Chương 10.1: Muốn trách thì chỉ trách ông ta đã sinh ra được hai cô con gái ngoan

Mẹ Đường Nguyễn tên là Nguyễn Thanh Như, thật ra tên của cô được ghép từ họ của cha mẹ cô, chuyện đặt tên này đã được quyết định từ trước khi cô ra đời. Lúc đó, người ta đều rỉ tai nhau rằng Đường Ngô Đức rất yêu vợ mình, cả Nguyễn Thanh Như cũng nghĩ như vậy.

Hai người họ là bạn cùng lớp thời đại học, vì tình yêu và muốn lo cho gia đình mà Nguyễn Thanh Như đã nhường cơ hội ở lại làm việc trong trường cho chồng mình là Đường Ngô Đức. Ông ta ngay lập tức nắm bắt lấy cơ hội ấy, đường sự nghiệp cũng phát triển vượt bậc. Làm sao mà mẹ cô có thể ngờ tới chuyện Đường Ngô Đức sẽ nɠɵạı ŧìиɧ với Biện Xuân Lâm, một nữ sinh đang theo học tại trường trong khoảng thời gian bà ấy mang thai cô cơ chứ? Thậm chí ông ta còn để bà ta lượn qua lượn lại trước mặt mẹ cô, để mẹ cô nấu ăn cho hai người họ. Vì quý mến nên bà ấy còn mời Biện Xuân Lâm đến nhà mình chơi thường xuyên nữa.

Đến nhà chơi? Có mà chơi trò yêu đương vụиɠ ŧяộʍ sau lưng người khác ấy.



Khi mẹ cô qua đời, Đường Nguyễn chỉ vừa tròn ba tuổi.

Ký ức lưu lại trong đầu con người thực sự rất kỳ lạ. Họ có thể quên mất chuyện trưa hôm qua mình đã ăn gì, nhưng lại có thể nhớ mãi một cảnh tượng suốt nhiều năm trời dài đằng đẵng.

Đường Nguyễn nhớ lại tình cảnh từng xảy ra năm đó, sau đó giương mắt nhìn cảnh Đường Ngô Đức hai tay run rẩy cố cắm chiếc USB kia vào ổ cắm. Ông ta run tay nhấp chuột vào một tập tin trên màn hình máy tính với sắc mặt tái nhợt, cuối cùng thì tức giận đến ném mạnh con chuột máy tính xuống sàn nhà.



Đoạn video này có âm thanh rất sống động với độ phân giải cực cao, thậm chí cảnh tượng trong video còn không bị bôi mờ, thứ gì cần thấy đều hiện ra rõ ràng rành mạch. Camera ẩn quay về phía giường lớn, chắc khi xem được cảnh cô con gái ngoan mà mình yêu thương suốt bao năm ròng lại lên giường với người đàn ông khác, ông ta sẽ bị kí©h thí©ɧ lắm đây. Chỉ cần được nhìn thấy vẻ mặt này của ông ta thôi là đã tuyệt lắm rồi, thật xứng với số tiền mà cô phải bỏ ra cho cái máy quay này.

"Con, em gái con...sao con bé có thể làm ra những chuyện như vậy được!"

Ông ta thấy tức giận, đương nhiên không phải là vì ông ta thấy bất công vì Đường Nguyễn, mà là vì ông ta biết rõ đoạn video này sẽ mang đến cho mình bao nhiêu phiền toái. Nhiều năm trôi qua, Đường Huyên Diệp vẫn luôn bày trò và tạo ra vô số rắc rối cho ông ta, nhưng ông ta vẫn cố gắng dọn rác sau lưng cho cô ta. Ông ta luôn dành tất cả tình yêu thương cho cô con gái này, cưng chiều cô ta lên tới tận trời, tất cả những gì Đường Nguyễn có đều bị ép buộc phải nhường cho cô ta, giờ thì hay rồi.

"Đây là căn phòng thuê của con, vì con sợ sống một mình không an toàn nên mới lắp camera ẩn. Ban đầu, mục đích chính khiến con phải lắp camera ẩn là để phòng trộm cắp, nhưng ai ngờ nó lại ghi được cảnh tượng này..."

