Chương 1.5: Phản xuyên đến hiện đại

Sô pha này chất lượng thật tốt.

Tiếp theo chỉ thấy Tư Ngang cởi chiếc áo khoác may bằng tay đắt tiền trên người xuống, tiếp theo lại tháo hai nút áo sơmi, nhất thời khí thế đại biến, từ một tổng tài mỹ nam cấm dục lạnh như băng trong nháy mắt trở nên thật...... bệnh xà tinh.

Thân hình cao lớn của hắn đè xuống, hai tay chống đỡ hai bên sườn thân thể cô, đem cả người cô đều bao phủ dưới thân hắn.

Trên người hắn có mùi rất đặc biệt, khi Trì An ngửi được không khỏi có chút ý loạn tình mê.

Bất quá loại ý loạn tình mê này rất nhanh hóa thành hư ảo bởi cặp mắt tím quỷ dị kia, khiến cô sợ tới mức da đầu run lên.

“Trì tiểu thư, tôi không thích nói giỡn.” Hắn vươn một bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt cô, giọng nói trầm thấp dễ nghe, giống như ác ma dụ hoặc,“Có một số việc em đã quên, nhưng tôi còn chưa quên đâu, giờ tôi cho em hai lựa chọn, một là kết giao cùng tôi, hai là......”

Trì An vểnh tai.

“Chết.”

Trì An: “...... Ha ha, ngài quả thực thích đùa.”

Tư Ngang lạnh lùng nhìn cô, cặp mắt tím lóe ra vẻ gian trá, bàn tay đang vỗ về khuôn mặt cô dần trượt đến cổ.

Trì An có cảm giác hắn muốn bóp chết mình, cô sợ tới mức lông tơ dựng thẳng.

“Kết giao cùng tôi, hoặc chết.” Hắn thấp giọng nói.

Trì An liếʍ cặp môi đã khô, rốt cuộc cũng ý thức được vị tổng tài này giống như có bệnh, chỉ có thể khô khan nói: “Có sự lựa chọn thứ ba không?”

Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên sắc lạnh như băng, ánh tím trong mắt càng nổi lên đáng sợ, giống như lốc xoáy thần bí.

Trì An cảm giác được sát khí lạnh như băng, trước sinh mệnh quý giá cô đành khuất phục.

Bạn bè cô không ai đẹp trai bằng Tư tổng tài, cũng không ai có tiền như hắn, kết giao cùng hắn thua thiệt không phải cô, kết giao thì kết giao.

Trì An ntự thuyết phục mình như thế, ngẫm lại đều là mình buôn bán có lời.

Ngay lúc khoảnh khắc cô gật đầu, Trì An liền sâu sắc cảm giác sát ý khiến người khác run rẩy đã thối lui, toàn bộ thế giới trở nên ấm áp, Tư tổng tài vừa rồi còn có bệnh xà tinh cũng đã khôi phục bình thường.

Tư Ngang chậm rãi đứng thẳng dậy, ngón tay thon dài cài lại nút áo sơmi, che kín cái cổ cùng xương quai xanh xinh đẹp.

Cô thất thần nhìn nửa khuôn mặt đẹp đẽ của hắn, lãnh đạm thận trọng, trời sinh quý tộc tao nhã, lại có thể sắc bén lãnh đạm như thế.

Quả thực...... Càng đáng sợ!