Chương 17.3: Tiểu Ngư sốt cay

Ánh mắt người nọ nhìn trộm qua khe hở, dường như có thể thấy trong xe có hai người, người ở ghế sau không nhìn thấy rõ lắm, nhưng không có vẻ gì là bất mãn, cảm thấy lễ vật này của mình cũng tính là thức thời mà nhỉ?

Sau khi nghe y nói một đoạn dài, Tần Thời Dã mới lạnh lùng trả lời: “Các người thích đi theo thì cứ đi, không cần phải tới quấy rầy chúng tôi.”

Nói rồi, liền lập tức đóng cửa sổ xe lại.

Lâm Ngư thầm nói, làm gì có người nào lên hỏi thăm về dị năng của người khác, dong dài.

Cậu liền lấy tôm sốt cay ra, lột một con đút cho Tần Thời Dã ăn, rồi lại lột cho mình ăn.

Nụ cười của người bên ngoài hơi cứng lại, giống như là đã ý thức được mình nói quá nhiều, có điều vì biết mình đã được cho phép đi theo nên cũng không để ý tới thái độ, phải biết cách sinh tồn trong tận thế, không thể trêu vào giả dị năng.

Người đồng hành tức giận nói: “Thái độ gì vậy, đúng là mặt nóng dán mông lạnh mà!”

Người kia liền vỗ vỗ y: “Đừng nói nữa, người ta chịu để chúng ta chiếm tiện nghi là tốt rồi, cậu còn muốn họ phải thái độ tốt với chúng ta nữa à?”

Một người khác hừ lạnh nói: “Tớ bảo cậu lấy một bao mì gói đi cho làm gì, đã bảo là lấy nhiều một chút, dị năng giả lại thiếu một bao mì gói à? Đúng là một đám kiến thức hạn hẹp.”

“Thế cậu thì biết à? Đúng là nhiều chuyện.”

“Được rồi, bớt tranh cãi lại.”

Hầu hết mọi người đều không nguyện ý chia sẻ thành quả lao động của mình cho người khác, ví như một người cái gì cũng không muốn làm, rất dễ khiến cho người ta cảm thấy chán ghét, một bao mì gói kia thì có vẻ quá keo kiệt, hiện tại ở ven đường nếu chịu khó lục soát vẫn có thể tìm được rất nhiều đồ vật, sớm biết vậy thì hào phóng một chút, coi như là cảm ơn.

Lâm Ngư ăn cay khiến môi cũng đỏ lên, trông vô cùng mê người, khiến cho Tần Thời Dã không nhịn được liền rướn người qua ngậm lấy đôi môi hồng hào của tiểu mỹ nhân cắn một chút, đầu lưỡi linh hoạt thăm dò vào trong, đảo quanh một vòng, rồi lại mυ"ŧ lấy cái lưỡi mềm mại của cậu, dây dưa tới khi tiểu mỹ nhân thở dốc, hai mắt ngấn nước mới buông cậu ra.

Tần Thời Dã xoa xoa trán cậu, liếʍ môi nói: “Tiểu Ngư sốt cay.”

Lâm Ngư bật cười ha hả: “Anh Thời Dã sốt cay.”

Đợi hai người ăn uống no say xong, lại lần nữa xuất phát, những chiếc xe ở phía sau vừa thấy vậy cũng nhanh chóng bám theo, lúc đi trên đường, thấy gần đó có một cái trung tâm tổ chức hoạt động gì đó, có lẽ là khi trước có người tổ chức hoạt động ở đây, nên có rất nhiều người bị kẹt lại, đột nhiên có một đoàn xác sống vây tới, Tần Thời Dã liền phân giải ra một con đường, chiếc xe nhanh chóng lao qua bỏ lại một cơn sóng xác sống dữ dội phía sau.

Tinh thần lực cũng không phải là vô tận, ban nãy số lượng xác sống quá nhiều, đều là sử dụng dị năng để giải quyết xác sống chắn đường phía trước, nên đã hao phí rất nhiều tinh thần lực, Lâm Ngư lo lắng nhìn thoáng qua Tần Thời Dã, vừa rồi nhiều cương thi như vậy, thật dọa người, cũng may dị năng của anh Thời Dã lợi hại, nếu không nhất định sẽ bị nhốt lại trong xe.

Tần Thời Dã lao ra khỏi vòng vây, liền quay qua vỗ nhẹ Lâm Ngư trấn an: “Không có việc gì, sắp tới rồi.”

Một cái trung tâm tổ chức hoạt động sẽ không có nhiều xác sống tới vậy, có lẽ là do nơi này cách căn cứ Nam Thị không xa, đám xác sống này bị con người hấp dẫn tới, tụ tập lại một chỗ.

Lâm Ngư nhìn kính chiếu hậu, quan sát phía sau, những chiếc xe phía sau cũng bị vây lại, đều học theo Tần Thời Dã cố sức lao ra, có mấy chiếc xe khá tốt, đủ mã lực nên có thể lao ra được, còn có một chiếc xe, có lẽ là mã lực không đủ, bị vây kín tại chỗ, có điều những người bạn đi cùng cũng không dừng lại, quyết định bỏ mặc chiếc xe kia ở lại đó, rất nhanh đã bị đám xác sống phủ kín.

Lâm Ngư có thể hiểu được vì sao họ quyết định từ bỏ chiếc xe kia, dù sao thì nhiều xác sống như vậy, người đi giúp đỡ rất có thể cũng sẽ phải bỏ mạng, nhưng thái độ kia rõ ràng là không chút do dự vứt bỏ bạn đồng hành, Lâm Ngư khẽ thở dài, đây chính là thái độ bình thường sau khi tận thế.

Tần Thời Dã không chú ý tới những người đó, hắn biết rõ, chuyện này xảy ra cũng rất phổ biến, ngay chính hắn cũng từng bị bạn đồng hành phản bội, lòng người trong tận thế chính là thứ dễ thay đổi nhất.

“Lần sau muốn tới được căn cứ Nam Thị có lẽ sẽ không còn dễ dàng.” Tần Thời Dã phỏng đoán.

Hắn đoán rằng ở gần căn cứ đã tụ tập rất nhiều xác sống, dù sao thì một đám người tụ tập lại, khứu giác của xác sống lại vô cùng nhạy bén, nhất định sẽ bị mùi con người thu hút lại gần.