Chương 39

Cô cũng mặc kệ nó có thể nghe hiểu hay không, tự mình nói tự mình nghe.

Vừa dứt lời, hạt giống trôi trong nước bỗng nhiên chìm xuống đáy bát, rúc vào trong lớp vỏ cứng rắn màu đen kia lăn lộn hai vòng, dừng lại rồi bắt đầu ngủ.

Có thể nhìn thấy bằng mắt thường khoảnh khắc khi nó chạm vào vỏ, mảnh vỏ hạt giống màu đen kia liền... tan ra, không biết có phải do bị ngâm quá lâu hay không nữa.

Dòng nước màu đen kia hóa thành sương khói bao phủ hạt giống, hạt giống lập tức biến thành một nửa xanh trắng một nửa đen.

Phần đen kia... trông cực kỳ hạt giống chết - - chết hoàn toàn, cũng không thể nào mà cứu sống được nữa.

Cái này......

Vậy là...... Chết rồi?

Cổ Y ngẩn ngơ đứng bên cạnh bát nước.

Vừa rồi không phải đang rất tươi mới tràn đầy sức sống hay sao?

Bách Quả Quả mở mắt ra thì nhìn thấy một quả đào trắng mềm đã được gọt vỏ.

Nó chìm xuống đáy nước, nhìn "quả đào" rõ ràng hơn.

- Đây không phải là cô gái lần đầu tiên thấy nó tỉnh dậy đã giẫm nó dưới chân sao?



Cô không giống như quả đào, mà chẳng khác nào trái lựu nước!

Quả lựu nước độc ác! Nó bây giờ còn cảm thấy đau nơi bị cô giẫm lên!

Bách Quả Quả tức đến nghiến răng.

Cô gái đáng giận này ức hϊếp nó, khiến nó mất hết yêu lực!

Chờ nó khôi phục yêu lực, nhất định sẽ nuốt sống cô!

Nó quay cuồng trong nước một cách thiếu kiên nhẫn.

Nếu như không phải tại sấm sét không có mắt đánh trúng, nó cũng sẽ không dùng hết toàn bộ tu vi để bảo vệ bản thân, khiến nó biến thành một hạt giống, bị một con người bình thường tùy ý giẫm đạp!

Bách Quả Quả không thể tin được.

Cơn tức giận trong ngực nghẹn đến khó chịu, nó muốn nhảy ra khỏi mặt nước, nhưng những vỏ hạt giống rơi xuống lại không ngừng hút lấy nó ở đáy bát.

Vỏ hạt giống còn lưu lại yêu lực bị sấm sét đánh tan. Đó là chút ít tu vi còn lại của nó, cũng đủ để nó nảy mầm, bén rễ và trưởng thành.

Nó chìm xuống đáy bát, nuốt một ngụm yêu lực trong vỏ hạt giống.

Cuối cùng vì quá yếu ớt, vài tia yêu lực cũng làm nó hấp thụ khó khăn, không thể một ngụm mà tiêu hóa được.