Chương 2.1: Làm nghiên cứu học thuật về phương diện sinh dục của nam nữ

Lê Dật Phi sắp tốt nghiệp, số lần quay về trường học trở nên nhiều hơn, nên anh thỉnh thoảng có thể nhìn thấy Đường Nguyễn ở trong trường học, có khi là ban ngày, có khi chạng vạng, thấy cô đi một mình hoặc là đi theo bên người Chương Ngọc Kỳ, bọn họ không có giao lưu, chỉ chạm mặt nhau, ngẫu nhiên tầm mắt cũng sẽ giao nhau, bắt giữ được cảm xúc của đối phương trong chớp mắt, sau đó lại đi ngang qua nhau.

Tháng tư sấm mùa xuân, trong lúc lơ đãng, liền cuồn cuộn mà đến.

Sau nhiều lần chạm mặt, Đường Nguyễn nghe thấy cái tên Lê Dật Phi này ngày càng nhiều, thông qua mấy lời bàn tán, cô cũng hiểu biết đại khái về Lê Dật Phi, nghe nói anh là thái tử gia của một công ty giải trí điện ảnh, ngậm muỗng vàng lớn lên, tính cách táo bạo dễ giận, nhưng đối với bạn bè lại rất nghĩa khí, nghe nói, còn là người rất hoa tâm.

Mà gặp nhau nhiều lần, Lê Dật Phi cũng biết, Đường Nguyễn cũng không phải sợ anh, mà là đối với ai cũng đều như vậy, tính cách của cô rất hướng nội, có chút sợ người lạ, khi cùng người khác nói chuyện đều rất thẹn thùng, ngoan ngoãn an tĩnh, không nói một lời.

Cái tên cẩu nam nhân Chương Ngọc Kỳ lại thích mang cô rêu rao khắp nơi, khắp nơi khoe khoang Đường Nguyễn đối với hắn có bao nhiêu tốt.

Về chuyện của đối phương, bọn họ đều là nghe được từ trong lời đồn, bọn họ cũng nhất rõ ràng, tin đồn không đại biểu cho chân tướng.

Lê Dật Phi cùng Chương Ngọc Kỳ rốt cuộc có thù oán gì, chính Lê Dật Phi cũng không rõ ràng, dù sao Chương Ngọc Kỳ mỗi lần đều bày ra vẻ mặt anh thiếu hắn, nên Lê Dật Phi cũng lười phản ứng với hắn, nhưng trong phòng ngủ lại có người là “bạn tốt” của Chương Ngọc Kỳ, bọn họ là đồng hương, đều là từ thành phố nhỏ thi được vào đại học thủ đô, nên có đôi khi cậu ta sẽ nhắc tới Chương Ngọc Kỳ, trước kia Lê Dật Phi nghe thấy cũng chỉ xem như không nghe thấy.

Nhưng sau khi gặp được Đường Nguyễn, anh lại có chút bất đồng.

Khi nghe được đủ loại chuyện của Chương Ngọc Kỳ, anh sẽ khó chịu, mà khi nghe cái tên này ghép cùng tên Đường Nguyễn thì anh lại phát ra từ nội tâm mà bực bội.

Nhưng cũng đúng là từ trong miệng của bạn cùng phòng này, anh biết được tên họ cùng gia thế của Đường Nguyễn, còn có lý do Chương Ngọc Kỳ theo đuổi Đường Nguyễn.

Đường Nguyễn là con gái lớn của phó hiệu trưởng trường bọn họ, Chương Ngọc Kỳ xuất thân nhà nghèo, gia cảnh rất kém cỏi, trong nhà có một đám em trai em gái, vô tình hắn quen biết Đường Nguyễn, biết được cô là con gái của phó hiệu trưởng, hắn ta liền có ý niệm theo đuổi.

Muốn mượn Đường Nguyễn bay lên cành cao, làm rể hiền nhà phó hiệu trưởng, tương lai nếu làm việc trong ngành giáo dục thì có thể sẽ có thuận lợi, về sau còn có thể lấy được một căn hộ, an lạc ở thủ đô.

Huống hồ tính tình Đường Nguyễn đặc biệt ôn hòa, lại hiền huệ thích nấu cơm, tương lai nhất định có thể làm một người vợ tốt, giặt quần áo nấu cơm sinh con cho hắn ta, một lòng một dạ đối với hắn, còn hắn sẽ ở bên ngoài phấn đấu sự nghiệp, nếu có điều kiện thì tìm thêm tiểu tam, cô khẳng định sẽ không cùng hắn cãi nhau, hắn chỉ cần dỗ dành vài câu là cô liền tiếp nhận.

Đương nhiên, này chỉ là Chương Ngọc Kỳ tự mình tưởng tượng, nhưng cũng là mục đích chân thật của hắn, hắn thường xuyên đi ra ngoài cùng bạn bè khoác lác, một truyền mười, mười truyền trăm, liền truyền tới lỗ tai Lê Dật Phi.

Lê Dật Phi nghe xong liền dâng lên một ngọn lửa vô danh, muốn làm con đỉa hút máu, dựa vào phụ nữ để leo lên lại còn muốn trà đạp người ta, Chương Ngọc Kỳ cũng xứng làm đàn ông sao?

Nhưng dù tức giận, thì anh cùng Chương Ngọc Kỳ, cùng Đường Nguyễn, đều không có quan hệ, anh cũng không thể nhúng tay vào chuyện của bọn họ.

Đảo mắt liền đến mùa tốt nghiệp, ngày đó dọn ký túc xá, anh trở về lấy mấy món đồ bản thân để ở ký túc xá, lại nghe được anh bạn cùng phòng đang nói về Chương Ngọc Kỳ.

Nói hắn cùng Đường Huyên Diệp đang cặp với nhau, mà Đường Huyên Diệp là con gái nhỏ của phó hiệu trưởng ……

Ở giữa hai chị em lắc lư, chân dẫm hai thuyền có thể bình yên hay không thì không chắc, nhưng khẳng định là sẽ lật thuyền.

Lê Dật Phi vô cùng cảm thấy phản cảm, anh hẳn là nên thu hồi câu nói kia, Chương Ngọc Kỳ đâu chỉ không xứng làm đàn ông, anh ta quả thực còn không phải là người.

Đường Nguyễn rõ ràng đáng giá có được người đàn ông tốt hơn.

Cùng lúc đó, dưới ký túc xá nghiên cứu sinh, Đường Nguyễn đang đứng cùng Chương Ngọc Kỳ.

Buổi tối nhiệt độ không khí không cao, Đường Nguyễn sợ lạnh, nên cô chân thành chúc phúc hắn cùng Đường Huyên Diệp bạch đầu giai lão, nhưng cố tình hắn lại muốn đem cô gọi vào trường học để nói chút chuyện.

“Chẳng lẽ anh muốn cùng tôi nói, anh cùng Huyên Diệp, ở trong phòng tôi cho thuê, làm nghiên cứu học thuật về phương diện sinh dục của nam nữ sao?”

Đường Nguyễn kỹ thuật diễn kỳ thật không tốt lắm, cô khóc không được, diễn tình ý chân thành đã đủ ghê tởm rồi, giờ còn muốn cô khóc lóc thảm thiết, thật sự cô làm không được, cô đã rất nỗ lực nhịn xuống mà không châm chọc rồi.

Chương Ngọc Kỳ: “……”