Chương 7: Hoàn toàn thuộc về anh.

Một bàn tay anh để chống đỡ lấy cơ thể , còn tay khác liên tục xoa lấy đôi hồng nhũ trắng nõn nà của cô. Anh không hề dám đè uống nặn mạnh chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve, nhũ thịt trắng nõn trắng trượt no đủ tràn ngập bàn tay,cự nhũ đầy đặn trắng bòng có chụt tựa như muốn tràn ra ngoài từ những khe hở của bàn tay. Chỉ là khẽ chạm như vậy, lại khiến có cô gái đang đắm chìm trong giấc ngủ nằm dưới thân anh nhất thời mà nhíu mày

Mà cái bộ dạng nhíu mày của cô, dừng ở trong mắt Cố Lâm đều thể hiện cái gì đó rất ngây thơ đáng yêu.

Cố Lâm một tay kia thưởng thức hài ngũ của tiểu thỏ ngọc, trong tay anh là xúc cảm sảng khoái từ trước tới nay anh chưa từng có, tay kia anh nắm lấy nhũ thịt hồng hào nõn nà, vùn đầu xuống mà ngậm lấy hồng nhụy kiều diễm kia, từ lâu anh đã muốn nếm thử viên tiểu đậu đỏ hồng hào quý báu này, Cố Lâm dùng đầu lưỡi dọc theo quầng vυ" đảo quanh lại không ngừng liếʍ láp trêu đùa nụ hoa đỏ thẳm đang nở rộ kia, chỉ là qua một hồi trêu chọc tiểu đậu đỏ liền sưng phồng lên, dựng đứng như đang chiêu chọc lại người vừa mới chiêu chọc nó.

“Ân……” Thẩm Khuynh Khanh bị anh liếʍ láp trêu chọc đầṳ ѵú mà trong cơn mơ vô thức rêи ɾỉ ra tiếng.

Cố Lâm biết bản thân nên cố khắc chế một chút, nhưng trước mắt anh là người con gái anh thầm nhớ đêm mong đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mắt, nếu cố nén khắc chế trong lòng sợ ê rằng sx tẩu hỏa nhập ma ngay lập tức.

Cô vẫn đang chìm đắm trong giấc mộng , nhưng hai đầṳ ѵú của cô vẫn đang vểnh cao chào đón anh trông rất đáng yêu, hai nhũ hoa liên tục bị chàng thiếu niên đùa bỡn không thôi.

Cứ như vậy, dục hỏa cũng ầm ầm kéo đến ở giữa dưới hai chân anh, muốn nói là bản thân anh có thể khống chế nhưng đó cũng chỉ là tạm thời.

Cố Lâm biết, vấn đề này cần phải giải quyết, anh dùng bàn tay thô ráp nam tính của mình nắm lấy bàn tay yêu kiều của cô , nhắm mặt lại, xoang mũi có thể ngửi thấy mùi vị thanh ngọt yêu kiều của người con gái dưới thân.

Cô nằm gần anh gần trong gang tất, nhưng lại không được chạm vào quả thật rất khó chịu.

Cỗ Lâm cũng không phải không nghĩ tới việc cường thủ chiếm đoạt cô, nhưng anh càng hy vọng chuyện này là cô hoàn toàn nguyện ý.

Cũng không biết qua bao lâu, hốc mắt của chàng thiếu niên đều đã đỏ ửng lên, Cố Lãm phải liên tục vào phòng tắm dội nước lạnh lên người để điều chỉnh lại nhiệt độ cơ thể khống chế bản thân, lại nghe thấy âm thanh nỉ non mê mang của cô:

“Cố….Cố Lâm…”

Cô ở trong mơ mà gọi tên anh.

Chỉ là nghe thấy cô đơn giản gọi tện anh như vậy, chàng thiếu niên liền cảm thấy tinh quan buông lỏng, vì thế tần suất trong tay càng nhanh hơn, ngay sau đó mã mắt đã mở rộng ra, từng luồng chất lỏng dính nhớp không hề sai lệch thẳng tắp bắn về phía thân thể mềm mại yêu kiều của cô gái đang nằm.

Không chỉ ở trên bụng của cô dính tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đυ.c màu của chàng thiếu niên, mà ngay cả đôi kiều nhũ vừa mới bị khıêυ khí©h cũng không thể nào tránh khỏi, bị anh bắn tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ kiều nhũ lại thêm quyến rũ nộn bức trắng nõn nà, cùng theo đó, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c dính nhớp dọc theo bụng cô chảy xuống dưới hoa huyệt hồng nhạt xuống khe thịt đi vào trong cửa miệng tiểu nộn bức tràn đầy, cô lại nghiêng người một cái, kiểu đó cũng làm cho đùi cô và toàn bộ bông hoa giữa hai đùi đều tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Quá trình đó Cố Lâm đều tận mắt quan sát rõ ràng, khe thịt kia bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tẩm ướt càng thêm da^ʍ mị vạn phần, mà người con gái này của anh toàn thân trên dưới đều bị hơi thở du͙© vọиɠ của anh ôm lấy.

Giờ khắc này, cô hoàn toàn thuộc về anh.