Chương 8

Editor: Tứ Phương Team

Hai người nồng nhiệt hôn môi, phấn hôn ướŧ áŧ càng làm cả hai thêm hưng phấn, âm thanh hôn môi phát ra cùng phía dưới chuyển động vào ra không ngừng sinh ra khoái ý thúc giục hai người tới đỉnh tìиɧ ɖu͙©.

"A... Trướng đầy... A..."

Côn ŧᏂịŧ thô to hiện lên gân xanh vờn quanh, càng đừng nói tới qυყ đầυ mạnh mẽ đang một đường cướp đoạt mật huyệt cùng tử ©υиɠ nàng, "Phu quân, có thể nhỏ một chút hay không, quá thô ... Không được... A..."

Chúc Dao lắc đầu lại bị đỉnh tàn nhẫn...

Thanh âm trầm thấp cười ra tiếng tới "Chỉ có thể lớn không thể nhỏ, bảo bối thả lỏng." Lục Thần chậm lại cố ý câu lấy tiểu tao điểm của nàng.

"A... Thật thoải mái, phu quân..." Chúc Dao chủ động hôn hắn, đầu lưỡi nhỏ liếʍ môi hắn, vừa hôn vừa kêu.

"Tiểu yêu tinh... Cư nhiên câu dẫn ta như vậy ... Thao chết nàng..." Lục Thần hung hăng hôn nàng, đầu lưỡi cùng nàng dây dưa.

Một trận điên cuồng đảo cắm, thẳng đến khi trên dưới khoảng một nghìn cái, đại qυყ đầυ nhiều lần giữ chặt hoa tâm.

"A a a... Thật nhanh... Không được... A... Lục Thần... Phía dưới chảy thật nhiều thủy... A..."

Lục Thần chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ tiến vào một nơi vô cùng mất hồn, cái miệng nhỏ ướŧ áŧ mềm nhẵn gắt gao cuốn lấy côn ŧᏂịŧ hắn, Chúc Dao không chịu được, thân thể lay động như là đang trêu chọc hắn, Lục Thần càng thêm nắm vòng eo nàng, hung hăng thao.

Chúc Dao gắt gao ôm hắn, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ tinh tế, nàng bị thao đến toàn thân bủn rủn không thôi, mật huyệt cuồn cuộn không ngừng mà chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, lại bị côn ŧᏂịŧ của Lục Thần làm đi vào.

Lục Thần lại cắn đầṳ ѵú của Chúc Dao, côn ŧᏂịŧ hung hăng mà thọc vào rút ra ở tử ©υиɠ, bỗng nhiên, Chúc Dao hét lên một tiếng run rẩy cao trào, Lục Thần phát hiện miệng tử ©υиɠ buộc chặt bao lấy qυყ đầυ hắn.

"Bảo bối cái miệng nhỏ bên trong muốn cắn qυყ đầυ của ta sao?" Nói xong dùng sức ở tử ©υиɠ thọc vào rút ra, ma sát lên. Chúc Dao bị cắm đến da^ʍ lãng kêu ra tiếng, chất lỏng cuồn cuộn phun ở trên qυყ đầυ hắn.

"Bảo bối lại phun triều..." Lục Thần cũng theo thế bắn tinh ở tử ©υиɠ nàng, cánh tay Chúc Dao không còn có sức lực ôm lấy Lục Thần, mềm mại ngã vào trong lòng ngực hắn, Lục Thần ôm nàng vuốt ve.

Chờ miệng tử ©υиɠ sâu trong mật huyệt của kiều thê dần dần thả lỏng, hắn mới rút ra, một đường rút đại qυყ đầυ không khỏi co sát mị thịt chọc đến kiều thê yêu kiều rêи ɾỉ.

Sau khi côn ŧᏂịŧ lớn rời đi, Chúc Dao lắc mông thở gấp: "Phu quân, ta ngứa."

Ngón tay lục Thần nhẹ nhàng vuốt ve âm đế phía dưới, mật huyệt phá lệ non mềm, ôn nhu nói: "Nơi này ngứa có phải không?"

Chúc Dao khóc lóc gật đầu.

"Sao một giọt cũng không chảy ra, tiểu hoa huyệt đều ăn đi vào sao?"

"Ta hung hăng đi vào, giúp nàng hết ngứa được không? Rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào mật huyệt."

Lục Thần vói hai ngón tay vào kẹp âm đế dâʍ ɭσạи, Chúc Dao đột nhiên hét lên một tiếng, ưỡn cong người lên, mật huyệt phun ra cuồn cuộn dâʍ ɖị©ɧ.

"Nga, bảo bối..."

"Phu quân đừng đùa... Thao ta." Chúc Dao thở hổn hển chờ cao trào qua đi, trong thanh âm như là mang theo móc.

Lục Thần rút ngón tay ra: "Chính mình bò tốt."

Chúc Dao xoay người ghé vào trên giường, tuyết đồn cao cao nhếch lên, tóc đen như thác nước rơi ở trên lưng, nàng không thầy dạy cũng hiểu mà dùng tay bẻ ra cánh mông, mật huyệt phiếm thủy quang, lúc đóng lúc mở không tiếng động dụ hoặc hắn.

Lục Thần rốt cuộc nhịn không được, bàn tay chế trụ eo nhỏ, côn ŧᏂịŧ nhắm ngay mật huyệt, đầu tiên là dùng đầu nấm chậm rãi nghiền nát hoa môi, khiến Chúc Dao yêu kiều rêи ɾỉ, khóc cầu muốn hắn tiến vào, lúc này Lục Thần mới chậm rãi tiến vào, thẳng lưng cắm toàn bộ côn ŧᏂịŧ đi vào.

