Chương 21

"Thạc Trân!! Tại sao trên người em lại có mùi tin tức tố của kẻ khác? Em ôm tên kia!!?"

Kim Tại Hưởng trợn to hai mắt, vẻ mặt hung dữ đe dọa Thạc Trân, dọa cậu lùi người về sau đập lưng vào tường, lần đầu tiên nhìn thấy hắn đáng sợ như vậy, thân thể bất giác run lên, hai chân mềm nhũn suýt ngã xuống

"Không có, em cũng không biết tại sao, tin em đi mà "

Thạc Trân bước đến bên người đàn ông bốc hỏa, hôn lên môi hắn, hôn ngu ngốc một hồi lâu Tại Hưởng mới hài lòng đổi khách thành chủ , bàn tay sau gáy đè chặt, nụ hôn như vũ bão, cậu nghẹn ngào, đẩy hắn ra, muốn tìm đường hít thở

"Xin lỗi, tôi không nên tức giận với em, tôi đúng là một thằng tồi tệ "

Hắn gục xuống bả vai của cậu, hắn biết chỉ cần mình giả vờ đáng thương thì Thạc Trân mềm lòng sẽ tha thứ cho hắn vô điều kiện

--

Hạ Vũ Đồng đang dùng sức cày cấy trên người Doãn Kiệt, cúc huyệt của Alpha trời sinh không giống Omega , không thể tự phân bố dâʍ ŧᏂủy̠ càng không mở rộng như của Omega. Đối với cuộc làʍ t̠ìиɦ ngang ngược này, Doãn Kiệt luôn đau đớn không thôi, ngược lại Hạ Vũ Đồng hết sức thoả mãn, trên mặt toàn là kɧoáı ©ảʍ

Y rất cố gắng, cố gắng leo lên phía trước, thân dưới sắp không chống đỡ nổi, máu đã nhuộm trắng ga trải giường, y không thể nào để gã tiếp tục làm nữa "Dừng lại !!"

Hạ Vũ Đồng giả vờ như không nghe thấy, nắm lấy eo y, kéo y về phía mình rồi để thứ khủng bố của gã lao thẳng một đường lút cán vào cúc huyệt y

Doãn Kiệt rêи ɾỉ chửi rủa: "Ư ... khốn kiếp ... Ha ... Ta nhất định sẽ bắt ngươi trả giá ... A"

"Haha ... Tôi sẽ đợi em " hôn lên trán y và tiếp tục cuộc ân ái như vũ bão

--

Cậu nhớ lại cuộc nói chuyện với Lục Thừa Phong ngày hôm đó , hắn nói cậu là em trai nhỏ mà hắn quen từ khi còn nhỏ trước khi chuyển lên thành phố

Hắn kể vài việc vụn vặt có một chút ăn khớp với giấc mơ của cậu, Thạc Trân không biết có nên tin hay không, cậu hiện tại mất trí nhớ cũng không nhớ được gì

Càng nghĩ càng đau đầu, cậu lấy thuốc trong ngăn kéo ra uống, hy vọng sẽ uống bớt, quản gia thấy cậu nằm xuống thì cau mày đi đến hỏi "Phu nhân, đau đầu sao? "

"Ừ ,bác pha cho cháu ly nước cam đi "

Ông gật đầu, sai người đi pha nước cho cậu.Khi có người mang nước đến thì cậu đã ngủ, ông lắc đầu, không thể để Thạc Trân nằm đây được, thức dậy sẽ mỏi cổ, nhưng cậu chủ lại không thích người khác đυ.ng vào cậu

Ông kêu con trai của mình ,năm nay nó 25 tuổi ,làm vệ sĩ của nhà này ,từ nhỏ đã theo ông sống ở đây "Trương Gia con lại đây "

"Làm sao vậy cha?" Trương Gia vẻ mặt khó hiểu, không biết cha hắn gọi hắn làm gì

"Bế phu nhân lên phòng "

Nghe vậy Trương Gia hơi do dự , muốn tiến lên cũng không được, hắn không có lá gan đυ.ng vào người của cậu chủ. Hắn bấc đắc dĩ quay qua nhìn ông "Việc này... "

"Ta điện hỏi cậu chủ vậy "Ông nhún vai, đi gọi điện, vài phút sau quay lại, ra hiệu cho Trương Gia đem cậu lên lầu

--

Cậu tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trên giường, nằm gọn trong lòng ngực của người đàn ông, mùi thảo mộc bay tán loạn trong phòng, ngửi vào rất dễ chịu, cậu tham lam hưởng thụ, đôi mắt híp lại vì sung sướиɠ

Kim Tại Hưởng nhìn thấy từng cử động của cậu , khóe miệng cong lên, cười khẽ: "Em thích mùi thảo mộc của tôi đến vậy sao?"

Cậu giật mình, mặt đỏ bừng vì xấu hổ, vội vàng vùi mặt vào ngực hắn "Em không thích..."

"Bé con nói dối, không sợ mũi sẽ dài ra sao?"