Chương 51: Ba Triệu bùng nổ

Lộ Dương mất tích là thật, mà không chỉ có Lộ Dương, Emilia cũng mất tích rồi.

Lưu Tiểu Ngạo tìm đi tìm lại trong nhà hát lớn không tìm được Emilia, sau đó hắn cũng phát điên.

Lưu Tiểu Ngạo mở chuông báo động của xe cảnh sát chạy nhanh tới nhà hàng của Thẩm Gia Nhất, không tìm được Thẩm Gia Nhất, thậm chí là gọi điện thoại cho Thẩm Gia Nhất cũng không được, khi đó lại gọi cho Triệu Vân, lại bị từ chối không tiếp. Sau cùng lại mở xe cảnh sát một đường chạy tới nhà Triệu Vân.

Triệu Thiên Thái cùng Triệu Vân vừa về đến nhà ngồi xuống cũng chỉ mới 10 phút, thì nghe tiếng chuông cửa dồn dập.

Trên đường về nhà Triệu Thiên Thái gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình, nói muốn ông ấy vội tới làm kiểm tra cho Triệu Vân, nghe được tiếng chuông cửa còn tưởng rằng là bác sĩ đến, cũng không nghĩ là Lưu Tiểu Ngạo lại nhanh chóng tiến vào, chạy tới chỗ Triệu Vân. Tốc độ cực nhanh, Triệu Thiên Thái chỉ cảm thấy hoa mắt.

Triệu Thiên Thái cũng biết nam nữ yêu nhau gặp chuyện nên phát điên, sau đó từ tức giận hóa thành im lặng thở dài, đóng cửa lại, đi lên lầu xem Lưu Tiểu Ngạo lại nổi điên gì.

Trên lầu, Lưu Tiểu Ngạo suy sụp đứng ở một bên, Triệu Vân ngồi ở trên giường suy nghĩ.

Trong tay Triệu Thiên Thái cầm một mâm trái cây, đi qua đặt ở trên bàn, hỏi Lưu Tiểu Ngạo có ăn hay không, sắc mặt Lưu Tiểu Ngạo khó coi lắc đầu, hỏi Triệu Vân ăn hay không, Triệu Vân bĩu môi, thèm thuồng, cầm múi quýt ăn.

Lưu Tiểu Ngạo hấp tấp đυ.ng vào Triệu Vân, thì bị đánh thành bông vải, bây giờ như liên tục bị đánh, không hề có sức, mềm nhũn im ắng.

Lưu Tiểu Ngạo bực bội muốn mở miệng hỏi Triệu Vân nghĩ như thế nào, có manh mối không, nhưng bị Triệu Thiên Thái trừng mắt nhìn, chỉ có thể lẳng lặng chờ Triệu Vân mở miệng lần nữa. Triệu Thiên Thái ngồi ở trên sofa trong phòng Triệu Vân, ăn trái cây, giòn tan, lại cắn không động tĩnh gì, quả nhiên sự kiềm chế của Triệu đổng rất cao.

Thật lâu sau, Triệu Vân mới mở miệng nói chuyện: "Bây giờ tôi liên hệ Thẩm Gia Nhất, nhưng kết quả có thể là Lộ Dương và Emilia mất tích, mà lúc này lại chưa đến 24 giờ, báo mất tích cũng không có khả năng có người đi tìm, cho nên khả năng cuối cùng vẫn là chờ người nào chủ động đưa tin tức cho chúng ta. Lưu Tiểu Ngạo, cậu nên chuẩn bị sẵn sàng."

Lưu Tiểu Ngạo khó khăn gật gật đầu.

Hắn cùng với Tiểu Lộ Dương không chỉ mới quen một tháng nửa tháng, từ khi Lộ Dương làm phục vụ ở nhà hàng của Thẩm Gia Nhất đã bắt đầu qua lại. Bây giờ Lộ Dương mất tích, trong đầu đều là nụ cười rực rỡ trên gương mặt nhỏ trắng nõn, khiến cho hắn suy nghĩ đến thì không thể ngừng hối hận, hắn là cảnh sát mà lại không thể bảo vệ tốt cho bạn gái mình.

