Chương 3: Cùng thay đồ

Trương Trì mở cửa phòng mang bảng số 1303 ra, đập vào mắt là một căn phòng rộng rãi thoáng mát.

KTX Đại học Thể dục Thể thao Thủ Đô được bày trí theo kiểu hai phòng một sảnh, hai người một phòng, trên giường dưới bàn, phòng tắm công cộng, cũng tục xưng là phòng tắm tập thể.

Cửa hai phòng đều mở, Trương Trì nằm giường số 2 thuộc 1303-1, nghe thấy tiếng mở cửa, 1303-2 có hai cái đầu thò ra.

"Bạn cùng phòng khác tới rồi?" Lại thêm một người còn cao hơn cả Trương Trì, cả người với một chiếc áo 3 lỗ trắng cùng quần đùi đen làm đường cong bắp thịt ở hai cánh tay và hai chân cậu ta đều hiện ra rõ khỏi lớp quần áo, người này trông cũng rất được mắt đấy, nhiệt tình nhào đến chào hỏi với Trương Trì: "Hello ông nha, tui tên Trình Phi Dạng, học bơi ếch."

Chàng trai còn lại thì hình như hơi hướng nội một chút, chiều cao thì cũng xêm xêm cậu thôi, đang mặc một chiếc áo tay lỡ đen và quần dài xám, có đeo một chiếc mắt kính gọng đen, so với Trình Phi Dạng ăn mặc mát mẻ thì người này trông có vẻ hơi nghiêm túc chính trực.

Cậu ta khẽ gật đầu với tôi, rồi bảo: "Chào, Ô Chính Đào, bơi ngửa."

"Trương Trì, bơi tự do." Tôi cũng gật đầu đáp lại cả hai.

"Hai tụi tui ở 1303-2, bạn cùng phòng của ông hình như sớm đã đến rồi, có điều tụi tui vẫn chưa thấy người đâu." Trình Phi Dạng có tính cách giống hệt như Lưu Diệp Long, cởi mở hay nói, cộng thêm chuyện nhen nhúm suy nghĩ muốn sống chan hòa với đám bạn cùng phòng thật tốt, nên hoàn toàn xem Trương Trì thành anh em tốt.

Hồi đầu Trương Trì còn chưa nghe hiểu gì mà "bạn cùng phòng sớm đã tới, nhưng còn chưa thấy người đâu", đến tận khi cậu ta xách hành lý tôi vào trong, nhìn thấy chiếc giường đối diện đã xếp đầy đồ một cách sạch sẽ gọn gàng, nhưng lại chả thấy bóng ma nào mới tỏ.

"Lúc sáng tui đã đến trường rồi, vốn tưởng mình sẽ là người đến đầu, ai dè phát hiện giường số 1 của phòng 1303-1 đã có người từ sớm." Trình Phi Dạng vừa giúp cậu dọn đồ đạc, vừa bắt chuyện.

Ô Chính Đào tuy không nói gì, nhưng cũng đang giúp Trương Trì.

"Cho đến bây giờ, tui với Ô Chính Đào vẫn chưa biết giường số 1 này rốt cuộc là ai."

"Không phải có thể nhìn bảng tên sao." Trương Trì nhìn tên được dán trên giường một cái, "Xích... Xích Tỉnh Liệt (Akai Tetsu), người nước ngoài?"

Trình Phi Dạng nhún vai tỏ vẻ không rõ.

Ô Chính Đào đang bấm điện thoại ở bên cạnh, đột nhiên bảo: "Cậu ta là con trai của Akai Sakakun (Xích Tỉnh Phản Nghiên)!"

"Hả???" Trình Phi Dạng ngoác miệng với vẻ khoa trương, "Người ông đang nói là Akai Sakakun đã giành chức quán quân thế giới đó ư?"

Ô Chính Đào đưa thẳng màn hình tìm kiếm điện thoại cho cậu ta xem, Trình Phi Dạng lập tức sốc tới nói không thành hơi.

Trương Trì cũng hơi ngạc nhiên, cậu không ngờ sau khi vào được Đại học Thể dục Thể thao Thủ đô này, bạn cùng phòng mình ngoại trừ hai anh đẹp trai cơ bắp tay dài chân dài ra, lại còn có cả con trai của quán quân thế giới.

Bất chợt thế nào, Trương Trì sực nhớ đến đàn anh Lý Ngang Chi mình gặp ở cổng trường, bộ dạng mặc lễ phục của anh đúng là làm người ta khó mà quên được.

Sau khi dọn dẹp đồ đạc xong xuôi, hình như cũng chả còn chuyện gì để làm, giờ cơm tối thì còn một lúc lâu nữa mới tới.

Trong lớp cũng chưa thấy động tĩnh gì, sau khi được add vào group, thì huấn luyện viên có bảo câu 7g tối họp lớp ở phòng học đừng đến trễ, ngoài việc đó ra thì đã không còn phát biểu có nghĩa gì nữa.

