Chương 9.1

“Có phải cô gái đó không? Đứa trẻ mồ côi được người làm vườn nuôi dưỡng ấy?”

Nếp nhăn xuất hiện trên trán nữ bá tước Brandt khi bà nhìn ra khu vườn từ cửa sổ, ý đang muốn nhắc đến thiếu nữ đeo kính đang giúp người làm vườn sắp xếp vườn hồng.

“Vâng, mẹ, là cô ấy….Leyla."

Claudine đã đưa racâu trả lời đầy thẳng thắn. Cô nhẹ nhàng luồn kim qua vải trong khi mẹ cô bị phân tâm bởi Leyla đang làm việc trong vườn.

Khi Claudine tỉ mỉ hoàn thành bức tranh thêu của mình, những bông hồng xinh đẹp đã nở ra từ những đầu ngón tay khéo léo của cô.

“Cô ấy là một cô gái trẻ xinh đẹp. Khi cô ấy lớn lên, con nghĩ cô ấy sẽ xinh đẹp hơn rất nhiều nữa.”

"Con không bận tâm về việc đó sao?"

“Con hiểu sự lo lắng của mẹ,”

Claudine đặt tấm vải thêu của cô ấy lên bàn. Nữ bá tước Brandt nở một nụ cười khá lo lắng với đôi mắt mở to.

Người mẹ già yếu của cô chỉ có một đứa con. Claudine, cô con gái duy nhất của gia đình Brandt, là đứa con mà bà có sau nhiều lần sảy thai.

Nữ bá tước mắc chứng tự ti. Bà luôn sống trong nỗi lo sợ sẽ mất đi tình yêu của chồng vì không sinh được người kế vị.

Nữ bá tước Brandt vẫn lo lắng dù nhân tình của chồng cũng không sinh được con trai cho ông ta. Cô sợ một ngày nào đó một người phụ nữ trẻ đẹp sẽ xuất hiện và sinh ra đứa con trai cho ồn, rồi cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về bà.

Claudine cảm thấy buồn cho mẹ mình về điều đó. Tuy nhiên, mặt khác, cô đã chán ngấy sự lo lắng thái quá của mẹ mình.

“Con không quan tâm đến những vấn đề đó.”

Qua tiếng thở dài bất lực, nữ bá tước bày tỏ sự không hài lòng trước những lời nói nghiêm túc của Claudine về vấn đề này, “Con còn quá trẻ để biết về suy nghĩ của đàn ông. Claudine, nếu ta là con….”

“Liệu mẹ có thể loại bỏ tất cả phụ nữ xinh đẹp trên thế giới để Công tước Herhardt không nhìn thấy bọn họ không?” Claudine nhăn mặt với mẹ. “Như mẹ đã nói, con vẫn còn trẻ và không có nhiều kinh nghiệm về đàn ông. Tuy nhiên, con biết rằng những người đàn ông có ngoại hình xuất sắc thường có một hoặc hai nhân tình.”

“Ôi, trời ơi, Claudine!”

“Tất nhiên, con hy vọng những điều như thế này sẽ không bao giờ xảy ra với con, nhưng ngay cả khi nó xảy ra, con cũng không muốn bận tâm về nó”

Claudine khẽ nhún vai.

Thành thật mà nói, cô được biết đến là người khá lạnh lùng, nhưng đã rất ngạc nhiên khi tình cờ gặp Leyla.

Mặc dù việc một cô bé ngọt ngào phát triển thành một quý cô xinh đẹp là điều tự nhiên, nhưng vẻ đẹp trưởng thành của Leyla gây ấn tượng hơn những gì cô từng mong đợi.

Leyla giống như một nàng tiên với thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai và những đường nét trên khuôn mặt thanh tú.

Sự tương đồng với sự tạo hoá thần bí đó càng được làm nổi bật bởi sự kết hợp giữa đôi mắt xanh bí ẩn và làn da trắng không tì vết của cô.

