Chương 41

Có điều may mắn chính là, Lý Hổ cũng không ngu đến mức đem hết gia sản của mình mà Ôn Mị Nương đem đi đưa cho nàng, để nàng cùng tình lang có thể sống cuộc sống sung sướиɠ không lo cơm áo gạo tiền..

Hắn dựa vào thân thủ thợ săn nhạy bén của mình mà lục soát hai người bọn họ một phen, sau đó đem tất cả món đồ không thuộc về đôi gian phu da^ʍ phụ này lấy đi, rồi mới cho bọn họ rời đi.

Sau đó đối với bên ngoài nói thê tử vì đi tìm hắn, vô ý té ngã xuống chân núi, thi thể đã bị nước sông cuốn trôi đi.

... Ngươi cho rằng mọi chuyện tới đây là kết thúc sao?

Không, tất nhiên là không rồi.

Thời gian thấm thoát trôi qua mười tám năm sau...

Từ sau khi Ôn Mị Nương rời đi, trong thôn vô cớ truyền tin đồn Lý Hổ khắc thê, hơn nữa trên mặt còn có vết sẹo dữ tợn bắt mắt, trời sinh tính tình lại chất phác không biết phải cãi lại như thế nào nên Lý Hổ đành im lặng.

Hiện giờ, hắn đã 34 tuổi, khoảng cách tới tuổi sung mãn 40 đã gần sát một bên, chỉ còn lại 6 năm nữa thôi, thảm hại nhất chính là, thê tử ‘quá cố’ của hắn lại mang theo nữ nhi của nàng và tình lang trở về, hơn nữa vì suy nghĩ cho thanh danh của bản thân, cư nhiên nói với bên ngoài năm đó bởi vì Lý Hổ không thể giao hợp với nàng nên nàng mới ‘ bất đắc dĩ’ mà một mình trốn đi, may mà sau này gặp được người cha hiền lành thiện lương của con gái nàng, mới có thể trải qua những ngày yên bình.

Đến cả việc vì sao trở về thôn? Đó là bởi vì cha của đứa nhỏ đã qua đời, thân thích nhà chồng lại thấy nàng là cô nhi cùng quả phụ mà lấy hết gia sản của phu quân nàng, đem hai mẹ con nàng đuổi đi, sau đó hai người bọ họ thật sự không còn chỗ để đi, mới quyết định trở về thôn, nghĩ tới dù sao cũng là nơi sinh ra mình, trở về vẫn tốt hơn là ở nơi đất khách quê người.

Mọi người thấy Ôn Mị Nương nói rõ ràng rành mạch đầu đuôi, hơn nữa đích thật hai mẹ con nàng thật sự đáng thương, liền tin lời nàng nói.

... Chưa nghe Lý Hổ biện bạch cái gì? Có thể thấy được lời nói của Ôn Mị Nương đã phi thực tế rồi.

Lý Hổ xác thật là người tốt, cho nên hắn mới mạo hiểm tính mạng mà cứu Ôn Mị Nương, hơn nữa khi phát hiện Ôn Mị Nương gom đồ đạc trong nhà bỏ trốn cùng tình lang vẫn tha thứ cho bọn họ...

... Nếu có thể nói, thật sự hy vọng ông trời có thể giáo huấn Ôn Mị Nương, hung hăng mà trừng phạt nàng, trừng phạt một nữ nhân ích kỷ...Phương Tình Nhi nghiêm túc nghĩ.

Phương Tình Nhi là người biết ‘rõ ràng cuộc đời của Lý Hổ’.

Mà nàng, là hài tử do Ôn Mị Nương cùng tình lang...Có thể là của người nam nhân.

Hơn nữa, là một nữ nhân xuyên đến đây.

Vừa sinh ra nàng đã mang theo ký ức, chỉ có thể bị động mà thừa nhận những tin tức, thật mau lại từ mẹ ruột Lý Hổ cùng một người mà nàng không biết có phải là phụ thân của hắn hay không mà biết được sự tình về đại ngốc tử Lý Hổ kia.

Vốn dĩ, nếu Lý Hổ đối với nàng bình thường giống như đứa con của mẫu thân nàng như vậy, mặc dù đạo đức cá nhân của Lý Hổ không tệ, nàng cũng không thể nói gì hơn, nhưng cố tình Lý Hổ đối với nàng hờ hững, càng có ý đồ với nàng khi nàng mưới ba tuổi, bắt nàng tiếp khách kiếm tiền...

Tựa hồ là ở nơi nào đi nữa thì sở thích luyến đồng vẫn tồn tại, hơn nữa mặc kệ bọn họ là người có tiền hay không, ưu điểm lớn nhất...Ở trong mắt Lý Hổ mà nói...Đó là bỏ tiền mà tiêu, cho nên bọn họ cũng không lo lắng vấn đề về nguồn cung cấp, bởi vì luốn có người phát rồ nguyện ý mà bán trẻ đồng trinh, vì lợi ích của bản thân, mà chôn vùi cả cuộc đời bọn nhỏ.

Phương Tình Nhi suýt nữa đã trở thành một trong số đố, thông qua sự lạnh lẹ của bản thân mà tránh thoát một kiếp, liền không bao giờ đem Lý Hổ đương một chuyện, hơn nữa còn an tâm mà hưởng thụ việc chu cấp từ Lý Hổ, dù sao, đối phương là có ý định nuôi nàng tốt rồi sẽ đem đi bán lấy tiền, có điều là lợi dụng lẫn nhau, toàn xem ai cao hơn ai một bậc.

Cứ như vậy, hai người bọn họ đánh cờ với nhau nhiều năm, Phương Tình Nhi cuối cùng cũng chạm tới mốc 17 tuổi, đối với Lý Hổ đã có cảm giác đơn phương đã lâu, lúc đầu là đồng tình, lúc sau là vật trong tay.