Chương 6: Phần 11-12

11.

Ban ngày tôi vẫn như mọi người, không có biểu hiện gì bất thường, nhưng khi đêm tối buông xuống, tôi thật sự không cách nào che giấu nổi.

Đợi Trình Bạch ngủ rồi, tôi liền nhìn chằm chằm về phía cửa sổ, chúng tôi ở lầu 16, nếu tôi nhảy xuống từ nơi này, hết thảy mọi chuyện hoang đường, những trò khôi hài đều sẽ kết thúc.

Nhưng rất nhanh tôi đã bác bỏ suy nghĩ này.

Quá cao, rơi xuống huyết nhục mơ hồ, như vậy quá xấu, nếu Trình Bạch nhìn tới, nói không chừng lập tức xoay người kết hôn cùng Giai Giai.

Như vậy chẳng phải tôi oan uổng hi sinh à, nói không chừng sau khi bán muối còn tức tới sống lại.

Như vậy không được, Trình Bạch đốn mạt thế kia, rất nhanh hắn ta sẽ quên tôi và Ca Cao thôi.

Tôi muốn cho hắn cả đời đều phải nhớ thật kỹ hai mẹ con ta, cả đời đều phải sống trong dằn vặt áy náy.

Còn Giai Giai, tôi muốn cô ta phải trả giá lớn, làm người thứ ba còn dám chạy tới trước mặt tôi khoe khoang, nghĩ cũng thật hay.

Mà rất mau cơ hội đã tới.

12.

Sáng sớm ngày nọ, Trình Bạch ôm lấy tôi từ phía sau, tôi nhịn xuống xúc động muốn đẩy hắn ra, nghe hắn lải nhảy.

“Ngày mai chính là kỷ niệm ngày kết hôn của chúng ta, chúng ta phải chúc mừng lớn một chút chút.”

Tôi hoảng hốt chớp mắt, từ khi Ca Cao sinh ra, chúng tôi đã lâu không nhớ ngày này.

Sau đó tôi đáp:

“Ca Cao vừa mới qua đời được bao lâu, em không nghĩ làm lớn.”

Trình Bạch có chút không vui:

“Sao lại nhắc tới Ca Cao rồi?”

Tôi thật sự không nhịn được:

“Vì sao không thể nhắc tới? Con bé không phải con gái anh sao?”

Mắt thấy không khí đang tốt nay đã thay đổi, Trình Bạch im lặng một lát, đành phải thỏa hiệp:

“Vậy không làm nữa, bất quá anh cố ý xin nghỉ một hôm, cả ngày đều ở cạnh em.”

Nếu là trước kia, không biết tôi vui cỡ nào đâu.

Nhưng hiện tại tôi chỉ cảm thấy cơ hội tới, kỷ niệm ngày kết hôn của chúng tôi vừa hay là lễ tình nhân.

Chờ Trình Bạch đi rồi, tôi mở di động nhắn cho Giai Giai:

“Em và bạn trai thế nào rồi?”

Giai Giai đáp bạn trai cô ta tránh mặt cô ta một thời gian rồi.

Tôi giúp cô ta nghĩ kế:

“Em cũng biết đó, chị từng mắc bệnh trầm cảm, mỗi lần chồng chị không về nhà, chị sẽ ở trước mặt anh ấy nghĩ quẩn, sau đó hắn sẽ ngoan ngoãn quay về, em thử xem, vừa vặn ngày mai chính là Lễ Tình Nhân, chị đề cử e chỗ này, phòng tình nhân của khách sạn Duyệt Tâm, đặc biệt lãng mạn, trước kia hai vợ chồng chị thường tới đó, nói không chừng dưới hoàn cảnh đó bạn trai em sẽ hồi tâm chuyển ý?”

Tôi biết thứ duy nhất đáng giá trong tin nhắn là câu, khách sạn Duyệt Tâm là nơi tôi và Trình Bạch thường tới.

Với tính tình của Giai Giai, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua loại nhục nhã này. Cô ta ăn ở với chồng tôi ở ngay địa điểm hai chúng tôi từng hẹn hò? Không tồi a.

Tối đến Giai Giai lại gửi cho tôi mấy tấm ảnh, nói cô ta tính đặt loại phòng này, tôi nhấn vào xem liền thấy bên trong phòng được bày trí hoa hồng, bong bóng, rượu vang, quả thực lãng mạn đến cực điểm, chỉ là tất cả lực chú ý của tôi lại nằm trên một tấm hình.

Ài, không cẩn thận lòi đuôi chuột rồi à, tôi thấy rõ nam nhân trên đó.

Quen nhau 15 năm, kết hôn 5 năm.

Ngày kỷ niệm kết hôm của tôi bị cô ta dùng kỹ năng diễn suất vụng về của mình mà giành đi.

Sáng sớm hôm nay nam nhân đó còn bảo ngày mai sẽ ở cạnh tôi cả ngày, tối đến đã chung chăn gối với cô gái khác.

Nhớ tới chuyện tình yêu thời niên thiếu nên thơ của chúng tôi, tất cả nay lại xa xăm như cách một đời.

Ban đầu tôi tưởng câu chuyện tình yêu này sẽ tồn tại mãi, hiện tại mới biết, đứng trước thử thách của thời gian, chút yêu đương cỏn con kia cũng chẳng chịu nổi.