Chương 15: Uẩn Uẩn là cô gái chọc người khác yêu thương.

Chương 15: Uẩn Uẩn là cô gái chọc người khác yêu thương.

Tần mẫu trợn mắt há mồm, trong lòng hình tượng con trai cao lãnh như sụp đổ, bà không ngờ rằng anh lại theo đuổi một cô gái nhỏ tệ đến như vậy, thế nhưng so với bố anh còn muốn cưỡng ép... Khụ khụ khụ.

Tần mẫu hô hấp áp xúông,đè nén khϊếp sợ trong lòng, bà nói: “A Cảnh thật quá đáng, bất quá là một người mẹ ta hiểu con trai mình, nó là thích con, nhưng vì nó còn trẻ nên mới hành động lỗ mãng, không biết biểu đạt như vậy. Như vậy đi, lần sau nó còn một lời không hợp liền động chạm tới con , con nên trực tiếp cho nó hai cái tát, chờ nó bình tĩnh lại, hãy nói với nó rằng con không thích như vậy và dạy nó làm như thế nào. Các con chi gian nếu có mâu thuẫn gì thì phải nói ra, để sự việc được giải quyết không phải sao?”

Thực ra, nếu tiểu cô nương không có tâm tư như vậy,Tần mẫu có lẽ sẽ tự mình chạy tới tát Tần Cảnh một cái, truy người không phải như vậy truy , không thể hính mình yêu được người khác thì muốn làm gì thì làm, nếu thích người ta thì phải tôn trọng người ta. Thụân theo cách mà người ta có thể chấp nhận mà ở chung, không phải sao?

Nhưng bà thấy tiểu cô nương cũng không phải là không có động tâm, cho nên liền không tham gia náo nhiệt, để tiểu cô nương tự huấn luyện nam nhân của mình.

Hơn nữa, bà cảm thấy với tính cách của con trai mình, rất có thể đã nhìn ra tâm tư của cô gái nhỏ, nếu không thì không thể đột nhiên liều lĩnh như vậy, nói không chừng đây là trong kế hoạch của anh.

Thật không hổ là cùng loại với cha hắn, tính tình giống hệt cha anh năm đó, nhìn trúng người thì tìm mọi cách để gài bẫy người ta.

Hừ, đàn ông đều không phải cái gì tốt.

Tần Cảnh:...Tôi không phải, tôi không phải, tôi thật sự chỉ là đơn thuần lỗ mãng mà thôi.

....

Lần này đến lượt Tô Uẩn trợn mắt há mồm, mặc kệ những lời này đối với Tô Uẩn có tác dụng gì, cô tự nghĩ nguyên lai còn có thể làm như vậy, có chút mất mát nói: “Bá mẫu, ngài nghĩ, nghĩ sai rồi? Tần, Tần Cảnh sao có thể thích con..."

Thanh âm của câu cuối cùng dần nhỏ đi, cho đến khi chữ cuối cùng gần như không thể nghe được, đầu của côcàng ngày càng cúi thấp, chỉ để lại một mái tóc bồng bềnh hướng về phía Tần mẫu.

Tần mẫu kinh ngạc lên cao giọng: "Uẩn Uẩn, sao con lại thiếu tự tin vào bản thân như vậy? Con có biết con làm người ta thích đến mức nào không? Gặp một cô gái như con, A Cảnh không bị động tâm mới là lạ!"

Tô Uẩn bị cốt truyện trong tiểu thuyết ảnh hưởng sâu sắc, luôn cho rằng cho dù xuyên qua cốt truyện, cô cũng sẽ tiếp tục đi trên quỹ đạo ban đầu, nhưng lại không biết rằng có một câu nói – sai một li, đi một dặm.

Cô và nguyên chủ tính cách bề ngoài không khác biệt lắm, cũng có chút tự ti, hướng nội không thích giao tiếp với người khác, nhưng sau khi ở chung một thời gian, sẽ phát hiện bên trong họ hoàn toàn khác nhau, giống như cùng một chiếc bánh trắng béo ngậy nhưng khi bẻ ra, một bên là nhân mè đen, một bên như là nhân dẻo thơm ngọt.

Chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, nguyên chủ ít nhiều cũng có chút ái mộ hư vinh, cảm thấy một người tàn tật không xứng với mình, cảm thấy nhà họ Tần và Tần Cảnh dưới hoàn cảnh như vậy nên đối xử tốt với cô, cho nên sau khi đến nhà họ Tần , cô cái gì đều không làm nhưng có thể yên tâm hưởng thụ mọi thứ trong nhà họ Tần.

Nhưng cô không biết, Tần mẫu đối với cô có bao nhiêu áy náy, nhưng nhân gia cũng không phải gì đó có bao nhiêu trả giá, bà cho nhà họ Tô rất nhiều phúc lợi, nhưng bà cũng cho cô rất nhiều thứ, trước khi gà cho con trai bà cũng hỏi ý kiến

của cô ấy, nếu thật sự không muốn thì có thể nói, thậm chí có chuyện gì khó xử cũng có thể nói cho bà biết, người thông tình đạt lý như Tần mẫu sẽ không bỏ qua. Nhưng nguyên chủ thì không, cô ấy chỉ quan tâm đến cảm xúc của bản thân mà hưởng thụ, giai đoạn sau thì làm trời làm đất, thẳng cho đến khi Tần gia chịu không nổi nữa mới thôi.

Nguyên chủ chính là vứt bỏ tương lai của chính mình.

Nhưng Tô Uẩn thì khác, cô là một đứa trẻ mồ côi trong thế giới của chính mình, nhưng sau khi trải qua nhiều suy sụp, tính cách của cô không bị thay đổi, như cũ vẫn giữ được sự nhiệt tình yêu thương và lạc quan đối với cuộc sống, vui vui vẻ vẻ mỗi ngày,làm người hiểu chuyênj tri kỉ. Cô ấy rất quan tâm và chu đáo , và cô sẽ cố gắng hết sức để báo đáp người khác dù họ chỉ một chút lòng tốt, một cô gái nhỏ như vậy sao có thể không được người khác yêu thương?

Tần mẫu cảm thấy rằng,thời điểm sáng suốt nhất của con trai bà là khi anh coi trọng Tô Uẩn.