Chương 39: Bé Gái Ba Tuổi Bị Gϊếŧ Hại Phân Xác

[Chủ phòng này chắc là nhận tiền của người ta rồi nên mới nói như thế? Bây giờ chứng cứ đầy đủ, cô lại nói là Trịnh Minh không phải hung thủ?]

[Diệp tiên nữ thiếu tiền lắm à? Tôi luôn luôn tin Diệp tiên nữ, nếu cô ấy đã nói Trịnh Minh không phải hung thủ, vậy thì 100% cậu ấy không phải hung thủ.]

[Một đám fans não tàn!]

Vương Tú Anh không dám tin vào đôi tai của mình: “Con trai tôi…thật sự không phải là hung thủ gϊếŧ người?”

Diệp Linh kiên định nói: “Không phải.”

Vương Tú Anh bưng mặt khóc hu hu: “Nhưng mà, nhưng mà mọi người đều nói rằng nó là hung thủ gϊếŧ người, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Khoé miệng Diệp Linh khẽ nhếch, cô cười lạnh một tiếng: “Bởi vì có người đã nói dối.”

“Là ai?”

[Ý cô nói là mẹ của bé gái đã nói dối? Thế mà cô cũng nói ra cho được? Đó là mẹ của bé gái đấy.]

Diệp Linh mỉa mai nói: “Đúng là người mẹ đó đã nói dối đấy.”

[Không thể nào.]

[Dám nói là mẹ của bé gái nói dối, cô không bị điên đấy chứ?]

Diệp Linh: “Tôi nghĩ, muốn biết mẹ của bé gái là người như thế nào không khó. Hỏi chồng trước của cô ta là biết, có điều tôi dám khẳng định với tất cả mọi người đang có mặt ở đây rằng, mẹ của cô bé không phải là thứ tốt đẹp gì!”

Câu nói này của Diệp Linh trực tiếp đắc tội với vô số người qua đường trên mạng.

Nhất thời, trên bình luận toàn là những lời mắng chửi Diệp Linh.

[Tôi có tài khoản Shayu của bố cô bé, đợi tý tôi sẽ @ anh ta vào.]

[Tôi cũng có, tối hôm qua vừa mới thấy ông bố này đăng một video, còn là video liên quan đến việc mong pháp luật trừng trị hung thủ một cách nghiêm mình nữa.]

Do bị @ quá nhiều, cuối cùng bố của cô bé cũng đã có mặt trong phòng live.

Bố của Dao Dao đã vào phòng live.

[Bố của Dao Dao, vị chủ phòng này nói con gái của anh không phải do Trịnh Minh gϊếŧ, còn nói mẹ của Dao Dao là người xấu nữa.]

[Bố của Dao Dao anh nói gì đi, mẹ của bé một mình nuôi con vất vả như thế, không nên để cô ấy bị người ta bôi nhọ danh dự vào những lúc như thế này. Loại streamer gì thế không biết, đúng là quá đáng mà.]

Đối diện với những lời công kích của cư dân mạng, Diệp Linh cũng không mấy tức giận, hơn nữa cô còn rất bình tĩnh nói: “Những người đã theo dõi tôi chắc đều đã biết rõ bản lĩnh của tôi, tôi bằng lòng chịu toàn bộ trách nhiệm trước những gì tôi đã nói.”

Diệp Linh hỏi: “Bố của Dao Dao, bây giờ anh có tiện để kết nối không?”

Cô gửi một yêu cầu.

Đối phương không tiếp nhận.

Diệp Linh nói: “Nếu như anh muốn biết hung thủ là ai, vậy thì hãy chấp nhận kết nối video.”

Cô lại gửi yêu cầu một lần nữa.

Lần này video đã được kết nối.

Một người đàn ông trung niên trông rất mệt mỏi đang ngồi ở trong một chiếc xe, quầng mắt thâm đen rất nghiêm trọng, sắc mặt khá kém, giống như một người đã mấy ngày liền không được ngủ một giấc ngon.

Ngô Khôn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn thẳng vào Diệp Linh, anh trầm giọng nói: “Những lời cô vừa nói là có ý gì?”

Diệp Linh không trả lời câu hỏi của anh, cô hỏi ngược lại: “Tôi muốn biết, mẹ của Dao Dao là một người phụ nữ như thế nào?”

Ngô Khôn rủ cặp mắt xuống, im lặng một hồi anh mới đỏ mắt nói: “Từ sau khi Dao Dao xảy ra chuyện, tôi đã vô cùng hối hận vì lúc ấy đã để cho cô ta nuôi dưỡng Dao Dao.”

“Hai ngày qua tôi luôn sống trong ân hận, liên tiếp mấy ngày liền, chỉ cần tôi vừa nhắm mắt, tôi liền mơ thấy Dao Dao toàn thân đẫm máu gọi ‘bố ơi cứu con!’.”

“Con gái tôi chết thảm quá.”

Diệp Linh khó hiểu hỏi: “Vậy tại sao lúc ấy anh lại không giành quyền nuôi dưỡng Dao Dao?”

Ngô Khôn cười khổ nói: “Bởi vì cô ta nói, nếu như tôi cứ giành quyền nuôi con với cô ấy, thì cô ấy sẽ dẫn con đi nhảy lầu, để tôi phải hối hận cả đời.”

[Con cái cũng là tính mạng của mẹ! Cho dù có liều mạng cũng sẽ không để cho anh đem con đi.]

[Hối hận cái nỗi gì, nếu như năm xưa anh đối xử tốt với Châu Tuyết một chút, thì làm sao cô ấy có thể tuyệt vọng rồi đòi ly hôn với anh? Nếu như anh không ly hôn, thì Dao Dao cũng đâu có xảy ra chuyện gì. Suy cho cùng thì là chính anh đã hại chết Dao Dao.]

