Chương 16

Thạc Trân đang ngủ say sưa, không biết rằng bản thân sắp bị sói ăn mất. Tại Hưởng luồn tay vào áo cậu vuốt ve làn da trơn mịn, Thạc Trân hơi run người nhưng vẫn chưa tỉnh giấc, hắn lần mò tới hai nhủ hoa của cậu, vén áo Thạc Trân lên

Đem một viên bỏ vào miệng hút liếʍ đến khi nó cương cứng đứng thẳng trong không khí, bên còn lại cũng không khá hơn là bao được tay của hắn xoa nắn. Thạc Trân tới giờ vẫn chưa tỉnh, cậu chỉ nhíu mày nhẹ, hơi thở có chút dồn dập

Hắn hôn khắp người cậu để lại biết bao dấu hôn trên cơ thể nhỏ bé ấy, kế tiếp kéo chiếc quần thun ngắn ra khỏi chân cậu, chỉ còn cái qυầи ɭóŧ trắng bao bọc cái mông tròn trịa. Khí lạnh sộc thẳng vào người, cậu run cầm cập, mới ý thức được mở mắt ra, con ngươi trợn to mấy lần, nhìn Tại Hưởng nâng chân cậu lên hôn lên điểm chếch bên trong bắp đùi

Cậu lắp bắp hỏi "Tại Hưởng, anh làm gì vậy!? "

Tại Hưởng dừng động tác lại, nhào ôm lấy cậu, cái đầu to lớn dụi dụi cổ cậu làm nũng, cậu ngớ người không hiểu gì cả, Tại Hưởng lên tiếng, giọng nói có chút buồn rầu "Thạc Trân... Hai tháng nay tôi nhịn đến sắp hỏng rồi, lại không dám cưỡng cầu em, sợ em ghét tôi. Có phải khi nãy làm em sợ rồi không!?"

Cậu im lặng không biết nói gì, hai tay vòng qua ôm lấy hắn, vỗ nhẹ lên lưng người đang ôm mình coi như an ủi. Cảm nhận được hành động ngây ngô của cậu, hắn không khỏi nhếch mép

Cậu xấu hổ nói ,mặt cũng đỏ ,cậu thấy mình mất trí nhớ đã làm tổn thương không ít đối với người này ,có lẽ bù đắp lại một chút cho hắn "Không sợ, em...nếu vậy, anh chỉ được làm một lần"

Hai mắt hắn mở to, đang vui sướиɠ định bật dậy từ trên người cậu, nhưng ngừng lại đang suy nghĩ gì đó lại buồn rầu nói "Không được, em có phải đang tự ép mình hay không? Em đang nghĩ muốn bù đắp lại cho tôi!? Thạc Trân, tôi cần là cái em tình nguyện cơ"

Cậu thấy hắn lại buồn đành nói "Không có, em tự nguyện, anh không cần buồn như

vậy "

Hắn chỉ cần câu này thôi, ngẩng đầu hôn lên cánh môi của cậu, nhẹ nhàng liếʍ lấy, luồn lưỡi vào trong, Thạc Trân lần đầu bị hôn có chút sợ, khi thấy hắn đưa lưỡi vào thiếu chút nữa đẩy người ra chạy trốn

"Tôi sẽ nhẹ nhàng "

Thạc Trân mơ màng nghe cậu này, cậu bị hắn nhét dươиɠ ѵậŧ vào đau đến bật khóc, thầm hối hận vốn không nên bù đắp bằng cách này. Tay cậu với ra sau, đẩy người phía sau ra, nhưng lại bị hắn nắm lại, dươиɠ ѵậŧ một đường lút cán đi thẳng chạm vào điểm nhạy cảm của cậu

Đang bật khóc than đau bỗng nhiên đổi thành rêи ɾỉ cậu có chút hoang mang, hắn thấy cậu như vậy, nở nụ cười, nắm lấy eo Thạc Trân tiếp tục ra vào

Cậu thở dốc nói, nước bọt không ngăn nổi trào ra từ khoé miệng "A... Ư... Không cần... A.. Chỗ đó... Đừng động "

Tại Hưởng thả tin tức tố của mình ra cùng tin tức tố của cậu quấn vào nhau, tăng thêm phần kí©h thí©ɧ, Thạc Trân đang sung sướиɠ đến không biết trời trăng là gì, miệng toàn rêи ɾỉ, cao trào qua đi, Tại Hưởng đem dươиɠ ѵậŧ vừa mới bắn lui ra

Mông cậu sưng đỏ lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài mang theo chút máu đỏ thẫm. Kí©h thí©ɧ thị giác của hắn, dươиɠ ѵậŧ lại dựng đứng lên,cậu mệt mỏi nhắm mắt ngủ, chân lại bị nắm, gác lên vai của hắn

Cậu kinh hoảng mở mắt ra "Không... Em mệt, không làm nữa!! "

Hắn ỉu xìu bỏ chân cậu xuống, bế người vào phòng tắm tẩy rửa rồi đưa cậu lên giường, còn bản thân đi ngâm nước lạnh .Được rồi, hắn chịu ủy khuất một chút ,sao này sẽ kiếm lại cả vốn lẫn lãi từ người Thạc Trân



Doãn Kiệt điên tiết đập phá đồ trong nhà, ngày y bị đè cho đến nay đã ba ngày, cơn đau phía dưới không tiêu tán, gã cầm thú bại hoại kia làm y không biết bao nhiều, lúc đó y gần thoi thóp gã không dừng lại thì hiện giờ y đã chết trên giường còn được vinh quang lên báo đài truyền thanh nữa

Đập phá xong lại đi dọn dẹp sạch sẽ, điện thoại trong túi y reo lên, hiển thị tên cuộc gọi là mẹ y, y vội bắt máy "Alo, mẹ gọi con có việc gì sao? "

Mẹ y cười khúc khích như có việc gì đó vui lắm, rồi nói "Căn hộ của con còn như một phòng phải không? "

Y có dự cảm không lành "Đúng vậy "

Bà càng cười to hơn"Mẹ có người bạn , con trai của cô ấy mới về nước không lâu, hiện tại chưa có chỗ ở, nên mẹ nói cô ấy chỗ con rất thuận tiện "

"Mẹ!! Người chưa hỏi ý con "

"Tức giận cái gì!? Đã lỡ đồng ý rồi ta không rút lại đâu, khôn hồn tiếp đãi người ta cho tốt, đừng làm mất mặt mẹ già này... À, hình như con trai cô ấy sắp đến rồi đó... Ta cúp máy đây "

Chưa để y phát cáu tiếp bà tắt điện thoại cái rụp. Y bực bội quăng điện thoại sang một bên, chuông cửa có người kêu, y mang vẻ mặt không mấy thân thiện ra mở cửa thì...

"Là ngươi!!! ?"

--

Đổi tên Phong Tuấn = Lục Thừa Phong nha các bác ơi .Tên Lục Thừa Phong nghe nó sang hơn hẳn