Chương 11

Thạc Trân tỉnh dậy là chuyện của hai ngày sau, đầu óc cậu ong ong, cổ họng khô khốc khó chịu, nuốt nước bọt cũng khó khăn , cậu giờ đây mong có một ly nước uống để trôi đi sự khó chịu , cơ thể rã rời như không thuộc về mình nữa, cậu chống tay, nâng người ngồi dậy .

Thạc Trân vẫn chưa khôi phục được ý thức, cậu hơi mơ màng, xuống giường đi ra khỏi phòng, cậu phải đi kiếm nước , cậu thật sự rất cần mó vào giờ phút này.

Rầm

Cơ thể không có thể lực , cậu ngã nhào xuống nền gạch đau điếng . Tiếng động to đến mức , nữ hầu bên ngoài nghe thấy liềm chạy vào .

Cô nhanh tay đỡ Thạc Trân lên giường , hỏi cậu nhẹ nhàng rằng cậu té có đau không , có bị thương không để cô biết đường lấy thuốc xoa cho cậu . Thạc Trân cảm thấy cậu không có đau gì hết trừ phía dưới kia thôi .

"Lấy cho tôi ly nước ". Giọng cậu khản đặc nói với nữ hầu . Nữ hầu nghe hiểu , chạy xuống lấy nước cho cậu , dòng nước chảy xuống cổ họng , Thạc Trân thấy dễ chịu hơn bao giờ hết . Cậu ho ho vài tiếng cho giọng bớt khàn khàn .

"Tôi đã ngủ bao lâu rồi ? "

"Đã hai ngày rồi ạ , cậu đói bụng không? "Cô hầu gái nói

Cậu gật đầu , hai ngày không ăn gì trong bụng cậu trống rỗng. Đợi nữ hầu rời khỏi , cậu ngã người lên giường , thân thể cậu giờ đây không chịu hoạt động nữa , chỉ muốn nằm một chỗ thôi . Cơ thể không chỗ nào không có dấu vết tìиɧ ɖu͙© , cũng may qua ngày thứ hai nó đã mờ nhạt hơn một ít .

Cậu nhớ lại mà rùng mình , Tại Hưởng ra vào cơ thể cậu liên tục không ngừng nghỉ như con dã thú động dục . Lúc đầu , hắn thả tin tức tố của mình cưỡng ép cậu vào thời kì phát tình , nhìn khuôn mặt ửng hồng đang cố kiềm nén kia hắn bỏ mặc cậu nằm đó , chờ Thạc Trân mở miệng cầu xin hắn .

Cậu rất ngoan cố , chịu đựng được một khoảng thời gian thì gục ngã , mở miệng cầu xin nam nhân thao mình...



"Thưa cậu , cậu vừa mới tỉnh không thích hợp ăn đồ nhiều dầu mỡ , nên tôi đã chuẩn bị cháo thịt thanh đạm cho cậu ". Người đi vào không phải là cô nữ hầu trước đó mà thay vào một người đàn ông khác .

Người đàn ông này là con lai thì phải hơn nữa còn là một Alpha , mái tóc vàng của y vuốt ngược ra sau, chỉ để vài cọng trước trán. Đôi mắt đeo một gọng kính có cọng dây nối liền, y đi thong thả tới chỗ cậu, Thạc Trân bất giác lùi người về sau , cậu không thích tiếp gần với người lạ , hơn nữa người này là một Alpha lạ mặt .

"Cậu đang sợ tôi sao? "

"Anh là ai? Tại sao lại vào được đây? "

Thạc Trân vẫn giữ tư thế phòng bị , mặc dù rất đói bụng nhưng cậu vẫn không nhận chén cháo kia .

Người đàn ông thấy cậu không nhận lấy , để chén cháo xuống bàn . Đi tới gần cậu hơn , y ra tay nhanh hơn cậu nghĩ , Thạc Trân không kịp trở tay đã bị người ta bóp lấy mặt.

"Tôi là Doãn Kiệt bạn của Tại Hưởng, hân hạnh gặp Omega xinh đẹp như cậu "

Thạc Trân muốn thoát khỏi bàn tay của y , nhưng y như biết hành động của cậu nên buông ra . Doãn Kiệt đút tay vào túi quần , nghiêng người liếʍ môi nhìn cậu , rất muốn hôn lên thử đôi môi hồng hồng kia .

Nghĩ là làm y hành động liền , ngay khoảnh khoắc y sắp chạm vào được đôi môi kia, thì cửa phòng bị đá văng ra . Theo đó là mùi tin tức tố thảo mộc mãnh mẽ áp chế Doãn Kiệt .

Bất ngờ bị tập kích , y lùi người về sau thở hổn hển cố chịu đựng . Tại Hương nhanh đi tới ôm cậu vào ngực mình , xoa xoa đầu Thạc Trân an ủi.

"Omega của tôi mà cậu cũng dám có ý!?"Tại Hưởng nhướn mày hỏi

"Ha ha.. Không có, chỉ giỡn thôi, cậu thu lại đi nào, Omega của cậu không chịu nổi đâu "Y mỉm cười khó khăn , nhắc nhở Kim Tại Hưởng .

Hắn sựt nhớ ra , lo lắng nhìn sang cậu thấy Thạc Trân sắc mặt trắng bệch, miệng đang cố thở, hắn thu hồi tin tức tố.

"Nói, tới đây có việc gì? "

Doãn Kiệt lúc này mới có thể nói chuyện một cách bình thường được, trên môi vẫn là nụ cười thiếu đánh.

"Việc cậu nói lần trước không lẽ quên? "Y há hốc hỏi, chẳng phải hắn kêu y hôm nay tới bàn việc hay sao!!?

"Ừ, quên thật "Hắn đặt cậu xuống giường, hôn nhẹ lên trán Thạc Trân rồi cùng Doãn Kiệt rời đi.

__

Ây, liệu Doãn Kiệt có phải tình địch tiếp theo của Tại Hưởng hay không!!!?