Chương 1.4: Phản xuyên đến hiện đại

Tư Ngang nhìn cô đi WC quay về, trở về liền cự tuyệt hắn, nhưng thần sắc hắn chưa từng thay đổi, chỉ hỏi: “Em đi WC làm gì?”

“Đi soi gương.” Trì An thốt ra, chờ phát hiện mọi người đều đang nhìn mình, nhất thời trong lòng xấu hổ, nhưng trên mặt vẫn mang thần sắc tỉnh táo. Thua người không thua trận, đây là thành quả nhiều năm cô tự mình trải qua, mặc kệ đối mặt với tình huống gì, trên mặt cô đều chỉ có vẻ bình tĩnh và bình tĩnh.

Mời gọi cô là chị gái lạnh lùng, cám ơn.

“Soi gương? Làm gì?” Tư Ngang nhìn giống như rất nghi hoặc.

Trì An vẫn mang bộ bình tĩnh bộ dáng,“Theo như trong gương, tôi nhìn thấy bản thân mình cùng tổng tài có sự chênh lệch rất lớn, cho nên chúng ta không thích hợp.” Cô uyển chuyển cự tuyệt.

Tư Ngang dùng đôi mắt u ám màu tím nhìn cô, yên lặng không nói.

Trì An rất có chí khí chịu đựng, nhưng đến khi đồng hồ chạy thêm ba nhịp, cô liền không chống đỡ được nữa, lá gan run rẩy hai chân nhuyễn ra, mất hết ý chí chiến đấu.

“Hợp hay không hợp, không tới lượt em quyết định.” Tư Ngang đột nhiên tiến lên tóm chặt vạt áo của cô, kéo xuống trước mặt.

Trì An lại bị sợ hãi đến ngây ngốc.

Những người khác cũng bị sợ hãi theo, thiếu chút nữa nhịn không được đứng lên.

Tư Ngang quét mắt liếc mọi người chung quanh một cái, sau đó trực tiếp xách người tiến vào văn phòng tổng tài, ngay lập tức cửa lớn ầm một tiếng, khéo léo từ chối ánh mắt tất cả mọi người.

Vài người trợ lý bên ngoài thấy thế liền rụt cổ lại.

Kỳ thật không nói Trì An không hiểu Tư tổng tài đang làm gì, đến ngay cả bọn họ cũng đã quen thuộc phong cách hành sự của Tư Ngang cũng không rõ hắn đang suy nghĩ gì. Dù sao, mặc kệ hắn suy nghĩ cái gì, đều không quan hệ tới bọn họ là được.

Chỉ hy vọng vị trợ lý Trì này có thể trụ được lâu!

Trì An bị hắn kéo vào trong phòng, quả thực không kìm nén được sợ hãi.

Hành vi Tư tổng tài nhìn thế nào cũng giống như con thỏ ăn cỏ gần hang, mấu chốt là, cô chỉ là

trợ lý thư ký mới được nhậm chức, lại có thể khiến cho tổng tài vừa nhìn thấy là muốn ăn, chẳng lẽ muốn play tại văn phòng, cảm thấy thực thẹn.

Rất nhanh, Trì An đã biết đầu óc bản thân cần phải tu bổ thêm.

Tư Ngang kéo cô vào phòng liền ném xuống ghế sa lon trong phòng làm việc.

Sô pha đàn hồi thật tốt, Trì An ngã lui về phía sau, thân mình vừa rơi vào sô pha thì ngay sau đó còn bắn ngược lại, không hề cảm thấy không thoải mái.