Chương 13

" có chuyện gì vậy". Ngọc Ly đưa mắt nhìn vật cản phía trước, đưa tay muốn mở cửa xuống xem thế nào, liền bị về sĩ của cô chặn lại.

" chủ mẫu, xin người ở yên trên xe". Đám vệ sĩ này anh đã phải chọn lựa rất kĩ càng, được chính tay anh chỉ bảo, nên sẽ đặc biệt tinh anh.

Đột nhiên bên ngoài liền xảy ra ẩu đả, do lơ là bọn họ không nhìn thấy một người đang tiến về phía xe của cô, nhanh chóng đem người tái xế đẩy ra ngoài, lập tức lái xe rời đi.

Cô đưa mắt nhìn người trước mặt không rõ là ai, lạnh nhạt lên tiếng.

" ai sai các người đến đây".

" có trách thì trách cô là người phụ nữ của Từ Minh Hạo , Aaaaa…". lời hắn còn chưa dứt liền không còn hơi thở nữa.

Cô chồm người về phía trước không nương tay, một nhát liền lấy mạng hắn.

" rầm". chiếc xe không có người điều khiển, mất tay lái lao thẳng vào gốc cây phía trước, do không có thăng bằng, dây an toàn cũng bị tháo ra, cô bị hất văng ra xe, không cảm nhận được đau đớn, cô bất tỉnh ngây sau đó.

Đám thuộc thấy cô như vậy, tất cả điều là run sợ, nhưng cũng nhanh chóng đưa cô vào bệnh viện cấp cứu, nếu cô có chuyện gì, bọn họ nhất định sẽ chết không toàn thây.

*~~~

Lúc này , ở trong công ty Từ Minh Hạo đang trong cuộc họp thì rầm tiếng mở cửa vang lên.

" lão đại, chủ mẫu bị tai nạn, hiện đang cấp cứu". Tô Hạo liều mạng xong vào phòng họp, nếu báo cáo chậm trễ, cậu liền không còn mạng.

Anh cũng không hỏi lí do, lập tức đứng dậy đi nhanh về phía nhà xe, chẳng phải mới lúc sáng còn nói sẽ đến tìm anh sao, bây giờ lại như vậy.

Tô Hạo cũng không đợi chỉ thị của anh, liền nhấc máy gọi cho Nam Cung Ngụy.

" Cung Ngụy, cậu điều tra tai nạn hôm nay của Phu Nhân là ai đã gây ra". Nghe đám vệ sĩ theo cảm vệ cô nói, người muốn lấy mạng cô, căm hận cô như vậy chỉ có thể là Tố Hạ Nhu.

" được, tôi lập tức cho người điều tra". Nam Cung Ngụy trong lòng lo lắng, nếu chủ mẫu có chuyện gì, lão đại chắc chắn sẽ hủy diệt tất cả.

Tô Hạo cũng giống như Nam Cung Ngụy, cầu mong chủ mẫu của họ không có chuyện gì.

Từ Minh Hạo dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bệnh viện, trong lòng anh bây giờ như lửa đốt, chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy cô.

" Từ tổng xin ngài ở bên ngoài, bác sĩ Phùng vẫn đang phẩu thuật cho phu nhân". Y tá thấy anh muốn xông vào liền lập tức ngăn cản lại, nếu để anh vào trong, các ác sĩ sẽ không thể tập trung được, như vậy sẽ rất nguy hiểm cho cô.

" lão đại, chúng ta nên ở bên ngoài chờ, nếu vào trong nhất định các bác sĩ sẽ không thể tập trung được". Bạch Uy Vũ lên tiếng can ngăn.

1 tiếng.

2 tiếng.

6 tiếng trôi qua, cuối cùng cánh cửa phẩu thuật cũng chịu mở, Phùng Hiên mệt mỏi bước ra, đây cũng là lần đầu tiên cậu áp lực như vậy, nhưng nhìn thấy anh liền quên đi mệt mỏi, nghiêm túc báo cáo tình hình.

" lão đại, chủ mẫu không sau, do vệt thương lần trước vừa lành lại, liền bị vết thương khác tổn thương, nên phẩu thuật có chút khó khăn, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian, chủ mẫu sẽ lập tức khỏe lại". Phùng Hiên vừa báo cáo tình hình vừa dẫn anh đến phòng bệnh của cô.

Anh im lặng nghe Phùng Hiên báo cáo tình hình, đến khi đứng trước cửa phòng của cô, liền mất bình tĩnh nhanh chóng đẩy cửa phòng bước vào, đi đến bên cạnh cô.

Nhìn người mình yêu gương mặt không còn huyết sắc khiến anh đau lòng, lúc nãy nghe cô bị tai nạn, còn đang nằm trong phòng cấp cứu, khiến tim anh chỉ chút nữa là ngừng đập, anh sợ, thật sự sợ cô có chuyện gì, anh sẽ không thể chịu nỗi.

Nam Cung Ngụy vừa điều tra xong liền tìm anh để thông báo tình hình.

" lão đại, đã điều tra được, Tố Hạ Nhu là người sắp xếp mọi chuyện".

" khiến cô ta sống không bằng chết, Tố gia, Tố thị tôi cũng không muốn nhìn thấy". anh âm lãnh nói, dám làm hại bảo bối của anh, cô ta cảm thấy cuộc sống này đã hưởng thụ đủ rồi.

" dạ ". Nam Cung Ngụy xoay người nhanh chóng làm việc, Tố gia có trách thì trách bản thân không quản được con mình, khiến Tố thị bị liên lụy.

Đến khi Ngọc Ly tỉnh lại cũng đã qua ngày hôm sau, do vết thương không nặng, nhưng do tác dụng thuốc mê, nên cô mới ngủ nhiều như vậy.

" nước…n.ướ…c ".

Nghe cô lên tiếng, Từ Minh Hạo liền nhanh chóng đi lại bên cạnh cô, lấy nước đưa đến miệng của cô.

" Tiểu Ly, uống nước". anh dịu dàng đút từng chút nước đến miệng cô.

" Hạo".

" ừ anh đây, ngoan, để anh gọi Phùng Hiên kiểm tra cho em".

Nghe anh gọi, Phùng Hiên nhanh chóng đi đến phòng bệnh của cô kiểm tra, sau khi kiểm tra cho cô một lượt, liền quay sang anh báo cáo tình hình.

" lão đại, chủ mẫu không sao nữa, chỉ cần nghỉngơi vài ngày để vết thương khép miệng, liền có thể vận động nhẹ nhàng, thựcđơn tôi sẽ cho người chuẩn bị, để tránh chủ mẫu ăn phải những món không tốt cho vết thương". Nghe Bạch Uy Vũ, Nam Cung Ngụy kể chủ mẫu thực sự là người ham ăn, món gì cũng có thể ăn ngon miệng, nên cậu đành phải chuẩn bị một thực đơn riêng, tránh lại ăn phải những món không nên ăn sẽ gây phiền phức.