Chương 34: Người tiền nhiệm thiên tài của trò chơi (1)

[Nhan Thất: Sẽ chết? Sao có thể? Chúng ta là hệ thống mà.]

Hệ thống sao có thể chết được, cho dù ký chủ có làm nhiệm vụ thất bại bị trừng phạt tử vong thì bọn họ đổi ký chủ không phải là xong rồi sao, sao có thể chết chứ.

Ô Lục bên kia gấp đến giống như kiến bò trên chảo nóng.

[Ô Lục: Cậu cho rằng nguyên nhân mà anh ta bị tổng bộ liệt vào nhân vật nguy hiểm cấp một là gì? Hệ thống chúng ta phải dựa vào điểm tích lũy để sống, mà điểm tích lũy chính là phần thưởng nhận được khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Nhiệm vụ thất bại sẽ khấu trừ điểm tích lũy tương ứng, một khi điểm tích lũy hết sạch thì hệ thống cũng tự động báo hỏng.]

Nhan Thất biết điều này, đây là lý do tại sao bọn họ có thể thay đổi ký chủ.

Khi ký chủ làm nhiệm vụ thất bại, cậu sẽ chỉ tổn thất một chút điểm tích lũy, đối với hệ thống có ngàn vạn tích lũy như Nhan Thất mà nói thì chút điểm tích lũy này căn bản không tính là gì.

[Ô Lục: Ký chủ bây giờ của cậu chính là đại ma vương, điểm tích lũy bị trừ đi khi anh ta làm nhiệm vụ thất bại sẽ gấp trăm lần các ký chủ khác.]

[Nhan Thất: Hả?]

Nhan Thất bối rối, vội vàng kiểm tra điểm tích lũy của mình.

[Điểm tích lũy hệ thống: 800.000]

Sao có thể? Lúc trước rõ ràng điểm tích lũy của cậu hơn một trăm vạn, cho dù mỗi nhiệm vụ tổn thất một ngàn thì cũng không thể rớt đến tám mươi vạn.

Chẳng lẽ thật sự giống như lời Ô Lục nói, thất bại một lần sẽ tổn thất mười vạn điểm tích lũy.

Tiếp tục như vậy, với số điểm tích lũy còn lại của cậu, nếu như thất bại thêm tám lần nữa thì cậu hoàn toàn xong rồi.

Có điều, Nhan Thất lập tức nghĩ đến một chuyện, cậu vội vàng hỏi Ô Lục.

[Nhan Thất: Không đúng, vậy hệ thống lúc trước của anh ta đâu? Hệ thống tử vong mà ký chủ không sao à?]

[Ô Lục: Anh ta đúng là BUG, quy tắc ràng buộc hệ thống là điểm tích lũy, ràng buộc ký chủ là tiến vào khu trừng phạt.]

Có rất ít ký chủ tiến vào khu trừng phạt nhiều lần mà vẫn có thể sống sót và đi ra một cách hoàn chỉnh, Tạ Ngọc gặp nhiều lần như vậy nhưng đều có thể từ bên trong đi ra, có thể thấy được tinh thần lực mạnh mẽ của hắn.

[Ô Lục: Bên tổ ngôn tình đã có mấy chục hệ thống bởi vì nhận anh ta mà báo hỏng, trong đó có không ít hệ thống cao cấp hơn trăm vạn điểm tích lũy. Hệ thống cao cấp cũng không dám nhận anh ta, cho hệ thống cấp thấp đơn thuần chính là chịu chết, bên kia thật sự không còn cách nào nên mới đưa cái phiền phức khó giải quyết này sang tổ chúng ta.]

[Ô Lục: Lúc tôi đến thì bên kia còn đang cười, không biết thằng ngốc nào đã nhận cái phiền phức lớn như vậy.]

[Nhan Thất: Tôi chính là thằng ngốc đó đây.]

Nhan Thất khóc không ra nước mắt, sớm biết là loại tình huống này thì cậu chắc chắn sẽ không đồng ý dễ dàng như vậy, thật sự là ngàn vàng khó mua thuốc hối hận mà.

[Ô Lục: Thất Thất, cậu cũng đừng buồn quá, nhất định là sẽ có cách thôi, nếu không thì cậu xin đổi ký chủ đi.]

Hai mắt Nhan Thất sáng ngời, đúng vậy, cậu có thể đổi ký chủ mà.

Hệ thống cao cấp có quyền đổi ký chủ.

Cậu vội vàng mở giao diện điều khiển ra, muốn thay đổi ký chủ nhưng lại phát hiện toàn bộ giao diện đều là màu xám.

Cột thay đổi ký chủ không nhấn được.

Cậu liên tục click vào "Thay đổi ký chủ" nhưng không có tác dụng.

[Hệ thống nhắc nhở: Ngài không có quyền hạn thay đổi ký chủ.]

Nhan Thất chỉ cảm thấy trời đất sụp đổ, cậu rõ ràng có quyền hạn, trừ khi có người cấp cao hơn đã chặn quyền hạn của cậu.

“Bộ trưởng?”

Nhan Thất cuối cùng cũng hiểu, đây căn bản là một thuyết âm mưu, tên bộ trưởng cáo già này cố ý để cho cậu chịu chết.

Không phải cậu chỉ muốn điều chức thôi à, có cần phải đối xử với cậu như vậy không?

Nhan Thất có hơi hoảng hốt, nhưng bây giờ cậu phải giữ bình tĩnh.

Cậu muốn giữ mạng, cơ hội sống sót duy nhất chính là — Tạ Ngọc.

Chỉ cần không để cho Tạ Ngọc làm nhiệm vụ thất bại thì điểm tích lũy của cậu sẽ không bị trừ, điểm mấu chốt vẫn nằm trên người Tạ Ngọc.

[Nhan Thất: Cậu có biết Tạ Ngọc tới từ đâu không?]

Nếu như biết thân phận của Tạ Ngọc và những gì hắn đã trải qua ở thế giới ban đầu, có lẽ có thể giúp cho cậu hiểu rõ Tạ Ngọc hơn.

[Ô Lục: Trên tư liệu không có viết, tôi đã đến cơ sở dữ liệu của tổng bộ để tra nhưng tư liệu thế giới cũ của người này bị ẩn, tôi không có quyền hạn để tiến vào.]

Nhan Thất cau mày, rất ít người cố ý che đậy thế giới ban đầu của ký chủ, trừ khi ở thế giới ban đầu của hắn có những bí mật không thể cho ai biết.

Một lúc sau, Ô Lục lại gửi tin nhắn tới.

[Ô Lục: Thất Thất, ký chủ đang tìm tôi, bản thân cậu cũng cẩn thận một chút, cố gắng đừng để ký chủ của cậu làm nhiệm vụ.]