Chương 5: Hận Không Thể Đem Tất Cả Mọi Thứ Trên Thế Giới Này Đều Dâng Đến Trước Mặt Cô (1)

Editor: Jing Yu

Giang Nhược Kiều lấy tốc độ nhanh nhất mua vé xe trở lại trường.

Hiện tại giao thông thuận tiện, tàu cao tốc cũng có mấy chuyến từ Khê thị đi thẳng tới Bắc Kinh nên toàn bộ hành trình cũng không quá bốn tiếng.

Cô dành rất nhiều tình cảm cho căn nhà cũ này, hồi đó căn nhà này do đơn vị của ông ngoại cô cấp, diện tích sử dụng không quá 50m². Chỉ là dù sao đó cũng chỉ là một ngôi nhà cũ, lại không có thang máy nên việc lên xuống cầu thang hàng ngày của ông bà ngoại cô rất bất tiện. Người lớn tuổi có thêm thang máy sẽ thấy thuận tiện hơn một chút. Giang Nhược Kiều cũng đã tìm người hỏi qua, tuổi thọ của căn nhà khá cao, ở khu vực cũng không tính rất tốt, cô muốn bán nó đi, nhưng tiền đặt cọc cho căn nhà mới vẫn còn thiếu một chút.

Giang Nhược Kiều đã tiết kiệm được một số tiền, hiện tại cô chỉ hy vọng giá nhà ở Khê Thị sẽ không tăng lên, cô sẽ cố gắng tiết kiệm đủ tiền trước khi tốt nghiệp để đổi sang một nơi có thang máy và nhà ở cũng rộng và sáng sủa hơn cho ông ngoại bà ngoại cô, lúc tuổi già sẽ cảm thấy thoải mái dễ chịu hơn.

Trước đây Giang Nhược Kiều cũng từng nghĩ đến chuyện làm gia sư.

Tuy nhiên, cô không có lòng kiên nhẫn với trẻ con, không có thiên phú để làm giáo viên, cô có thể giải một bài toán, nhưng cô lại không thể giải thích cho học sinh hiểu để nó có thể giải lại được.

Cô đã đi dạy mấy lần rồi mà học sinh vẫn kiểu cái biết cái không, cô cũng nản lắm chứ.

Bây giờ sinh viên Đại học A làm gia sư, lương theo giờ cũng rất khả quan. Tuy nhiên, Giang Nhược Kiều kiếm được số tiền này lại rất đau khổ, sau lần trở thành gia sư đó thì cô không bao giờ muốn dạy bất cứ ai trong đời nữa.

Ở trường học, sinh viên muốn tìm công việc part - time cũng có rất nhiều dạng, mà Giang Nhược Kiều ở trong giới bạn bè có tiếng là người "Nói như rồng leo, làm như mèo mửa [1]", cuối cùng thì cô cũng chọn được một công việc là làm người mẫu trong một cửa hàng Hán Phục mới có thể làm được lâu dài. Ngoài ra, cô còn mở tài khoản mạng, thỉnh thoảng đăng tải một số hình ảnh hay vlog ngắn lên đó, mang danh hiệu là hoa khôi [2] của Đại học A để quảng bá nên số lượng fan cũng không ít, cô và cửa hàng Hán Phục xem như hỗ trợ lẫn nhau, chủ cửa hàng ngoại trừ đưa tiền khi làm người mẫu còn sẽ đưa tiền quảng cáo cho cô nữa.

[1] Nói như rồng leo, làm như mèo mửa: Nói thì rất mạnh mẽ rất hay với biết bao hứa hẹn, nhưng khi thực hiện công việc thì lười nhác, bỏ dở không đến nơi đến chốn. Nguyên văn "眼高手低" nghĩa là mắt cao tay thấp, Việt Nam cũng có câu tương tự thế nên mình thay luôn cho nó có vần.

Kỳ thực cái danh giáo hoa này cũng là quần chúng bạn học bình chọn ra.

Mỗi trường đại học đều có rất nhiều sinh viên, không thể sinh viên nào cũng bỏ phiếu bình chọn cho giáo thảo giáo hoa, các sinh viên cũng không nhàm chán như vậy, chưa kể mỗi người đều có những tiêu chuẩn khác nhau về cái đẹp, có người thì thích kiểu trang điểm đậm sắc sảo, cũng có người lại thích tự nhiên mộc mạc. Giang Nhược Kiều lúc ấy liền nhìn trúng cái thị trường này, khi bạn học đăng ảnh chụp của cô lên trên mạng dẫn đến chú ý thì cô ngay lập tức vô sự tự thông [2] marketing một đợt, bất tri bất giác, mọi người khi nhớ đến giáo hoa của Đại học A thì sẽ luôn nghĩ đến cô đầu tiên.

[2] Vô sự tự thông - 无师自通: Đề cập đến việc học và nắm vững kiến thức hoặc kỹ năng nhất định mà không có sự hướng dẫn của giáo viên.

Cũng giống như một số nghệ sĩ lấy tên tuổi khi là giáo hoa, giáo thảo của trường. Nhưng mà chẳng lẽ trong trường đó không có ai thật sự có bề ngoài xuất sắc hơn cô ấy hay anh ấy hay sao ?

Dĩ nhiên là không rồi.

Hiện tài khoản của Giang Nhược Kiều có rất nhiều người hâm mộ, và một số thương hiệu baba [3] đã ngỏ lời mời cô hợp tác quảng cáo.

