Chương 8: Lấy thân báo đáp

Người đàn ông trước mặt là anh họ của Cố Dĩ An Thượng Quân Sách, là anh trai của tổng thống đương nhiệm Thượng Quân Ngạn.

Bốn năm trước, Thượng Quân Sách và Thượng Quân Ngạn cùng nhau tranh cử tổng thống, số phiếu bầu của anh ta dẫn đầu, nhưng vì bê bối tìиɧ ɖu͙© mà bị dân chúng phỉ nhổ, bên Nội Các không tanhg nổi áp lực dư luận, chỉ có thể tuyên bố hủy bỏ tư cách của anh ta.

Nếu không có sự kiện bê bối tìиɧ ɖu͙©, hiện giờ chức vị tổng thống chính là của anh ta Thượng Quân Sách.

Sinh ra trong gia đình quyền mưu, Thượng Quân Sách và Thượng Quân Ngạn giống nhau, đều không chịu thua, sau khi bị hủy bỏ tư cách, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định mà ngầm làm ra rất nhiều chuyện trơ trẽn với Thượng Quân Ngạn.

Ép Thượng Quân Ngạn tức giận, anh ta mới rơi vào cảnh bị trục xuất, vĩnh viễn không được trở lại nước Z nữa.

“Sau này chúng ta đừng hỏi lại đối phương loại vấn đề ấu trĩ này nữa.” Đẩy tay anh ta ra, Cố Dĩ An mở cửa, mắt lạnh nhìn anh ta: “Đi đi.”

Trong đôi mắt đỏ ngàu của Thượng Quân Sách có rất nhiều sự không cam lòng, siết chặt nắm tay gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi lên, cho dù biết đáp án của cô, anh ta vẫn nói: “Đi với anh đi.”

“Đi với anh?” Trong mắt Cố Dĩ An đều là khinh thường, “Làm kẻ trốn chạy sao?”

“Hiện tại anh đã có thể cho em cuộc sống mà em muốn!” Lại không thể ức chế cảm xúc phẫn nộ, anh ta tiến lên bắt lấy tay cô, kéo cô ra ngoài cửa.

Cố Dĩ An không đẩy được anh ta, liền giơ tay tát vào mặt anh ta một cái!

Thượng Quân Sách liếʍ khóe miệng đau nhức vì bị tát, cười cực kỳ nham hiểm, ngẩng đầu nhìn camera theo dõi cách đó không xa, sau đó lập tức đẩy cô đến cửa hành lang, nâng mặt cô lên rồi hôn xuống môi cô.

Cố Dĩ An quay đầu né tránh.

Thượng Quân Sách trực tiếp chui đầu vào cổ cô, dùng sức mυ"ŧ gặm, ngửi được mùi hương trên người cô rồi liếʍ mυ"ŧ, đôi tay dọc theo eo cô đi xuống dưới.

Cố Dĩ An tức giận đến cả người phát run, dùng hết sức lực đẩy anh ta ra, thở hổn hển trừng mắt với anh ta , đáy mắt đã có ánh lệ: “Anh muốn tôi sớm một chút chết đi đúng không?”

“Đừng khóc.” Thượng Quân Sách không muốn nhìn nhất chính là cô khóc, đi tới ôm cô vào trong lòng, cúi đầu tựa vào trán cô, “Anh không cam lòng cứ như vậy mà mất đi em, Dĩ An, cho anh một lần cơ hội nữa được không? Anh đã cai nghiện tìиɧ ɖu͙© rồi, mấy năm nay anh không hề đυ.ng vào bất kỳ người phụ nữ nào, anh chỉ muốn mình em.”

Nhắm mắt lại, nước mắt tràn ra khoé mi, tất cả những gì hiện lên trong đầu Cố Dĩ An đều là hình ảnh anh ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làʍ t̠ìиɦ với những người phụ nữ đó, “Thượng Quân Sách, hình như anh đã quên, tôi đã kết hôn rồi.”

“Anh biết em và Ôn Thần là hình hôn.”

“Tại sao các người đều cảm thấy tôi và Ôn Thần là hình hôn?” Cố Dĩ An mở mắt ra, trong nụ cười mang theo nước mắt, “Anh cảm thấy là hình hôn, cho nên ngày tổ chức hôn lễ anh thậm chí không nghĩ đến việc đưa tôi đi, cảm thấy là hình hôn, cho nên anh bây giờ mới xuất hiện? Ha ha……”

Lau đi nước mắt, cô ngửa đầu nhìn thẳng vào anh ta: “Nhưng khiến anh thất vọng rồi.”

Cố Dĩ An chưa từng nghĩ tới sẽ trả thù người đàn ông trước mắt này, nhưng giờ khắc này, nhìn thấy ánh mắt khϊếp sợ cùng không tin của anh ta, trong lòng cô có loại cảm giác sảng khoái chưa từng có, “Tôi và Ôn Thần đã làm rồi.”

“Không nghĩ tới phải không? Tôi, một người có tính lãnh đạm, cũng có một ngày làʍ t̠ìиɦ với đàn ông.”

……

Khi Ôn Thần trở lại khách sạn, Cố Dĩ An đang ở trong phòng tắm dùng sức xoa dấu vết Thượng Quân Sách lưu lại trên cổ, xoa đến làn da đều rách da.

Hơn mười phút sau, cô từ trong phòng tắm đi ra, trong phòng tràn ngập mùi thuốc lá dày đặc.

Ôn Thần đã trở lại?

Lau tóc xong đi ra phòng ngủ, cô nhìn thấy Ôn Thần đang ngồi trên sô pha uống rượu, dưới chân đã có mấy chai rượu rỗng.

Nhìn thấy cô đi ra, Ôn Thần cong khóe môi lên, đôi mắt mỉm cười, “Tắm sạch rồi?”

Cô đoán được anh đã xem camera, biết mình đã gặp Thượng Quân Sách, dù sao khách sạn này cũng là anh em tốt của anh Yến Tống mở.

“Hiện tại có phải anh rất tức giận?” Cố Dĩ An đứng cách anh không xa, trên cổ cô có một mảng lớn đỏ hồng thập phần bắt mắt.

Ôn Thần nhìn cô, cầm lấy chai rượu lên uống, uống hết một chai rồi đứng lên, thân hình cao lớn thẳng tắp từng bước tới gần cô, “Em cảm thấy tôi không nên tức giận?”

“Thật xin lỗi, tôi vì hành vi của bản thân hướng anh xin lỗi.”

“Em muốn xin lỗi như thế nào?” Anh bước đi có chút không vững, đi đến trước mặt cô, nhìn thấy vết đỏ trên cổ cô, nghĩ đến hình ảnh trong video theo dõi Thượng Quân Sách vùi đầu hút gặm, ánh mắt đỏ như máu, “Lấy thân báo đáp sao?”

---------------

Nếu yêu thích truyện, các bạn hãy DONATE tiếp thêm ĐỘNG LỰC để bên mình ra chương sớm và hoàn truyện nha