Chương 14: Lỡ như chạy không được thì sao

"Vậy cậu muốn đề xuất cái gì?"

Rõ ràng, Cố Hoài Diệp đã nghe lọt tai mấy lời của anh.

Tư Huyền hả hê nói.

"Chỉ cần dừng lại ở đúng mức, có thể sống chung, nhưng tốt nhất là từ từ tiến triển, không nên quá nóng vội mà ăn con người ta đâu."

Khi nói đến hai chữ "nóng vội," Tư Huyền cười hi hi.

"Cậu có thể thử dùng tin tức tố tiếp cận cậu ấy, cậu hẳn là kiềm chế được đúng chỗ phải không."

Cố Hoài Diệp liếc anh ta, nghi ngờ anh ta có đặt camera ẩn trong nhà mình không.

"Còn gì nữa không?"

“Còn có, thuốc ức chế đặc trị không được dùng nữa, nếu cậu thấy không thoải mái, dùng phương pháp tôi nói đi, phóng ra tin tức tố, hoặc giữ vật gì đó bên người của cậu ấy.”

Nói đến vật bên người, Tư Huyền nhướng mày nhìn anh.

“Xong chưa?”

"Về vấn đề sức khỏe thì đã nói đủ rồi."

"Vậy cậu có thể đi rồi."

"Cố Hoài Diệp à, cậu đây là tá ma gi.ết lừa*."

*Tá ma sát lư (卸磨杀驴): Tá: tháo dỡ - ma: cối xay – sát: gϊếŧ – lư: con lừa. Sau khi xay xong thì gϊếŧ chết lừa | qua sông dỡ cầu; qua cầu rút ván

Tư Huyền gõ bàn phàn nàn.

Cố Hoài Diệp nhếch môi.

"Cậu là lừa sao?"

Tư Huyền: “...”

Tư Huyền đứng dậy, muốn đi nhưng lại không cam lòng, sau đó lại nằm xuống nhìn anh.

"Gần đây tôi cũng đã hỏi một chút về Tiểu Omega của cậu, nghe nói cậu ấy gây ra rắc rối cho thiếu gia Dịch gia, trong một đêm tiêu hết mấy trăm vạn ở Hoan Du Chi Đô , nghe đồn vị thiếu gia Lận gia này đuổi theo Alpha Dịch gia cùng trời cuối đất, dù tin đồn không đúng, nhưng cậu phải biết nắm chắc cơ hội, chiếm được trái tim mỹ nhân."

Nói xong, anh vỗ vỗ vai Cố Hoài Diệp.

"Cố lên, người anh em, cậu phải biết tranh thủ lúc “vườn đào còn trống”, cậu cũng đừng quá rụt rè, có cái gì không hiểu, thỉnh thoảng tìm tớ, tớ tư vấn cho cậu, há."

Tư Huyền nói xong đứng dậy vỗ vỗ ngực mình, nhìn như người anh em sẵn sàng hy sinh mạng sống vì tương lai của bạn bè.

"Không muốn làm bác sĩ, muốn làm bà mai?"

Tư Huyền chỉ vào anh.

"Vậy thì cậu đừng có mà tìm đến tôi!"

Nhìn theo bóng dáng của Tư Huyền phẫn nộ rời đi, Cố Hoài Diệp nhoẻn miệng cười nhẹ, sau đó nhấn nút yêu cầu nội bộ.

"Tiễn bác sĩ Tư trở về."

***

Có lẽ Lận Ngạn không ngờ rằng những người này sẽ đứng ra bảo vệ cậu, không đạt được kết quả mình muốn, cộng thêm việc thấy tài xế của Cố Hoài Diệp đến đưa cơm cho cậu, có lẽ Lận Ngạn sẽ không lại gần cậu trong thời gian ngắn.

Lận Tầm ngồi xuống bậc thang, liền thấy một nam sinh cẩn thận đến gần.

"Lận Tầm, cậu đã cắt tóc à, thiếu chút nữa không nhận ra cậu."

Lận Tầm thực sự nhận ra người này, là người ngày đó ở Hoan Du Chi Đô, khuyên người khác không nên để cậu trả tiền, mặc dù không nhớ rõ tên gì, nhưng so với những người khác, cũng tính là tốt bụng.

