Chương 11.3: Bách quỷ dạ hành

Mặc dù hai người cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không nghĩ nhiều, ông Bùi nói: “Không biết tại sao sơn trang nghỉ dưỡng này lại đưa tới một hung vật như vậy. Vừa rồi nó đã chạy thoát, chắc hẳn đêm nay sẽ không đến nữa. Nhưng chỉ cẩn vẫn chưa tiêu diệt được nó thì sớm muộn gì nó vẫn lại đến.”

Mao Mẫn nói theo: “May là nó đã chạy trốn, nếu không chỉ dựa vào mấy người chúng ta, vẫn thật sự khó đối phó.” Nhất là khi họ chuẩn bị không đầy đủ, ban đầu chỉ cho rằng hung vật làm loạn nơi này là ác quỷ thôi, nào ngờ sẽ là Cửu Âm Quỷ Sát một trong mười đại lệ quỷ.

Hầu Thiên Dương nghe xong da đầu tê dại: “Ông Bùi, dì Mao, vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Cửu Âm Quỷ Sát đó! Lệ quỷ đáng sợ như vậy chỉ dựa vào mấy người bọn họ, quả thật giống như đồ ăn đưa tới tận cửa cho nó.

Ông Bùi than thở: “Cửu Âm Quỷ Sát này chính là con quỷ hung hăng nhất, rất hay ghi thù. Người sống bị nó theo dõi từ trước đến nay không có kết cục tốt. Với bản tính hung dữ của nó, chắc chắn sẽ nhốt chúng ta ở nơi này. Nếu như không diệt trừ được nó, chúng ta cũng không thể nào rời khỏi đây được đâu. Thiên Dương, con đưa A Triết về biệt thự trước đi, tìm bác sĩ xử lý vết thương trên người cho nó đã.”

Hầu Thiên Dương đáp lại một tiếng, lập tức đi qua cõng Hạ Triết vẫn đang hôn mê.

Lúc này trong khu giải trí lại lần lượt có mấy người chạy ra, gái trai đủ cả, thậm chí có hai người quần áo lộn xộn, sắc mặt trắng bệch giống hệt ác quỷ, vừa ra tới đã la hét loạn xạ như thể bị điên.

Ông Bùi cùng Mao Mẫn đi tới dán một tấm bùa tĩnh tâm cho từng người một. Lúc này họ mới yên tĩnh trở lại, cơ thể mềm nhũn nằm rạp trên đất.

Trì Am nhìn thoáng qua, phát hiện chỉ có năm người chạy tới, những người khác không hề ra ngoài, e rằng đều đã chết ở bên trong rồi. Ban đầu tổng cộng có 15 thiên sư cùng tới đây, chỉ trong một buổi tối đã chết mất năm người. Tuy nói do họ ham chơi nên mới để Cửu Âm Quỷ Sát có cơ hội ăn mất, nhưng từ đó có thể thấy được tỷ lệ tử vong của thiên sư cực kỳ cao.

Trì Am cũng không dám coi thường đám ma quỷ của thế giới này nữa.

“Vừa rồi chắc hẳn mọi người cũng đều thấy được, hung vật hại người trong sơn trang nghỉ dưỡng này là Cửu Âm Quỷ Sát.” Ông Bùi trầm giọng nói.

Những thiên sư kia vừa nghe thấy tên “Cửu Âm Quỷ Sát” này, không nhịn được mà co rúm lại, rõ ràng trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Ông Bùi và Mao Mẫn nhìn thấy vẻ kinh sợ trên khuôn mặt của họ, nghĩ đến vừa rồi họ gặp phải Cửu Âm Quỷ Sát nhưng hoàn toàn không nhận ra mình bị ma quỷ khống chế, trong lòng không khỏi thở dài. Các thiên sư thế hệ sau còn không bằng những thế hệ trước, nhất là những người trẻ tuổi dễ dàng bị sự phồn hoa bên ngoài hấp dẫn, sa vào hưởng lạc, rất ít người có thể tĩnh tâm tu luyện, thế nên thiên sư ưu tú trong Huyền Môn ngày càng ít.

Nhưng khi ông ấy quay đầu nhìn mây người Hầu Thiên Dương, trong lòng ít nhiều cũng có chút vui mừng, xem như vẫn còn hy vọng.

Sau đó ông Bùi dẫn người đi thu dọn nhặt xác cho những thiên sư bị Cửu Âm Quỷ Sát kia hút sạch máu đầu quả tim, loại bỏ âm sát khí vẫn còn thừa lại trong không khí, sau khi bố trí lại phù trận, lúc này mới trở về biệt thự nghỉ ngơi.

Khi Trì Am đi theo Mao Mẫn cùng nhau trở lại biệt thự, thời gian cũng đã quá nửa đêm.

“Tối nay con nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ ngợi quá nhiều.” Mao Mẫn dặn dò.

Trì Am ngoan ngoãn gật đầu, chúc ngủ ngon với Mao Mẫn rồi lấy thẻ phòng vào phòng.

Trì Am đi tắm nước nóng trước, đứng trước gương ngắm nhìn chính mình. Cô phát hiện quả nhiên sắc mặt vẫn rất tái nhợt, có thể thấy được sát khí của Cửu Âm Quỷ Sát kia đáng sợ đến nhường nào.

Sau khi tắm xong, Trì Am cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cô bồ nhào lên giường rồi trùm chăn lại.

Đêm nay suýt chút nữa thì mất mạng, bây giờ ngẫm lại vẫn còn cảm thấy hơi sợ hãi. Trì Am chưa từng cảm nhận sâu sắc sự nguy hiểm của thế giới này như đêm nay. Xem ra cô còn phải cố gắng tu luyện nhiều hơn, nếu không sẽ không thể nào hoàn thành được cuộc đời của Trì An, thật sự phải chết trong thế giới này, nghĩ lại cũng không cam lòng.

Trì Am rúc mình trong ổ chăn, ngay lúc mơ màng muốn ngủ, bỗng nhiên cô cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn mình.

Ánh mắt...

Trì Am lập tức bị dọa tỉnh, đột nhiên mở to mắt nhìn sang, đến khi nhìn thấy rõ ràng “người” đang đứng trước giường, cô giật mình trừng lớn đôi mắt.