Triệu Vân hiểu rõ tâm trạng Lưu Tiểu Ngạo, đứng dậy an ủi tính vỗ vỗ vai Lưu Tiểu Ngạo, sau đó đi ra ban công gọi điện thoại cho Cục An Toàn.

Chỗ góc ban công vẫn còn chất đống những vật kỷ niệm mang từ Đan Mạch, bây giờ đã đóng một lớp tro bụi, Triệu Vân rất lâu không nghĩ đến những món kỷ vật này rồi.

Sau khi khẽ thở dài, rốt cuộc bên kia điện thoại truyền đến tiếng phụ nữ quen thuộc, tiêu chuẩn như máy móc, Triệu Vân ấn số của Cục An Toàn rồi chờ chuyển qua kênh vì nhân dân phục vụ.

Triệu Vân không hề chậm chạp, lập tức mở miệng: "Tôi là Triệu Vân," sau đó lại báo số, "Xin hỏi Boss của tôi có ở đây không?"

Đối phương trả lời: "Xin chờ một chút." Bên trong truyền đến tiếng gõ bàn phím, tầm 2 phút sau, Thẩm Gia Nhất tiếp điện thoại, giọng nói trước sau như một giống như mang theo ý cười, không nhanh không chậm.

"Có việc?"

Triệu Vân hỏi: "Bây giờ anh đang ở trong cục?"

"Uhm, đang bận chỉ huy truy nã Giasone và Tần Phong, không thể mở điện thoại."

Giọng Triệu Vân hơi chậm lại: "Uhm, tôi nghĩ có lẽ anh ở trong cục, Lưu Tiểu Ngạo nói Lộ Dương mất tích, bây giờ cậu ta đang ở nhà của tôi, anh có biết cô ấy ở đâu không? Mặt khác Emilia cũng mất tích rồi."

Bên kia Thẩm Gia Nhất truyền đến tiếng người hỗn tạp, như bị kẹt trong trạng thái khẩn cấp, Thẩm Gia Nhất nói: "Tôi biết Lộ Dương mất tích, nhưng bây giờ chưa có bất kỳ ai liên hệ với chúng ta, thành phố C quá lớn, không dễ dàng tìm. Hơn nữa, tôi nghĩ lần này hai người họ mất tích có liên quan đến Giasone hoặc là Tần Phong. Cho nên, bây giờ xem ra, trước em không được báo mất tích, tôi sẽ dùng trường hợp của Lộ Dương và Emilia để dẫn dụ, âm thầm phái những người này đi tìm."

Không khác suy nghĩ của Triệu Vân lắm, nhưng chắc chắn như vậy có thể truyềm đạt lại cho Lưu Tiểu Ngạo, còn có thể để Lưu Tiểu Ngạo yên tâm chút, như vậy cũng tốt. Triệu Vân vừa muốn nói "Được" rồi cúp điện thoại thì nghe thấy Thẩm Gia Nhất ở bên kia từ tốn nói: "Triệu Vân, tôi nghĩ đã đến lúc em nên đến Cục An Toàn để chứng minh lòng trung thành.”

Triệu Vân nhướng mày, giọng nói có hơi lạnh: "Có ý gì? Anh đừng nghĩ xem tôi như mồi nhử, cơ thể tôi không thể chịu được sự dày vò.”

Thẩm Gia Nhất không nói chuyện, cúp điện thoại.

Thẩm Gia Nhất đa mưu túc trí, có thể so với ba của mình, chưa bao giờ làm việc vô dụng, không nói điều vô nghĩa với người khác. Câu nói vừa nãy của hắn chắc chắn có ý sâu xa, dù Triệu Vân không được phép, cũng đoán được bảy tám phần, cũng có hai ba phần còn lại không thể hiểu thấu đáo.