"Bíp bíp bíp~" Âm thanh có người gửi tin nhắn trên wechat vang lên.

【Điền kinh - Lưu Diệp Long】: tít tít tít, đang làm gì đó? Chán quá đi dọn đồ xong hông có gì làm hết, hay là tới hồ bơi bơi đi? Tui hơi bị muốn xem dáng vẻ ông khi bơi lắm rồi đấy.

【Trương Trì】: Tôi cũng đang chán chết.

【Trương Trì】: Được đó nha, mà cậu có quần bơi nón bơi các thứ chưa?

【Điền kinh - Lưu Diệp Long】: Có đủ, tui tới phòng kiếm ông, tụi mình cùng đi ha?

【Trương Trì】: Ok.

Đúng là một người tinh lực tràn trề, Trương Trì thầm nghĩ.

Có một bảng vote bỗnh bật nảy ra giữa phòng live ——

【Bạn nghĩ Lưu Diệp Long là trai thẳng hay là gay?】

【A.Không phải】

【B.Phải】

Bình luận viên A:【Tiểu B, cậu thấy thế nào?】

Bình luận viên B:【Tuy Lưu Diệp Long quả thật rất chủ động, nhưng tôi lại thấy chưa chắc có ý với Trương Trì, có khả năng đang ấp ủ một mục đích khác.】

Bình luận viên A:【Tui thấy khả năng thứ 2 khá là nhỏ nhoi, tui vẫn hết mình với lựa chọn Lưu Diệp Long là gay.】

Lưu Diệp Long rất ham chơi, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Trương Trì sẽ không nghĩ mấy kiểu như "À, cậu ta chủ động như vậy phải chăng đã thích mình" đâu, nếu thật nghĩ thế, cậu thực sự sẽ bị tổn thương cực thê thảm.

Đại học Thể dục hay học viện Thể dục cũng vậy, thực ra số trai thẳng vẫn chiếm đại đa số. Trong một đám nam sinh tràn đầy nhựa sống, cuộc sống chỉ có thể thao chỉ có thi đấu, về cơ bản mà nói thì chỉ toàn bồi dưỡng ra những trai thẳng gia trưởng đầy người, rất khó lòi ra gay giếc gì đó.

Cùng lý do đó, không phải đâu đâu cũng là sinh viên thể thao cao trên m87, với lại có thể thi vào Đại học Thể dục Thể thao Thủ đô, có thể bằng vào chính mình vào được ngôi trường này, cốt yếu đều là những kẻ được trời cho cơ thể vô cùng tốt, hoặc là sự cố gắng cực lực ngày đêm rèn thành.

Bằng không Trương Trì cũng sẽ không thấy Lý Ngang Chi m92, Trình Phi Dạng m9 và Ô Chính Đào m88, những tuyển thủ tay chân càng dài càng có ưu thế vượt trội hơn hẳn những tuyển thủ thông thường.

Suy cho cùng ngay cả Trương Trì cũng cao tới m88, với lại ai nấy giờ cũng chỉ mới trưởng thành, mấy năm tới còn có thể cao tới đâu vẫn là một ẩn số. Trải qua những đợt huấn luyện càng khoa học và chuyên nghiệp, thân thể và bắp thịt bọn họ cũng sẽ trổ mã hơn để có được thể trạng thích hợp cho bơi lội.

"Hể, cậu đây là định đi... bơi á hả?" Trình Phi Dạng ngồi ở sảnh chung chơi game, thấy Trương Trì xách đồ bơi đi bèn lên tiếng hỏi.

"À , định đi, có người bạn thấy chán quá, hét rủ tôi đi bơi chung." Vốn Trương Trì chẳng cho rằng mình đi hẹn riêng với Lưu Diệp Long, thế là mở miệng rủ cả Trình Phi Dạng: "Hai người muốn đi chung không?"

"Tiện không?" Trình Phi Dạng tuy hỏi lại, nhưng mắt lại lấp lánh mong chờ, đến cả Ô Chính Đào ít nói cũng như thế.

Coi bộ không phải chỉ là những con người vì đậu đại học mà học bơi, mà đúng là có đam mê nhiệt huyết với bơi lội thật.

"Để tôi hỏi thử, chắc được đó." Trương Trì móc điện thoại ra nhắn, sau khi nhận được câu trả lời chắc nịch, Trình Phi Dạng liền mừng rỡ chạy đi lấy đồ bơi của mình.

Ô Chính Đào tuy không ừ hử, nhưng nhìn bộ dạng cậu ta nhanh chóng đi lấy đồ kia, thấy rõ cậu ta cũng rất phấn khích.

Vì thế sau khi chờ Lưu Diệp Long đến đây, một hàng người liền đi tới hồ bơi với khí thế cuồn cuộn.

Sắp cùng nhau thay quần bơi rồi, Trương Trì khá là căng thẳng.

Cậu trên đường từng ngó qua, phòng tắm ở đây đúng là làm theo kiểu mở, tuy có vách ngăn, nhưng lại không có cửa hoặc màn che.

