Chương 38

Càng ngày càng đói: "Nên ăn cá khô hay là ăn bò hầm tiêu nhỉ..."

Keng!

Tiếng bát đổ cắt đứt suy nghĩ của cô.

Cổ Y vội vàng quay đầu lại.

Bát nước ngâm hạt giống rẻ tiền trên bàn vuông nhỏ phía sau cô bỗng nhiên lật ra dù chẳng ai chạm đến.

Nước trong bát từ trên bàn chảy xuống, thấm ướt cả mặt đất.

Lách tách.

Hạt giống kia cũng theo nước rơi xuống đất, lăn lộn hai vòng, lộ ra mầm non xanh xanh trắng trắng.

Vỏ ngoài cứng rắn màu đen ở trên người nó đã tróc ra hơn một nửa, chỉ còn giữ lại một chút nối liền với thân thể của nó.

Đã một tuần rồi cô không chú ý đến nó.

Không ngờ rằng hạt giống này vẫn còn đang cố gắng đâm chồi ra ngoài.

Hạt giống này thật sự rất kiên cường.

Cổ Y nhặt nó lên. Vỏ ngoài màu đen chỉ còn lại một chút nối liền với nó đã hoàn toàn tróc ra, dùng nước dị năng đổ lên là lập tức rớt ra rồi.



Muốn cho nó hoàn toàn ra khỏi vỏ dễ như trở bàn tay.

Nhưng Cổ Y lại không làm như vậy.

Nếu hạt giống này đã kiên cường như vậy thì cứ thử tự mình tách vỏ ra đi.

Cổ Y nâng bát lên, đổ nửa bát nước dị năng rồi ném nó vào.

Mầm non rụt xuống.

Cổ Y cho rằng nó lại phải "ngủ" một tuần nữa thì mới có thể tách vỏ ra được, không ngờ là nó chỉ cần lăn lộn trong nước vài vòng thì vỏ đen như mực đã tróc ra khỏi người nó, chìm xuống đáy bát.

Nó nổi lênh đênh trong nước, một chồi non xanh xanh trắng trắng nhỏ như nốt ruồi, cực kỳ nhỏ, nhỏ đến mức chỉ cần đứng xa là không nhìn thấy được nữa.

Chồi non này trôi trong nước, liên tục lật qua lật lại.

Sức sống dồi dào, mạnh mẽ hơn bất cứ hạt giống nào mà cô từng thấy.

Cô có một loại ảo giác, chỉ cần trồng nó lên thì nhất định có thể mọc ra trái tốt hơn tất cả các món ăn trên đời.

Có lẽ lúc trước cô nghĩ sai rồi, không phải hạt giống này không còn sống nữa, mà chỉ là nó lớn chậm thôi?

Cổ Y ghé vào bên cạnh bát nhìn kỹ nó: "Có phải em hơi nhỏ không? Hay là chị ngâm thêm vài ngày nữa rồi hẵng gieo em xuống đất?"