Đứng ở chỗ ban công, ngẩng đầu có thể thấy được hồ Bình An của thành phố C, hình dạng giống như khí cầu bị kéo xuống, hình tròn không tuân theo quy tắc, sau đó biến thành Bột Hải, lại đến Thái Bình Dương xa hơn.

Dù phía xa kia mãnh liệt thế nào, ngay trước mắt, trên hồ Bình An cực kỳ yên tĩnh.

Triệu Vân đi ra ban công, thấy Lưu Tiểu Ngạo cúi gằm đầu đứng ở chỗ cổng vòm, dù người phía sau hắn là ai, nói chung là bị người đó giật dây, Triệu Vân biết được sẽ tìm người đó tính sổ. Con trai của Cục trưởng Cục Công An, từ nhỏ ngậm thìa vàng lớn lên, sóng to gió lớn cũng chưa từng trải, bị người khác lợi dụng, cũng chỉ có thể bị dắt mũi dẫn đi.

Triệu Vân nói với Lưu Tiểu Ngạo không lo lắng cũng là không thể.

"Lưu Tiểu Ngạo, cậu về trước nghỉ ngơi một chút đi. Tôi liên lạc với Thẩm Gia Nhất, anh ta nói Lộ Dương từ sau khi từ chức đã không còn liên hệ với anh ta, bây giờ anh ta cũng không nhận được cuộc gọi nào tương tự như bọn cướp đòi tiền cả, yêu cầu cậu kiên nhẫn chờ một chút. Bất kỳ ai nhận được tin tức gì sẽ thông báo ngay cho cậu."

Lưu Tiểu Ngạo cố chấp mạnh mẽ đi tới, hiểu ý Triệu Vân nói, nhưng lần này hiển nhiên không phải dễ dàng như vậy, Lưu Tiểu Ngạo hỏi: "Chị Vân, chị có thể nghe trộm điện thoại của Lộ Dương sao, mấy tiếng gần đây có thể, hoặc là tin tức gì cũng có thể, phải có cách nào để tìm dấu vết để lại chứ?"

Triệu Vân liếc ba mình, rõ ràng ba đang nghe, ăn xong quả táo lại bẻ tay áo, nhưng động tác dừng lại.

Ánh mắt Triệu Vân sắc bén phút chốc bắn về phía Lưu Tiểu Ngạo: "Bây giờ còn chưa xác định là chuyện gì xảy ra, Lưu Tiểu Ngạo cậu bây giờ thật chẳng ra dáng đàn ông gì cả! Cậu nói tôi lén điều tra, là đang xúi giục tôi phạm pháp!"

Giọng Triệu Vân rất lớn, Lưu Tiểu Ngạo sợ tới mức trợn mắt nhìn, hai người đứng ở trong phòng giằng co không nói lời nào.

Triệu Thiên Thái thấy không được, đi qua kéo Lưu Tiểu Ngạo ra khỏi phòng, thấp giọng nói: "Tiểu Ngạo, cậu đi về trước, chú Triệu sẽ giúp cậu tìm con bé Lộ Dương kia."

Thân thể Lưu Tiểu Ngạo cứng ngắc gật đầu, hắn không có cách nào, thời gian không đủ, lại không thể làm gì, sau cùng chỉ mở xe cảnh sát về nhà đi tìm cục trưởng.

Lưu Tiểu Ngạo đi rồi, Triệu Thiên Thái cực kỳ nghiêm túc quay lại phòng Triệu Vân, ngồi ở trên ghế sofa, ngón tay đặt trên đùi thay nhau gõ. Sau một lúc lâu, thấp giọng hỏi Triệu Vân: "Tiểu Vân, nhiều năm như vậy, ba chưa từng hỏi chuyện của con, là vì ba cho rằng con có thể xử lý tốt, nhưng bây giờ ba lại không nghĩ như vậy."

