Chương 14: Mò mẫm

” Cậu nâng vách ngăn lên.” Bùi Xu lớn giọng ra lệnh.

Bạch Sảng nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy vô cùng bực bội và cáu kỉnh.

Ở ghế sau.

Không gian bên trong ngăn được chia làm hai, chỉ có thể chứa sự tồn tại của hắn và cô.

”Có cần lấy nó ra không?” Hắn hỏi ý kiến của cô.

”Bằng không?” Với thái độ lạnh lùng của cô:”Anh còn muốn nhận phòng khách sạn sao?”

”Chỉ cần cô đồng ý”. Hắn bày ra có vẻ dễ nói chuyện.

Hai người ngồi sát nhau nhưng hắn vẫn giữ giọng điệu và vẻ mặt điềm đạm của một quý ông, nhưng bàn tay to lớn của hắn lại lần mò vào giữa chân cô.

”Cô không ăn nhiều à? Cô khá gầy nha.”Hắn đổi chủ đề nhưng vẫn rất mềm mỏng.

Điều đáng mừng duy nhất là lần này hắn không lợi dụng người khác khó khăn mà làm điều xằng bậy, bàn tay hắn được đeo găng, từ từ tiếp cận âʍ đa͙σ của cô.

Khu rừng huyền bí không giới luật mang đến cho phụ nữ một ý nghĩa khác.

Thoát khỏi khuôn mẫu về phụ nữ Nam Dương, phụ nữ là loài sinh vật đặc biệt bí ẩn, quyến rũ và nguy hiểm.

Chất độc ẩn trong cơ thể không phải là lời nói khoa trương nói nhảm, nó thực sự xảy ra hàng ngày ở Tam giác vàng.

Bùi Xu không hề đến mức đó mà chỉ dùng thắt lưng váy buộc mẫu viên nang ở dưới chân.

Lúc thân thể bị trói buộc bởi lớp váy thì hắn không có cảm giác gì, nhưng bây giờ sắp được lột bỏ vỏ bọc, hắn lại đột nhiên đồng ý với câu nói đó.

Nơi bí mật của phụ nữ vừa quyến rũ vừa nguy hiểm, như thể nó ẩn chứa một loại thuốc độc không thể cưỡng lại, thôi thúc du͙© vọиɠ hắn muốn tiến sâu hơn.

Và hương thơm của cô giống như một phép thuật phù thủy có thể thu hút người ta vào.

Sự tiếp xúc thân mật của họ nhàn nhạt ở ranh giới giữa ý thức và du͙© vọиɠ, giác quan thứ sáu của họ thậm chí còn ngửi thấy mùi nɧu͙© ɖu͙© của súc vật.

Khi cô đến gần hơn một chút, cô nắm lấy mu bàn tay hắn và nhẹ nhàng xoa găng tay của hắn.

Chất se và lạnh, không có nhiều hơi ấm.

”Hửm? Tay bản thể của anh có mềm không?”

Ngón tay thuôn dài chín tấc không khỏi mò mẫm.

Bên trong khoang xe chật hẹp, trong thung lũng tối tăm của màn đêm không có sự giao hòa của ánh sáng, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt ẩn giấu không ngừng dò xét đối phương.

Âm thầm dò xét đánh giá lẫn nhau mọi khí tức của đối phương, giống như dưới biển sâu, những người tương tự bơi một mình đã khớp mã bí mật thông qua tần số vệ tinh vậy.

”Nếu có tương lai có duyên gặp lại, có lẽ chúng ta có thể phớt lờ sự tồn tại của thế giới này mà không chút do dự.”