Lưu Diệp Long và Trình Phi Dạng gần như cùng lúc là người đầu tiên cởi sạch sành sanh, một chàng trai cơ bắp cường tráng da cà phê, hai tay bắt chéo kéo vạt áo lên cởi ra.

Chiếc áo bị vứt sang bên một cách tùy tiện, sau đó thì ngồi xuống, một chân gác lên chân kia, cởi đôi vớ trắng ra, nhét vào trong đôi giày chạy bộ chuyên nghiệp thuộc BST zoomfly của Nike.

Tiếp đó, Lưu Diệp Long nhanh chóng tuột chiếc quần bóng rổ ngay trong khóe mắt liếc nhìn của Trương Trì, để lộ cặp đùi to chắc mạnh mẽ, cùng với chiếc qυầи ɭóŧ thể thao màu đen, cơ mông chắc nịch kéo căng chiếc qυầи ɭóŧ.

Lúc này Trương Trì lẹ làng quét mắt sang, nhắm chuẩn vào cái đùm độn một cục nằm giữa háng Lưu Diệp Long, sau đó ngay lúc Lưu Diệp Long sắp tuột luôn cả qυầи ɭóŧ bèn dời mắt đi.

—— Ánh nhìn trước lúc cởϊ qυầи lót có thể giải thích thành vô tình liếc trúng, đã cởi mà còn nhìn chằm chặp để bị phát hiện thì không tài nào giải thích nổi, đã vậy còn không lịch sự, sẽ phá vỡ mối quan hệ này.

Nhưng Trương Trì vẫn lén lút nhìn qua khóe mắt, cậu trông thấy giữa rừng lông đen rậm rạp đó, là một dươиɠ ѵậŧ đen thui chả khác gì một con lân đang ngủ đông.

To vãi!

Đang xìu mà đã to thế, lúc cứng hẳn chắc to hơn cả quả trứng gà bình thường được dựng đứng!

Tim Trương Trì dần đập như trống dồn, cùng lúc đó cũng từ từ cởi đồ mình ra.

Trình Phi Dạng học bơi ếch, cơ bắp hai tay hai chân đều được tập tới hết sức phát triển, cộng với chiều cao 1m9, bộ dạng đứng cởϊ áσ ra của cậu ta, trông còn có vẻ nổi bần bật rắn rỏi hơn cả Lưu Diệp Long.

Vớ dài màu đen mà Trình Phi Dạng đang đeo trông đặc biệt ngắn, càng làm rõ bắp chân thon dài của cậu ta.

Da dẻ cả người cậu ta là màu trứng sữa (ivory), mặc chiếc qυầи ɭóŧ tam giác màu xanh đen, trên người cơ bản không có lông, nhưng lại rất đỗi gợi cảm.

À phải rồi, vận động viên bơi lội về cơ bản đều sẽ tẩy lông, có điều là thường làm trước những giải đấu lớn.

Trình Phi Dạng sau khi cởϊ qυầи lót, có thể nhìn ra được cậu ta không thường xuyên xử lý đám lông ở đó, khu vực tam giác vàng giờ đây còn thấy dấu vết đã được cạo mờ mờ, nổi bật dáng vẻ dươиɠ ѵậŧ đang mềm nhũn trông sạch sẽ cực.

Có vẻ rất là ngon miệng...

Còn về Ô Chính Đào thì, cậu ta quay lưng lại với mọi người mà thay đồ, đây cũng rất phù hợp với tính cách của cậu ta. Vì vậy Trương Trì chỉ có thể thấy lưng cậu ta, nhưng chính nhờ thế mà, Trương Trì mới phát hiện cơ lưng cậu ta đẹp mê hồn quá trời, quả không hổ là dân bơi ngửa, lưng cũng siêu đẹp siêu mang lại cảm giác an toàn rồi đi.

Đờ mờ, cảm giác bản thân hơi nứиɠ nứиɠ rồi nha.

Trương Trì đột nhiên thấy may mình đã đeo khóa cu, nếu không thì khi mặc quần bơi nhỏ xíu ấy vào, chắc chắn sẽ bị người ta thấy mình cương suốt.

Tuy đeo khóa sẽ gồ thành hình, nhưng cũng tốt hơn bị người khác nhìn thấy đang cương, với lại lúc thay đồ quay mặt lại là được, cũng không đến nỗi bị phát hiện bản thân đeo khóa cu.

Hơn nữa... Lén lút sau lưng những sinh viên thể thao ngon nghẻ đeo khóa, không ngừng rỉ nước nhờn, rất kí©h thí©ɧ không phải sao?

Còn những lời giễu cợt, nhạo báng và nhục nhã sau khi bị phát hiện.... Không được, đừng nghĩ nữa!

Trương Trì vội vàng thay quần bơi vào đàng hoàng, sau đó xối nước để làm quen với nhiệt độ, cũng để bản thân bình tĩnh trở lại.