"Cậu tên gì?"

Không ngờ Lận Tầm sẽ hỏi tên mình, cậu ta nhanh chóng trả lời.

"Tớ tên Hùng Nghê."

Có lẽ do họ Hùng, khi cười, người này thực sự nhìn hơi khờ.

"Cậu cũng là Omega à?"

Lận Tầm vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh, mời cậu ta ngồi xuống.

Hùng Nghê bất ngờ vì được đối xử tốt như vậy.

"Lận Tầm, tại sao cậu lại tốt với tớ như vậy?"

Lận Tầm không ngờ rằng cậu ta sẽ hỏi câu này, cẩn thận lục tìm ký ức, nhưng không có bất kỳ thông tin nào về Hùng Nghê.

"Bộ tôi... lúc trước không có đối tốt với cậu à?"

Hùng Nghê mím môi cười lắc đầu, trước đây Lận Tầm dù không cứu giúp Hùng Nghê nhưng cũng không bắt nạt cậu như những người khác.

"Tôi là Omega, nhưng mùi tin tức tố không có dễ ngửi lắm."

Cũng vì lý do đó, từ nhỏ đến lớn, Hùng Nghê luôn bị cô lập, có một số người thậm chí còn bắt nạt cậu.

Nghe cậu ta nói về tin tức tố, Lận Tầm mới nghĩ đến việc tìm một người để hỏi về vấn đề này.

"Chỉ qua bề ngoài, làm sao cậu phân biệt được Omega, Alpha và Beta?"

Có ba loại giới tính, còn có cả nam và nữ.

Hùng Nghê ngơ ngác.

"Alpha và Omega sẽ xịt chất khử mùi trên cơ thể, mùi hương sẽ hơi khác nhau, ngoài ra Omega lớn lên đều xinh đẹp khả ái, Alpha thì sẽ cao lớn mạnh mẽ hơn, ngay cả khi đã xịt chất khử mùi, sau một thời gian tiếp xúc, cũng sẽ cảm thấy áp bức khó chịu, so với đó thì Beta tương đối bình dị gần gũi."

"Vậy nên để phân biệt giới tính, là dựa vào mùi hương, vẻ đẹp và cảm giác?"

Nghe lạ quá nhỉ?

Lận Tầm cảm thấy mình có lẽ sẽ không học được trong thời gian ngắn, vậy là đổi câu hỏi khác.

"Vậy nếu Omega bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của Alpha mà phát tình, có cần dùng thuốc ức chế không?"

“Tất nhiên là cần rồi!”

Hùng Nghê không hề nghĩ ngợi thốt ra.

“Bị ảnh hưởng tin tức tố của Alpha sinh ra kỳ phát tình, đủ để chứng minh độ xứng đôi tin tức tố của hai người rất cao, nếu không sử dụng thuốc ức chế kịp thời, đến lúc kỳ phát tình đã xảy ra, sử dụng thuốc ức chế sẽ không còn hiệu quả như trước, một số người đã sử dụng thuốc ức chế lâu mà không có tác dụng, phải được Alpha đánh dấu mới được.”

“Một Omega chỉ có thể đánh dấu vĩnh cửu bởi một Alpha, nhưng Alpha có thể đánh dấu vô số Omega, vì vậy trừ phi đặc biệt thích, sống thiếu đối phương thì không được mới dùng cách này, nếu không thì sử dụng thuốc chế, sử dụng thuốc ức chế, sử dụng thuốc ức chế, việc quan trọng phải nói ba lần!”

Lận Tầm không nghĩ việc đánh dấu còn có khía cạnh vô lý như vậy, liền hỏi.

“Vậy nếu đã sử dụng thuốc ức chế, nhưng vẫn phát tình, có cần dùng tiếp không?”

Hùng Nghê chớp mắt.

“Sử dụng thuốc ức chế mà vẫn phát tình, vậy độ xứng đôi của cậu và đối phương khẳng định rất cao, rất cao, trong tình huống này, nếu không phải là Alpha của mình, phải chạy ngay, chạy càng nhanh càng tốt!”

Lận Tầm lòng còn sợ hãi.

“Vậy... lỡ như chạy không được thì sao?”