Chân Chúc Dao mềm xuống, không có sức lực chống đỡ thân thể, Lục Thần nắm chặt vòng eo nàng, để nàng chống lên, nam căn màu đỏ tím xuất nhập cuốn lên mị thịt trong mật huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ trong mật huyệt càng ngày càng nhiều, lại bị côn ŧᏂịŧ chắn ở trong hoa huyệt, Lục Thần cũng không màng chín nông một sâu, chỉ toàn căn hoàn toàn đi vào lại toàn căn rút ra, thao kiều thê kêu lãng không thôi.

Lục Thần cúi đầu nhìn mỹ nhân bị làm đến nước miếng chảy ròng, côn ŧᏂịŧ rút ra lại mang theo mị thịt cắm đi vào, một cái so một cái lại càng thâm. Chúc Dao lại vẫn cảm thấy không đủ, côn ŧᏂịŧ hung hăng mà cọ xát bên trong cái miệng nhỏ, tiếng nước không ngừng, nhưng tổng cảm thấy bên trong càng ngày càng ngứa, rồi lại nửa điểm đều sờ không được. Chúc Dao lại cao trào một hồi, mật huyệt đều đã sưng lên, nhưng vẫn cảm thấy không đủ.

Thẳng đến khi Lục Thần nảy sinh ác độc thao nàng.

"Bảo bối, phu quân thao ngươi sảng hay không sảng?" Lục Thần nghe được Chúc Dao trừ bỏ dâʍ ɭσạи kêu rốt cuộc nói không nên lời những lời khác, càng muốn đi trêu đùa nàng, dưới thân động tác càng thêm dùng sức lên.

Chúc Dao càng thêm hưng phấn, mật huyệt co rút lại đem kẹp côn ŧᏂịŧ lớn không buông tha người kia càng khẩn: "Hảo sướиɠ... A... Quá sâu!" Đầu nấm thao tới miệng tử ©υиɠ, ngón tay Chúc Dao bắt lấy khăn trải giường, những vẫn không ngăn được kɧoáı ©ảʍ ùn ùn kéo tới, nghẹn ngào thét chói tai: "A a a! Phu quân, ta muốn tới!"

Lục Thần cảm giác được tao huyệt bỗng nhiên co rút lại, liền hung hăng đâm vào miệng tử ©υиɠ, tiếp tục thao cái miệng nhỏ của nàng, sau hơn mười lần tới, dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn chảy tới trên đầu nấm của hắn, thẳng khi đến Chúc Dao lại triều phun một hồi, mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào.

Khi tử ©υиɠ cắn nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình, Lục Thần phát hiện mỗi một lần mình bắn ra đều có rất ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài tiểu hoa huyệt, xem ra thân thể kiều thê thật sự sẽ hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.

Thời điểm lại lần nữa buông tha kiều thê, Lục Thần gấp không chờ nổi mà một lần nữa hút mật huyệt của Chúc Dao. Lúc này đây nàng đã phun ra quá nhiều thủy, một lượng lớn đều lưu lại ở trên đùi nàng, một phần khác thẩm thấu vào trong chăn, Lục Thần cảm thấy rất đáng tiếc, chỉ có thể đối với mật huyệt của Chúc Dao tiếp tục mãnh liệt liếʍ hút, giống như có thể khôi phục lại nguyên khí ...

Lục Thần liếʍ mυ"ŧ làm Chúc Dao lại ngứa.

Lục Thần lật người kiều thê lại, để cái mông nàng nhếch cao lên.

"Đừng nóng vội, bảo bối... Bây giờ thao nàng phun!" Nói xong bẻ hai cánh cái mông ra, cúi người xuống, dùng môi lưỡi liếʍ láp chung quanh mật huyệt, ngẫu nhiên còn chiếu cố đến hậu huyệt kiều thê.

Chậm rãi chui vào trong huyệt khẩu. Huyệt khẩu vừa tiếp xúc với đầu lưỡi mềm mại liền gấp không chờ nổi mà hút nó đi vào. Cảm thụ được nhiệt tình của Chúc Dao, Lục Thần ngẩng đầu, sau khi xác định sẽ không làm Chúc Dao bị thương, đỡ côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào, côn ŧᏂịŧ lớn vừa tiến vào mật huyệt đã được hoan nghênh nhiệt liệt, mật huyệt gắt gao bao vây lấy vị khách thô to không mời mà đến.

Thật sướиɠ, làm cho người ta không thể dừng lại được! Lục Thần va chạm bên trong từ từ từng chút một, đôi tay cố định phần eo nàng, làm cho mình thao đến càng sâu, càng sướиɠ! Chúc Dao đã sớm không chịu nổi, khi ở côn ŧᏂịŧ đâm thọc đến chỗ sâu bên trong mật huyệt, liền kêu to phun ra dâʍ ɖị©ɧ. Còn không kịp hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cao trào đã bị Lục Thần đẩy sâu vào vòng xoáy du͙© vọиɠ khác.

"Ngô... A..."

"Thật thoải mái..."

Chúc Dao đã không nhớ rõ nàng cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết người nam nhân kia không ngừng đòi lấy, mỗi một chút đều va chạm đến sâu trong mật huyệt, khiến cho toàn thân nàng rùng mình.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~