còn hacker vực lam chủ yếu sẽ phòng thủ, họ am hiểu chế tạo tường lửa và sửa chữa những lỗ hổng trong các đoạn mã.

Lâm Tiểu Đường nhìn sơ qua một lúc, bắt chước cách làm của các hacker vực lam trang bị tường lửa cho máy tính nhà mình.

Sau đó, lại dốc sức học cách xâm nhập máy tính nhà người khác.

Vì có kiến thức cơ sở vững chắc nên khi học những kiến thức mới, Lâm Tiểu Đường cũng không thấy quá khó khăn.

Ba tiếng thoáng chốc đã trôi qua, cô cũng nắm giữ được thêm một kỹ thuật gọi là kỹ thuật theo đuổi.

Lâm Tiểu Đường còn nhớ mục đích quan trọng nhất khi đến thế giới này của mình là tiếp cận Tần Việt và hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt.

Tần Việt hiện tại mới có 12 tuổi, tính tình lập dị, bởi vì lý do tâm lý nên không đến trường mà mời gia sư.

Theo suy nghĩ của Lâm Tiểu Đường, một đứa bé như vậy sẽ thường dành toàn bộ thời gian lên mạng.

Nhưng Tần Việt là tam thiếu gia nhà họ Tần, internet trong nhà đương nhiên cũng được bảo hộ.

Với kỹ thuật hiện tại của Lâm Tiểu Đường, một chốc một lát khó có thể điều tra cặn kẽ hành tung của Tần Việt trên mạng.

Nhưng cô có thể thông qua internet đến tiếp cận anh ta, đó cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Vừa lúc, trước khi dùng thân phận một đứa con nít năm tuổi đến làm quen, cô cũng cần một cơ hội trò chuyện bình thường với Tần Việt, hơn nữa cũng cần thời gian để quan sát anh ta.

Hồi tưởng lại nội dung cốt truyện, Lâm Tiểu Đường chú ý đến lần duy nhất Tần Việt lên sân khấu, khi ấy tuy Tần Việt hại Lâm Thanh Thanh sinh non nhưng mục đích của anh ta lại là muốn giúp Lâm Thanh Thanh, giúp cô vui vẻ.

Còn có đoạn trước đó, khi Lâm Thanh Thanh đào tẩu khỏi nhà họ Tần, cũng là nhờ anh ta giúp đỡ.

Lương thiện sao?...

Nghĩ vậy, Lâm Tiểu Đường nhấc tay dựa vào kịch bản lưu hành mấy đời trước biên soạn ra một đoạn mã.

Sau đó, cô dựa vào kỹ thuật theo đuôi, toả định vị trí cụ thể của nhà họ Tần sau đó gửi đoạn mã này qua.



Bên kia, trong nhà họ Tần, Tần Việt phát hiện có người gửi lời mời kết bạn qua Zalo của anh ta.

Nhìn thoáng qua thì phát hiện đối phương là người lạ.

Người này tên là ‘Gia Gia’, chân dung là một cô gái đáng yêu đội mũ đan, trên tay nâng những lá trà, nở nụ cười rạng rỡ.