Claudine đã mời Leyla dùng trà cùng cô ấy vì lý do này. Sự tò mò của cô đã được khơi gợi. Cô tò mò muốn biết Công tước sẽ phản ứng thế nào với một người phụ nữ như cô.

Và Matthias đã hành động theo mong đợi của Claudine ở một điểm, anh ta thể hiện sự quan tâm và thờ ơ ở mức độ thích hợp, cũng như sự lịch sự và điều độ hoàn hảo.

Đối với Claudine, thế là đủ.

“Mặc dù vậy, Claudine, giữ cô gái đó quá gần Matthias không phải là ý hay đâu.”

Nữ bá tước Brant vẫn còn kích động.

"Mẹ có nghĩ rằng con nên nói chuyện với Herhardt?"

"Mẹ."

Giọng Claudine trở nên nghèn nghẹn. Cô kiên quyết không đi theo vết xe đổ của mẹ mình, người đã khóc vì tình yêu trong khi có tất cả. Đó là một trong những lý do tại sao cô ấy đồng ý chấp nhận lời cầu hôn của Matthias.

Claudine nhận thức rõ rằng cuộc đời mình sẽ không có một kết thúc có hậu như trong truyện cổ tích.

Matthias von Herhardt là một nhà quý tộc vừa giàu có vừa hấp dẫn. Cô tin rằng loại đàn ông đó sẽ không bao giờ chỉ yêu vợ mình, người mà anh ta đã cưới trong một cuộc hôn nhân sắp đặt.

“Có lẽ ngài ấy cũng sẽ bị lôi cuốn bởi ham muốn với một người phụ nữ xinh đẹp, giống như cha. Và giống như rất nhiều chàng trai khác.

Những người đàn ông chỉ xem tình nhân của mình như tình nhân là hoàn toàn an toàn. Nhưng những người đàn ông không coi nhân tình của mình là tình nhân mới rắc rối.

Claudine chắc chắn rằng Matthias, không nghi ngờ gì, là kiểu đầu tiên trong hai kiểu này .

“Mình có yêu anh ấy không?”

Claudine chỉ mỉm cười và nghiêng đầu trả lời câu hỏi này.

“Có thể có hoặc có thể không.”

Tuy nhiên, đó không phải là một mối quan tâm lớn. Matthias cũng hoàn toàn biết về điều này.

Điều thực sự quan trọng nhất với cô là liệu Matthias, với tư cách là Công tước xứ Arvis, có thể đóng cả vai trò của một người chồng tuyệt vời và một người cha hoàn hảo hay không.

Đó là tất cả những gì Claudine cần. Một cuộc hôn nhân sẽ bảo vệ phẩm giá của cô ấy và giữ gìn sự thanh lịch của cô.

“Có vấn đề gì to tát không nếu Công tước Herhardt quan tâm đến cô gái xinh đẹp, khiêm tốn đó?”

Nữ bá tước Brandt sửng sốt trước những lời nói của Claudine mà cô ấy đã nói một cách bình tĩnh. “Ôi Chúa ơi, Claudine! Con đang nói cái quái gì vậy?"

“Ít nhất thì cuối cùng cô ấy cũng chỉ là tình nhân thôi.”

Claudine làm ồn như thể đó là một trò đùa.

“Để một cô gái như vậy trở thành tình nhân, điều đó thực sự rất thuận tiện cho con. Một người phụ nữ không dám xâm phạm địa vị của con, người mà con có thể kiểm soát trong lòng bàn tay của mình.

“Claudine, con gái tôi. Con…… con thực sự không hiểu gì về tình yêu cả”

Tiếng than thở của nữ bá tước Brandt dành cho con gái của bà ngày càng lớn hơn.

Claudine nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh sáng ngời của mẹ trước khi quay sang một bên và mỉm cười một cách kỳ lạ.

Cô nhìn Leyla ra ngoài cửa sổ. Nhìn chằm chằm vào cô gái bước ra khỏi cánh đồng hoa và bắt đầu xoa bóp lưng của mình trong khi cười.