Chương 12

"Cậu chắc chắn muốn làm việc đó? "Doãn Kiệt cau mày, thật muốn tách cái đầu của kẻ trước mặt ra để xem bên trong là cái gì, Omega của hắn mà hắn còn có thể làm như vậy chỉ vì cái tính chiếm hữu kinh tởm kia .

"Ừ"Hắn thản nhiên trả lời như không phải việc gì to tát lắm .

Doãn Kiệt đập bàn, ánh mắt nổi lên tơ đỏ, hung hăng trừng Tại Hưởng "Cmn, cậu có biết Omega thể lực yếu hay không, nếu làm phẫu thuật có thể mất mạng đó, là mất mạng có hiểu không!!? "

Tại Hưởng trầm ngâm suy nghĩ, việc này hắn đã nghĩ tới, nhưng hắn phải làm, hắn không muốn Omega của mình ở bên cạnh mà không có chút tình cảm nào với mình, hắn không chịu được, chỉ cần phẫu thuật tẩy não thành công, Thạc Trân sẽ thuộc về riêng hắn, trong mắt cậu chỉ có hắn "Chúng ta dùng tại đây , việc tôi đã quyết định không ai có thể thay đổi "

Doãn Kiệt quyết định im lặng, cảm thấy có chút thương tiếc tiểu Omega vừa nãy nằm trên giường, thở dài nói "Ký vào tờ giấy này, nếu có chuyện bất trắc xảy ra, bệnh viện chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm "

Tại Hưởng nhận lấy tờ giấy, ngón tay thon dài lấy cây bút đen để trên cốc, lưu loát kí xuống. Doãn Kiệt cất tờ giấy vào trong túi rồi rời đi, nhưng lại nhớ tới một chuyện quan trọng cần phải hỏi: "Chờ một chút..."

"Còn gì nữa !?"

Doãn Kiệt lắp bắp hỏi"Omega của cậu... Cậu và Omega kia đã làʍ t̠ìиɦ bao nhiêu lâu rồi!? Có mở kết nhiều lần hay không? "

Tại Hưởng khó chịu trước câu hỏi của y, chuyện chồng chồng người ta y hỏi làm gì ? "Làm nhiều rồi, lần nào cũng mở kết"

Sắc mặt của y như chết lặng, y chắc như đinh đóng cột mà nói "Chuyện phẫu thuật tuyệt đối phải hoãn lại , tôi chắc chắc Omega của cậu đã mang thai, chuyện này quá nguy hiểm!! "

Tại Hưởng nói ra lời tàn nhẫn chính Doãn Kiệt cũng không dám tin đây là người bạn mà y từng chơi chung nữa .

"Có thì phá bỏ , cái tôi cần chính là cuộc phẫu thuật của Thạc Trân "

"Cậu.. Cậu chắc chứ!? "

"Chắc"



Thạc Trân vẫn không hay biết cuộc sống của cậu sắp bị đảo lộn. Cậu ngồi ngây ngốc trên giường, đã qua thêm mấy ngày nữa cậu cũng không rõ nữa, cơ thể đã khoẻ hơn rất nhiều, nhưng cậu vẫn không muốn vận động .

Thạc Trân luôn có cảm giác muốn nôn ói mặc dù chưa ăn gì vào bụng cả , mỗi khi ói cậu cảm tưởng mình sắp tắc thở tới nơi .

Nữ hầu cầm chén thuốc bốc khói nghi ngút vào phòng cậu . Vẻ mặt cô nữ hầu xen lẫn thương xót cùng khó xử , cùng là Omega với nhau cô cũng hiểu cảm giác có một Alpha độc tài là như thế nào . Alpha của cô không đáng sợ bằng Kim Tại Hưởng nhưng hắn luôn ghen tuông vô cớ , chỉ cần trên người cô dính một ít tin tức tố của người khác thì hắn lại ghen lên đánh đập cô không thương xót.

Cô cảm nhận được , cậu Kim Tại Hưởng cũng rất yêu thương Thạc Trân nhưng cách yêu của hắn quá sai rồi , cho dù mạnh mẽ cách nào cũng không thể chịu nổi sự chiếm hữu ít kỉ này . Chuyện đã như vậy , chỉ trông chờ vào cậu cố gắng sống tiếp , ngoài cậu ra thì không ai có thể giúp cậu đâu .

"Cậu Thạc Trân, đã đến giờ uống thuốc rồi ạ ".

Nữ hầu lay nhẹ cậu , Thạc Trân vừa mới chập chờn cũng nhanh chóng tỉnh dậy, cậu hỏi "Thuốc gì!? Tôi đâu có bệnh đâu mà phải uống? "

"Thưa cậu, đây là thuốc bồi bổ cho cậu ạ "Cô cắn răng nói dối

Thạc Trân nghi ngờ không nhận lấy chén thuốc , trực giác mách bảo với cậu , trong chén thuốc này có gì đó chứ không phải thuốc bổ , cậu thật sự không muốn uống chút nào "Tôi hiện rất khỏe không cần phải uống thuốc bổ "

"Xin lỗi cậu, cậu chủ căn dặn cậu phải uống "

Thạc Trân không nói gì nữa , cậu không muốn tối phải thấy khuôn mặt đáng sợ của Kim Tại Hưởng , cắn răng nhận lấy chén thuốc uống vào trong miệng . Nữ hầu vẫn chưa chịu rời đi , cô vẫn đứng đó như đang chờ điều gì sắp xảy ra .

Không bao lâu day , bụng Thạc Trân bắt đầu quặn thắt như có ai đó đang bóp nghiến lấy bụng cậu . Đau đến không thể mở mắt nổi , cậu ôm chặt lấy bụng mình , gào khóc : "Đau quá.. Cô.. Cô cho tôi... Uống cái gì vậy? "

--

Uể, mới mang thai mà uống thuốc phá thai, có triệu chứng như trên không vậy? Tui tả đại á các bác ai, có gì không đúng nhớ nói nha~T_T~