[3] Thương hiệu baba - 品牌爸爸: Nói chung là đề cập đến các nhà tài trợ, nhà đầu tư hoặc thương hiệu trả tiền cho các chương trình tạp kỹ.

Về phần Giang Nhược Kiều, con người cô ở một mức độ nào đó cũng rất khó tính.

Cô ấy không muốn lưu lại bất kỳ lịch sử đen tối nào cho mình, vì tam dưa hai táo [4] mà về sau nếu bị lật xe [5] thì có khi lại mất nhiều hơn được.

[4] Tam dưa hai táo - 三瓜两枣: Đề cập đến hai điều nhỏ nhặt; những thứ tầm thường ; những thứ không đáng kể và không đáng kể; nó cũng có thể được sử dụng như một phép ẩn dụ cho một số tiền nhỏ.

[5] Lật xe - 翻车: Đây là một thuật ngữ mạng nói về việc bị lừa dối, hoặc nó có nghĩa là một cái gì đó bất ngờ hoặc không mong muốn xảy ra.


Vì vậy, Giang Nhược Kiều rất ít khi nhận quảng cáo, cơ bản chỉ có hợp tác với cửa hàng Hán phục, dù sao cô cũng là người mẫu của cửa hàng.

Tóm lại, Giang Nhược Kiều chính là không có mệnh làm minh tinh, nhưng hết lần này tới lần khác lấy cái bóng của minh tinh, nghĩ rằng mọi hành động của mình sẽ được ghi chép lại, không muốn tương lai của chính mình vì nó mà có chút phiền phức.

Cô sẽ không tuyên bố bất luận quan điểm có khả năng gây war nào lên trên các trang mạng xã hội.

Ăn dưa [6] cũng chỉ ăn dưa trong im lặng, để tránh những chuyện như vậy trượt like xảy ra, lướt weibo cô cũng không dùng tay phải.

[6] Ăn dưa - 吃瓜: Thích hóng hớt drama, bình phẩm chuyện của người khác và hay hùa theo đám đông đó.

Dù quả dưa có to cỡ nào, cô cũng không đưa ra ý kiến gì.....

Bạn bè đùa với nhau rằng nếu các nghệ sĩ khác cẩn trọng được một nửa như cô thì cũng sẽ không bị lật xe.

Sau khi thu dọn hành lý, Giang Nhược Kiều đã bí mật nhét 2000 nhân dân tệ vào dưới gối của ông bà trước khi rời khỏi nhà và đến ga tàu cao tốc.

Trên tàu cao tốc, cô nhận được tin nhắn WeChat từ bạn trai.

Tưởng Diên:【 [Hình ảnh] 】

Tưởng Diên:【 [Hình ảnh] 】

Tưởng Diên:【 Em thích cái nào? 】

Giang Nhược Kiều dừng lại, trả lời tin nhắn:【 Không ở Bắc Kinh? 】

Tưởng Diên:【À, tạm thời anh đang ở Tam Á. Anh cùng mẹ và mọi người đến mấy cửa hàng miễn thuế mua sắm, vừa vặn sắp đến sinh nhật em nên anh muốn mua cho em một cái túi, nghe nói đây là kiểu mới, em coi xem có thích màu nào không? 】

Giang Nhược Kiều cầm điện thoại, cũng không có trả lời tin nhắn ngay lập tức.

Tưởng Diên là một phú nhị đại [7], chính xác là, một cái giả nghèo phú nhị đại.

[7] Phú nhị đại - 富二代: Chỉ con cái của những gia đình siêu giàu có, được kế thừa khối tài sản khổng lồ.

Ban đầu Giang Nhược Kiều không để ý đến một người như vậy, về sau hai người tiếp xúc nhiều hơn, Giang Nhược Kiều thông qua cách ăn mặc của anh có thể nhìn ra được gia cảnh của anh cũng không tệ. Quần áo, giày dép của Tưởng Diên không phải là của những thương hiệu lớn thông thường mà là những thương hiệu ít được sinh viên biết đến. Lúc chơi bóng anh ta chỉ thản nhiên ném chiếc balo xuống đất cũng đã năm chữ số rồi, sở dĩ không có mấy người trong trường biết anh ấy là phú nhị đại, có thể là vì anh ấy quá kín tiếng, ngày bình thường có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, và thậm chí còn làm nhiều công việc bán thời gian khác nhau.

Giang Nhược Kiều cũng do dự hai tháng trời.

Cô là người sống rất thực tế, cô cũng biết yêu đương không có nghĩa là sẽ kết hôn, cô cũng biết yêu đương là muốn được ở bên người mình thích.

Nhưng vấn đề là.....

Cô thích tiền a.

Sau khi yêu, cô mới biết đối phương chỉ là một sinh viên đại học bình thường, ăn một bữa cơm lớn cũng phải cực lực tiết kiệm một tháng, sau nửa tháng hẹn hò đều phải dựa vào bạn cùng phòng tiếp tế, mối quan hệ này thì có ích lợi gì? Cô có cảm giác như đang hút máu người khác vậy. Cô rất thích kiểu hẹn hò yêu đương thế này, điều kiện đều đã nói rõ ràng ngay từ đầu, nếu thấy phù hợp thì hẹn hò mà không thích thì thôi, cho nên kiểu yêu đương của cô cũng rất khác với người ta.

Cô phải xác nhận tài chính của người đó rồi mới quyết định có ở bên nhau hay không, thích thì ở bên nhau, còn không thích thì thôi vậy, cô cũng không phải đơn giản chỉ cần người ta có tiền thì đều sẽ đi hẹn hò, vậy thì quá dễ dãi rồi.