Chương 12: Hôn môi

Chương 12. Hôn môi

Tần Cảnh môi lưỡi so với lòng bàn tay còn nóng hơn, hơi thở bao trùm cũng nóng bỏng, giống như núi lửa phun trào, luồng nhiệt từ môi và răng quét tòan thân cô, khiến Tô Uẩn rùng mình hoảng sợ.

Chỉ là khi mọi chuyện đã ở trước mắt, Tần Cảnh không cho phép cô trốn tránh nữa, bàn tay đang đè eo cô hướng lên trên chế trụ cái ót cô, thân thể càng lúc càng sát gần, nụ hôn càng lúc càng sâu.

Dã thú ngủ đông đã lâu đã tới bờ vực mất khống chế, nhưng Tần Cảnh vẫn nhớ người được hắn ôm trong ngực chính một cô gái lá gan nhỏ lại có điểm nũng nịu, chỉ có một chút dũng khí, cô lại nộn nộn sinh sinh, phảng phất như cô vừa mới từ dưới đất chui lên mà ra chồi non chỉ cần dùng chút lực liền sẽ bị bẻ gãy, cả người Tần Cảnh như bị phân cách thành hai nửa — một nửa bạo ngược, một nửa ôn nhu.

Tô Uẩn có thể cảm nhận rõ ràng loại này phân liệt, động tác của Tần Cảnh rất gấp gáp, thực mãnh, hô hấp cũng phá lệ dồn dập, như thể anh liền sẽ đem cô nuốt vào trong bụng, nhưng khi nụ hôn của anh thực sự rơi xuống, lực đạo lại khắc chế mà ôn nhu, đôi môi nhẹ nhàng mà áp vào ,mυ"ŧ, lưỡi nóng cũng dị thường ôn nhu chỉ ở môi phùng thử liếʍ láp.

Tô Uẩn có loại cảm giác rằng cô được Tần Cảnh đặt trên đầu quả tim mà sủng.

Nhưng cô lại thập phần lý trí, rõ ràng hai người bọn họ mới lần đầu tiên gặp mặt, miêu tả Tần Cảnh trong tiểu thuyết cũng là thủ đoạn tàn nhẫn, ý chí sắt đá, đối với nữ chính An Nhiên và người thân của cô chỉ thóang ôn hòa thôi. Một người như vậy sao có thể đột nhiên làm cô yên tâm được?

Nhưng mà... Tô Uẩn nhìn khuôn mặt tuấn tú gần mình như vậy, lại không cách nào lừa dối chính mình không động lòng.

Cô khép mắt lại, có điểm sa ngã, nghĩ dù sao chính mình cũng không thoát ra được, không bằng mới thuận theo một lần, nói không chừng anh sẽ buông tha cho cô sau khi hôn.

Nhưng chỉ lần này thôi, lần này thôi, duy nhất một lần.

Nghĩ đến đây, thân thể cô chậm rãi thả lỏng, bờ môi hơi hơi hé mở.

Ở gần như vậy, Tần Cảnh đương nhiên lập tức chú ý tới việc thả lỏng của cô, thân là một thợ săn xuất sắc hắn đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, gần như cùng lúc Tô Uẩn đang thả lỏng, lưỡi to nóng bỏng của người đàn ông lập tức chui vào trong miệng nhỏ của Tô Uẩn, bá đạo mà cường thế cướp đoạt vị thơm ngọt trong miệng cô.

“Ngô a—"

Như một con dã thú đang đi tuần tra trên lãnh thổ của mình, lưỡi nóng không buông tha bất cứ bộ phận nào, từ hàm răng trắng muốt đến hàm trên cho đến chiếc lưỡi nhỏ hồng hào... Mỗi một nơi đều bị chiếc lưỡi to cẩn thận chạm vào, dây dưa và quấn lấy.Tô Uẩn chỉ cảm thấy trong miệng tràn ngập mùi vị của người đàn ông, đầu óc có chút choáng váng.

Trong cơn mơ mơ màng màng, cô thậm chí còn không biết tay mình được tự do từ lúc nào, cô nhận ra rằng tay mình đã đặt lên đầu vai người đàn ông khi cô được thả ra, mười ngón tay nắm lấy bộ đồ ngủ làm bằng vải đắt tiền của người đàn ông, vặn thành tựa bạch ngọc làm tiểu kết.

"Uẩn Uẩn..." Tần Cảnh buông Tô Uẩn ra, nhưng lại luyến tiếc rời đi, cắn nhẹ một cái, như vậy uá thân mật , quá mê muội, nụ hôn sâu nóng bỏng khiến Tô Uẩn thẹn thùng, cô nghe thấy hắn gợi cảm thở hổn hển, nghe thấy anh nói, "Uẩn Uẩn, lại gần anh chút nữa, được không?"

Cô, cô làm sao có thể tới gần, chẳng phải cô đã... đã ở trong l*иg ngực của hắn rồi sao?

“ Là cái dạng này tới gần..."

Hai chân thon dài bị tách ra, Tần Cảnh đưa tay đặt xuống mông vểnh ,chạm vào mông mềm, khiến cô từng chút một hướng trong cọ xát, cho đến khi cọ vào giữa chân là một cây gậy nóng bỏng cứng rắn.