Chương 13: Yếu sinh lý

Về phần cô dựa vào thực lực hay dựa vào quan hệ thì không cần nói cũng biết. Nhưng người nắm giữ cổ phần thực tế của công ty muốn bồi dưỡng con trai, con dâu mình như người nối nghiệp tương lai, người khác còn gì để nói?

Sau khi ngồi xuống mới phát hiện quên điện thoại di động, cô đang đứng dậy quay về lấy, thì thấy Đổng Tuần cầm chiếc điện thoại quen thuộc của cô đi tới bên này, nhưng vẻ mặt của anh thực sự không giống vui vẻ khi giúp đỡ người khác, mà giống như có thâm thù đại hận với cô.

"Cộp" một tiếng, điện thoại bị vỗ mạnh lên bàn trước mặt Hứa Thanh Như, Đổng Tuần cũng đặt mông ngồi vào bên cạnh: "Đổi đi."

Hứa Thanh Như nhất thời chưa phản ứng kịp, lúc cầm điện thoại lên xem cuộc gọi nhỡ mới không nhịn được mà phì cười.

Chắc vừa rồi Đổng Tuần đi vào phòng làm việc tìm cô, không thấy ai nên đã gọi điện thoại, sau đó vừa vặn nhìn thấy màn hình điện thoại để trên bàn hiện lên biệt danh mà Hứa Thanh Như ghi chú cho mình: "Yếu sinh lý".

Đây chính là biệt danh mà cô dày công đặt cho anh, vừa đơn giản vừa rõ ràng, sinh động lại tả thực.

Thấy Hứa Thanh Như cười chẳng thèm kiêng nể gì như thế, Đổng Tuần càng hận đến ngứa răng, kéo tay cô tới để mở khóa điện thoại, mở phần danh bạ ra đổi tên của mình, sau đó hậm hực ném điện thoại trả lại cho cô.

Hứa Thanh Như cúi đầu nhìn, thấy anh đổi thành hai chữ khác: "Ông xã".

"Trợ lý Hứa, đây là tư liệu cô cần."

Hứa Thanh Như vừa nhận văn kiện từ tay đồng nghiệp, khóe mắt đã liếc thấy Đổng Tuần mặc âu phục giày da từ thang máy đi vào. Tuy ăn mặc tử tế, nhưng bộ dạng cà lơ phất phơ của anh trông không giống đi làm, mà giống đi hẹn hò với người khác hơn.

Thấy đằng sau anh còn có một người đàn ông xa lạ xách túi, Hứa Thanh Như hỏi: "Mới tới à? Phòng chủ tịch không nhận thêm người."

Đổng Tuần hừ lạnh một tiếng: "Ai cần cô lo?"

Thật sự tưởng rằng cô muốn để ý đến việc vớ vẩn của anh? Hứa Thanh Như cười nhạt. Nếu không phải Thiệu Bác Thao giao đứa con trai phế vật này cho cô, cô cũng chẳng buồn liếc anh thêm cái nào.

Lúc cuộc họp lãnh đạo sắp bắt đầu, Hứa Thanh Như một lần nữa nhìn thấy người đàn ông xa lạ kia. Anh ta vẫn luôn đi theo sau Đổng Tuần, trông có vẻ như sắp vào họp cùng. Lần này rốt cuộc cô cũng biết người đàn ông kia xách cái gì tới công ty.

"Đổng Tuần, có phải đầu óc anh có vấn đề không? Mời người tốc ký ở bên ngoài tới ghi chép cuộc họp giúp anh?"

"Không được sao?" Đổng Tuần nhìn cô đầy vẻ khıêυ khí©h: "Tôi đã ký hợp đồng bảo mật với anh ta rồi."