Chương 10

Thạc Trân sợ hãi đến không thể thét thành tiếng , Thiên Lăng Sở gục lên người cậu, máu từ từ tràn ra thấm ướt cả người Thạc Trân . Tại Hưởng đi đến, quăng Thiên Lăng Sở sang một bên

Do vết bắn gần sát ngay vị trí tim, Thiên Lăng Sở gần như ngất đi, Tại Hưởng lạnh lùng đi tới nâng cằm cậu lên, nhìn xuống cổ chi chít vết hôn, Thạc Trân không dám thở mạnh, đôi mắt ầng ậng nước

"Y đã làm em? "Tại Hưởng nhíu mày, tay lần xuống tiểu huyệt ,đâm mạnh ngón tay vào, lần mò xem xem có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thằng khác hay không

"Không có.. Rút ra.. Tại Hưởng đem ngón tay rút ra đi mà... "Cơn đau sau mấy ngày lại xuất hiện lần nữa, cậu vặn vẹo muốn thoát khỏi, Tại Hưởng không hài lòng, thế là Thạc Trân ăn một tát vào mặt

Thiên Lăng Sở tát bên phải, Tại Hưởng tát bên trái quá đồng đều rồi còn gì?

"Đừng có chọc giận tôi "Hắn cởϊ áσ akhoác phủ lên cơ thể Thạc Trân rồi rời đi, còn về Thiên Lăng Sở tạm thời tha cho y một mạng, nếu gϊếŧ y giải quyết cục diện sẽ rất rắc rối

Thạc Trân ngoan ngoãn nằm im, cậu không muốn nam nhân tức giận, hắn mà không vui người chịu khổ lại là cậu. Tại Hưởng cúi người hôn lên đôi môi của cậu, cắn mạnh đến bật máu, cậu nhăn mày né tránh

"Bảo bối, việc em mua thuốc tránh thai tính sao đây? "Hắn mỉm cười dịu dàng, cực kì bình tĩnh, nhưng Thạc Trân biết nam nhân hiện đang rất tức giận

Cậu quyết định ngậm miệng, nam nhân đã biết cậu có thể nói gì đây? Càng nói càng chịu khổ nhiều, Tại Hưởng nhìn cậu không nói, đưa tay vuốt ve nơi cổ cậu, dùng sức bóp mạnh

Thạc Trân ê a giãy dụa, sắc mặt trắng bệch, Tại Hưởng càng thêm dùng sức, hai tay cậu cố gỡ bàn tay của nam nhân ra, ngay lúc Thạc Trân tưởng mình sẽ ngạc thở mà chết, Tại Hưởng thả lỏng tay, cậu liều mạng thở dốc

Trên cổ đã in hằn dấu tay dữ tợn, cậu kho khan liên tục, khuôn mặt đã có chút hồng hào. Nam nhân thu vào mắt những hành động của cậu

"Bảo bối, hổ không gầm nên khiến em tưởng là mèo hoang sao? "Hắn híp mắt nói, bàn tay cũng không rảnh rỗi, nhéo vùng eo mảnh khảnh của Thạc Trân

Cậu lắc đầu

Tại Hưởng bật cười ,xoa đầu cậu, rồi nói "Không sao, từ từ em sẽ biết, nào, hãy nghỉ ngơi, bởi vì... "Hắn nói nhỏ "Hình phạt của em sắp tới rồi"

Thạc Trân nghe xong, muốn ngất xĩu tại chỗ, bây giờ cậu thật mong, Thiên Lăng Sở đem cậu về, ở với y cậu còn đỡ hơn không phải chịu cảnh này...



Trong ba ngày, Tại Hưởng hành hạ cậu không dừng tay, hắn như điên cuồng, lâm vào tìиɧ ɖu͙© hắn không bao giờ tự chủ, cúc huyệt dường như muốn rách toạt, máu tươi thấm đỏ một mảng lớn

Thạc Trân đau đến chết đi sống lại, nửa người dưới không còn cảm giác gì nữa, cậu quay mặt sang cửa sổ, cậu không muốn nhìn thấy mình yếu đuối cỡ nào, bị nam nhân cường bạo chỉ có thể bất lực không thể nào phản kháng

Trong phòng mùi tin tức tố của hai người hoà quyện vào nhau, Tại Hưởng càng phấn khích hơn, ra sức chà đạp động nhỏ biến dạng đến không nỡ nhìn, không chịu nổi cơn đau không thuộc về thể xác nữa , cậu ngất đi, Tại Hưởng có tát hay hất nước vào mặt cậu, Thạc Trân vẫn không có động tĩnh

Đến tối, khi bắn ra lần cuối cùng, hắn liếʍ môi thoả mãn, đem dươиɠ ѵậŧ lui ra khỏi người cậu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy động nhỏ của Thạc Trân, máu còn nhiều hơn tϊиɧ ɖϊ©h͙

Hắn xuống giường gọi điện cho bác sĩ đến khám cho cậu, vị bác sĩ là người thuộc nhà Kim gia, ông ta đã làm bác sĩ cho nhà họ từ ba đời, ông nhìn vết thương khinh khủng của cậu, không khỏi thở dài

Omega đúng là số khổ

"Khi nào em ấy có thể mang thai? "Hắn nhận lấy thuốc từ tay bác sĩ, hỏi đến vấn đề kia, Thạc Trân không muốn hắn càng phải muốn

Ông thầm than cho Omega sắc mặt nhợt nhạt, hơi thở mỏng manh nằm trên giường, nếu mang thai sẽ không còn cơ hội thoát khỏi Alpha, bởi vì khi họ mang thai cần có tin tức tố của Alpha an ủi

"Không bao lâu nữa sẽ thụ thai, gầy quá, cần tẩm bổ nhiều hơn.Năm ngày tới ,hạn chế làʍ t̠ìиɦ " Ông liệt kê vài loại thuốc bổ và thức ăn bổ đưa cho Tại Hưởng

Hắn gật đầu, bác sĩ rời đi, hắn ngắm nhìn vật nhỏ ngủ say trên giường, cổ ao lệch sang một bên để lộ vài dấu hôn dữ tợn mà hắn ban cho

"Thật mong chờ ngày em mang thai con của tôi, Thạc Trân à, nếu em dám làm gì nó, tôi không chắc gia đình em sẽ được bình an đâu "

----

Muốn tả cảnh ba ngày hành hạ của Tại Hưởng dành cho Trân ghê , mà làm biếng, nên thui, miêu tả sơ lượt cho nó gọn lẹ.. Hí.. Hí