Lưu Tiểu Ngạo đi rồi, tâm trạng Triệu Vân trong chớp mắt thả lỏng, bị Triệu Thiên Thái hỏi vậy, bàn tay đang cầm quýt buông xuống, quay đầu mang theo ánh nhìn không hiểu về phía Triệu Thiên Thái.

Triệu Thiên Thái thở dài: "Có chuyện gì mà ba còn không biết, tốt nhất bây giờ con nói ba nghe, để ba còn chuẩn bị, hoặc ba có thể giúp con chuẩn bị. Ba chưa bao giờ nghĩ con gái của ba là người bình thường, ba luôn luôn tự hào vì con gái của mình, nhưng mà, ba cần phải biết rằng nhiều năm qua như vậy, sự hãnh diện không có ý nghĩa."

Thái độ Triệu Thiên Thái cực kỳ nghiêm túc, gương mặt của Đổng sự trưởng nắm giữ nhiều công ty với hơn mười công trình, ánh mắt sắc bén không nghi ngờ gì nữa, không hề chớp mắt đặt ở trên người Triệu Vân. Con gái của ông, giờ là thời điểm cho ông lời giải thích.

Triệu Vân cũng thật sự nhìn ba mình, đúng như cô suy nghĩ, ba không phải người nhát gan, thủ đoạn kinh doanh có thể đưa người vào chỗ chết mà không có ai phát hiện, là người có kế sách.

Thật lâu sau, rốt cuộc Triệu Vân nói với Triệu Thiên Thái: "Ba, trước đây con vẫn không nói cho ba biết chuyện của con, là vì nếu ba biết rõ sẽ gây bất lợi cho ba, nếu ba muốn biết, con có thể nói cho ba, nhưng mà sau khi nghe xong ba nên quên đi, đừng thể hiện bất kỳ cảm xúc đặc biệt nào trước mặt người khác."

Triệu Thiên Thái đồng ý: "Tốt."

Triệu Vân hoàn toàn tin tưởng khả năng của ba mình.

"Tám năm trước, con được mời tham gia vào Cục An Toàn Quốc Gia, chấp hành một nhiệm vụ nhỏ. Sáu năm trước, con biết Tần Phong, là vì Cục An Toàn để con làm nhiệm vụ nằm vùng, khi đó, con nảy sinh tình cảm với Tần Phong, mang thai. Sau khi hắn biết rõ thân phận của con thì rời thành phố C, về Ý, con cũng sinh non rồi. Ba, ba cũng biết rõ tính con, chỉ cần nhận định một người thì không dễ dàng buông tay, cho nên, con một mực chỉ có Tần Phong. Con ở Tị Thử Sơn Trang mua một căn nhà, sau khi thỏa hiệp bốn năm, con cũng mua được, nghĩ muốn về sau tránh khỏi sự truy xét của Cục An Toàn. Khi đó, con đã chuẩn bị kỹ càng, chuẩn bị để phản bội Cục An Toàn và Tần Phong."

Trên mặt Triệu Thiên Thái không thể tránh khỏi mang theo chút kinh ngạc, nhíu chặt mi nghe Triệu Vân lấy giọng bình tĩnh kể: "Boss của con là Thẩm Gia Nhất, nói đúng hơn là, Thẩm Gia Nhất cũng là người của Cục An Toàn, lai lịch còn bí ẩn hơn con rất nhiều, lại là cấp trên của con, nếu con phản bội Cục An Toàn, vậy người đầu tiên bị liên lụy chính là Thẩm Gia Nhất, lai lịch càng thâm sâu lại càng gánh vác hậu quả lớn, cho nên anh ta một mực ngăn cản con và Tần Phong gặp mặt. Tháng tư năm nay con nhận được mệnh lệnh của Thẩm Gia Nhất, đến Ý cứu người trong Cục An Toàn, gặp lại Tần Phong, mà lúc đó gặp mai phục, con có thể xác định, những lần cục điều tra liên bang theo dõi đều là Thẩm Gia Nhất làm."