Đường Nguyễn đặt túi xách lên đùi mình, cô nắm chặt chiếc điện thoại di động trong tay, dù trong lòng có nghĩ đến chuyện vui gì thì trên mặt cô vẫn luôn giữ nguyên một biểu cảm. Tuy kỹ năng diễn xuất của cô không quá xuất sắc nhưng cũng không quá tệ, đây hẳn là do gen di truyền từ Đường Ngô Đức.

Đường Ngô Đức không thể tranh cãi hay biện giải điều gì. Dù sao thì chuyện cô em gái lén lút lên giường với bạn trai của chị gái trong chính căn phòng mà chị gái thuê để ở riêng cũng là một chuyện cực kỳ đáng xấu hổ. Ông ta nghẹn họng một lúc lâu mới phun ra được mấy câu: “Huyên Diệp, con bé chỉ đang nhất thời hồ đồ thôi mà. Con bé, nó…có lẽ nó đã bị thằng nhóc khốn khϊếp tên Chương Ngọc Kỳ kia quyến rũ cũng nên. Bản tính của em gái con cũng không xấu tới vậy đâu. Dù sao thì con vẫn là chị của nó mà, hãy tha thứ cho con bé thêm lần này đi.”

Từ nhỏ tới lớn, Đường Nguyễn đã phải nghe câu này quá nhiều lần rồi. Với cô mà nói, Đường Huyên Diệp thực sự không phải kiểu người có lòng dạ độc địa xấu xa. Cô ta chỉ quá ngu ngốc mà thôi, Đường Nguyễn cũng rất cảm kích cái đầu ngu si của cô ta.

Biện Xuân Lâm là mẹ ruột của Đường Huyên Diệp. Ở nơi thủ đô tấc đất tấc vàng cực kỳ đắt đỏ, giá nhà đất quý hơn cả giá vàng thế này mà Biện Xuân Lâm vẫn vòi được Đường Ngô Đức mua cho cô con gái nhỏ mới vào đại học một căn nhà rất đẹp. Đợi tới khi cô ta tốt nghiệp đại học, bà ta dự định sẽ tìm cho con mình một chàng rể quý giàu có để tính tới chuyện kết hôn, dựa vào gia đình chồng giàu có mà tiếp tục sống nửa đời sau trong cảnh quần là áo lượt, luôn được nhàn tản ăn nó mặc đẹp.

Về phần Chương Ngọc Kỳ, theo cách nói của giới trẻ ngày nay thì hắn là kiểu “Trai Phượng Hoàng*”, nhân phẩm không chỉ thấp kém còn hay suy tính ác ý với người khác. Biện Xuân Lâm đương nhiên rất vừa ý, chỉ hy vọng hắn có thể thành đạt với Đường Nguyễn, nên khi đó bà ta cũng là người tích cực nhất trong chuyện tác hợp cho Chương Ngọc Kỳ và Đường Nguyễn đến với nhau.

*Trai Phượng Hoàng (nguyên văn là 凤凰男): Dùng để chỉ mẫu đàn ông có tư tưởng lỗi thời, thường những người này sẽ xuất thân từ một gia đình nghèo khó ở vùng quê với quan niệm sống tương đối bảo thủ. Chỉ cần có chút tiền liền tưởng mình có thành tựu lớn lắm, cực kỳ sĩ diện, đến chết cũng thích lên mặt với người khác. Khi về quê thì giả vờ hào phóng, không có tiền vẫn tranh thanh toán, cả nể với anh em, luôn muốn thể hiện mình thành công hơn những người cùng tuổi. Họ còn trọng nam khinh nữ, dù đúng dù sai đều nghe lời bố mẹ răm rắp. Khi vợ và bố mẹ phát sinh tranh chấp luôn đứng về phía bố mẹ, luôn có một đám anh chị em họ và bạn bè vây quanh để lợi dụng hoặc làm phiền cuộc sống riêng mà lại thiếu quyết đoán, không thể từ chối thẳng thừng.