Chương 4: Chém đầu

Chỉ vì hắn và một tên tội phạm giàu có trong huyện, cũng chính là con trai độc nhất Chu gia Chu Hữu Linh lớn lên có vài phần phần giống nhau.

Chu Hữu Linh này mặc dù sinh ra trong một gia tộc giàu có, lớn lên một bộ túi da tốt, nhưng không có khí phách của thành viên trong một đại gia tộc, ngược lại học được xua nịnh vô sỉ, ỷ vào gia thế hiển hách của mình, ở trong huyện Cẩm Xuyên điên cuồng phá phách, hùng nổ ngang ngược, mọi người trong huyện đều sợ gia nghiệp trải rộng hai giới hắc bạch của Chu gia, nhiều năm qua đều tức không dám nói.

Chỉ là tuần này, Chu Hữu Linh quanh năm khinh nam bá nữ (*) đã thành thói, lần này không chỉ khinh nhục hai nữ nhi bảo bối của một vị tú tài già họ Ngô vừa có bối cảnh vừa có tri thức còn hiểu lễ nghĩa, mà còn làm cho hai cô nương trinh trắng chưa đầy mười tám chết thảm.

(*) Khinh nam bá nữ: khinh thường đàn ông, cường bạo phụ nữ

Hai người mạng.

Lão tú tài đau lòng đến mức chẳng còn thiết sống, mặc kệ thế lực của Chu gia và huyện lệnh, đem chuyện này kêu oan khắp nơi để mọi người đều biết, làm tất cả để Chu Hữu Linh phải lấy mạng đền mạng.

Việc này ầm ĩ rất lớn, theo lẽ thường truyền tới tai phủ Thứ sử Thục Châu, Thứ sử Thục Châu lệnh cho huyện lệnh Cẩm Xuyên tra rõ, huyện lệnh bị phía trên áp lực phải bắt Chu Hữu Linh, đưa đến châu phủ thẩm tra xử lý, giam giữ trong lao tử tử tù này. Thế nhưng ở trong chính nhà giam này lại xảy ra việc trộm long tráo phượng, sau đó thần không biết quỷ không hay đổi người thành tên câm họ trần không cha không mẹ, tứ cố vô thân này.

Hai bên lớn lên có chút giống nhau, chỉ là một người không thể nói chuyện lại còn bị người ta đánh thừa sống thiếu chết. Vài ngày trước, trên công đường Châu phu, sau khi thẩm vấn xong lập tức phán đem Chu Hữu Linh đi chém đầu, qua một đoạn thời gian ngắn nữa, kẻ bị đưa ra pháp trường chính là Trần ách nhi (**).

(**) Ách nhi: tên câm

Nói cho cùng, phủ Thục Châu và huyện Cẩm Xuyên kia cũng chỉ là chuột rắn cùng ổ, nếu không phải vậy, làm sao có thể đổi người đơn giản như thế được?

Chung Kỳ Vân từ mấy tên bạn tù, còn có mấy câu trong miệng hai tên ngục tốt biết được, thời gian hành hình đã định sẵn sẽ thi hành vào mùa thu, chuẩn xác mà nói thì làm mùng ba tháng chín, mà hiện tại mới hai tháng chín bảy.

Hắn không còn mấy tháng để sống.

Chung Kỳ Vân cảm thấy lần xuyên không này hình như không đúng lắm, mọi người đều xuyên thành cái gì mà Hoàng đế, Thái tử, Vương gia, thiên chi kiêu tử, nếu không cũng sẽ xuyên thành một thứ tử không được mọi người yêu thương, sau đó chuyển mình thành công nghênh thú bạch phú mỹ, từng bước đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh.

Mà hắn thì sao, đừng nói cái gì như quyền, tiền, mỹ nhân, liều chết đi lên mà còn không có cả một câu nhắc nhở cũng không có.