Ngô Khôn đã đọc được dòng bình luận này.

Anh mỉa mai nói: “Các người bị cô ta tẩy não hết rồi hả? Cô ta đã nói với các người như thế nào vậy? Tôi còn không đủ tốt với cô ta sao? Từ sau khi kết hôn, tiền tôi kiếm được đều đưa hết cho cô ta, cô ta chỉ cần an tâm ở nhà chăm con là được.”

“Những lúc tôi được nghỉ ngơi, tôi đều bảo cô ấy hãy ra ngoài dạo phố, muốn mua gì thì mua, để tôi ở nhà chăm con cho. Ngày hôm sau, trước khi đi làm tôi đều chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng cho hai mẹ con.”

“Như thế còn không đủ tốt sao? Vậy như thế nào mới là tốt?”

[Sao anh nói chẳng giống với những gì Châu Tuyết nói thế? Châu Tuyết nói anh chẳng bao giờ nom dòm đến con, không làm việc nhà, ngoài công việc ra thì mặc kệ hai mẹ con. Còn nữa, kiếm được tiền cũng không đưa cho cô ấy, tiền sữa hàng tháng đều là do cô ấy về nhà mẹ đẻ mượn.]

[Trong video mà Châu Tuyết đăng tôi cũng nghe thấy cô ấy nói như vậy.]

[Tôi cũng!]

[Rốt cuộc là ai đã nói dối? Châu Tuyết còn nói, tất cả những điều trên cô ấy đều có thể nhẫn nhịn vì con, nhưng sau đó anh còn nɠɵạı ŧìиɧ, cô ấy không nhịn được nữa nên mới ly hôn.]

Ngô Khôn phẫn nộ nói: “Người nɠɵạı ŧìиɧ không phải tôi, mà là cô ta!”

Diệp Linh vội hỏi: “Anh có chứng cứ gì không?”

“Đương nhiên có.”

Ngô Khôn lấy một chiếc điện thoại khác, anh đem toàn bộ hình ảnh cùng với video đều lần lượt mở ra cho mọi người trong phòng live cùng xem: “Mọi người xem đi, rốt cuộc là ai đã nói dối?”

Trong album ảnh, đều là những bức ảnh của Châu Tuyết cùng với rất nhiều gã đàn ông khác nhau, đang cùng ra vào các khách sạn khác nhau. Còn trong video thì Châu Tuyết đang liếc mắt đưa tình với một người đàn ông, tuyệt hơn nữa là còn có cô con gái đang ngồi ở bên cạnh nữa.

[Hoá ra người nɠɵạı ŧìиɧ là Châu Tuyết! Chúng ta đều bị lừa rồi. Cô ta còn dắt theo con gái đi hẹn hò với một người đàn ông khác nữa chứ, loại đàn bà gì thế này?]

[Lúc trước tôi xem những video mà cô ta đăng, còn cảm thấy rất đồng tình với cô ta nữa, không ngờ rằng người nɠɵạı ŧìиɧ lại chính là cô ta.]

[Đúng là biết người, biết mặt, không biết lòng. Loại đàn bà này đáng sợ quá đi mất,]

Trước chứng cứ tuyệt đối, những cư dân mạng lúc trước mắng chửi Ngô Khôn, bây giờ đều quay ra mắng chửi Châu Tuyết.

Ngô Khôn nói: “Sau khi tôi phát hiện Châu Tuyết nɠɵạı ŧìиɧ, tôi liền đưa ra yêu cầu ly hôn với cô ta, lúc đầu cô ta không chịu đồng ý, sau đó không biết vì lý do gì, cô ta liền đồng ý ly hôn. Có điều cô ta yêu cầu tôi phải chia cho cô ta một nửa tài sản, cùng quyền nuôi dưỡng con.

“Tất nhiên là tôi không đồng ý, sau đó vì con gái, nên tôi đồng ý chia cho cô ta một nửa tài sản, nhưng quyền nuôi dưỡng con thì tôi kiên quyết không chịu nhường.

“Lúc đó biểu hiện của cô ta rất là điên cuồng, cô ta ôm con chạy lên trên sân thượng của toà nhà, ngồi trước lan can, nói rằng nếu như tôi không nhường quyền nuôi con cho cô ta, cô ta sẽ ôm con nhảy xuống dưới.”

“Tôi thừa nhận là tôi đã sợ, không còn cách nào khác nên tôi đã đồng ý yêu cầu của cô ta, và chúng tôi đã ly hôn.”

Ngô Khôn đau đớn nói: “Nhưng không thể ngờ rằng sau đó con gái tôi lại xảy ra chuyện. Nếu sớm biết như thế, thì khi đó cho dù có chết tôi cũng sẽ không đồng ý cho cô ta dẫn con gái theo.”

[Con đàn bà này chẳng khác nào một con điên cả!]

[Tự bản thân mình nɠɵạı ŧìиɧ thành nghiện, vậy mà còn đòi quyền nuôi dưỡng con gái, cô ta cũng không sợ sẽ dạy hư con.]

[Các chị em, tôi vừa qua video của cô ta mắng chửi cô ta một trận xong, mọi người cùng nhau xông lên!]

[Tuy rằng cô ta không phải là một người vợ tốt, nhưng tôi nghĩ cô ta là một người mẹ tốt, nếu không cô ta cứ nằng nặc đòi quyền nuôi con làm gì? Một mình cô ta đi khách sạn không sướиɠ hơn à?]