Chương 8: Phong ba tĩnh

Nhẹ nhàng ôm thiếu nữ vào trong ngực, để nàng ngồi vững trên đùi mình, cánh tay như ngó sen vô lực bám lên vai và cổ người thanh niên, cả người dựa vào l*иg ngực rắn chắc thở dồn dập, bị cơn kɧoáı ©ảʍ cao trào đáng sợ vừa rồi làm cho đầu óc gần như hôn mê, thiếu nữ mỏi mệt nhắm nghiền hai mắt rồi ngất đi.

Hai nội thị bên cạnh thấy tư thế của hai người như vậy liền biết là kết thúc.

Dù sao cũng là lần đầu tiên, cũng là vì để Vân Lộ có thể chịu được những lần tiếp theo, Trân quý phi đã ra lệnh cưỡng chế chỉ cho làm một lần.

Một nội thị tay cầm một cái ngọc thế nhỏ bé tiến lên, định nhân lúc cơ thể hai người tách ra sẽ dùng nó lấp kín cửa huyệt, thuận tiện giúp nhanh chóng mang thai.

Đột nhiên một ánh mắt lạnh lẽo sắc bén giống như đang nhìn người chết đảo qua làm nội thị bị dọa đến run rẩy, không dám tiếp tục làm gì nữa.

"Đưa đây." Thanh âm khàn khàn mang theo tìиɧ ɖu͙© vang lên, làm nội thị hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng phục hồi tinh thần lại vội vàng dâng ngọc thế lên. Không thể trách hắn nhát gan, chủ yếu là do nam nhân này và bệ hạ quả thực giống như khắc ra từ một khuôn, nhưng Hoàng Thượng là con cháu hoàng tộc, khí chất lại ôn nhuận như gió mát trăng thanh, còn Bùi Thanh người này khí chất toàn thân lại như ác quỷ bò ra từ địa ngục, ai nhìn thấy cũng không khỏi đau tim.

Nội thị bên cạnh lần này học được thông minh, nhìn nam nhân nhẹ nhàng nhét ngọc thế vào cửa huyệt hơi hé mở, lấp kín từng luồn dịch trắng sắp tràn ra, liền đem hai bộ quần áo đã sớm chuẩn bị dâng lên.

Nam nhân trước tiên giúp thiếu nữ mặc áo và qυầи ɭóŧ vào, sau đó đến áo trong mỏng manh và áo ngoài, kỹ thuật trúc trắc lại tinh tế tỉ mỉ rồi thật cẩn thận ôm thiếu nữ đến trường kỷ ở thiên điện, vì vậy thiếu nữ ngủ say cũng không hề phác giác.

Lúc này Bùi Thanh mới qua loa mặc quần áo của mình vào, sửa sang đại khái sau đó đi ra thiên điện.

Mấy hành động nhỏ nhặt vừa rồi sớm đã được nội thị báo lại cho Trân quý phi không sót một chữ, lúc này thấy Bùi Thanh đi ra, liền cho rằng nam nhân này chắc chắn sẽ đứng về phe nàng ta, dù sao điều nên làm không nên làm đều đã làm, không cần phải giả vờ giả vịt làm chính nhân quân tử làm gì.

Quả nhiên, nam nhân mở miệng khiến nàng ta đắc ý không thôi: "Mượn giống thì có thể, nhưng ta có điều kiện."

Lúc trước Bùi Thanh có thể đi theo Hoàng Thượng làm thị vệ bên người, năng lực đương nhiên không thể khinh thường, Trân quý phi tự nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, chỉ là một điều kiện mà thôi, hiện nay chàng đã chịu đứng về phe nàng ta, đừng nói một điều kiện, nếu có thể thu Bùi Thanh về tay mình, cho dù là mười điều kiện cũng không thành vấn đề, nhưng mà, Trân quý phi lại khá tò mò chàng sẽ đưa ra điều kiện gì.

"Ô? Nói nghe thử xem." Trân quý phi chống một cánh tay lên bàn lùn, thân thể hơi hơi ngồi thẳng lên.

Dáng người cao ráo của nam nhân đứng cách nàng ta không xa, dung nhan tuấn tú giống y như Hoàng Thượng đang lạnh nhạt không biểu tình, chỉ lãnh đạm nói ra yêu cầu của mình: "Đã bị ta phá thân, vậy thì chỉ có thể là một mình ta."

Bùi Thanh biết, mỗi ngày chàng đều phải gặp mặt Hoàng Thượng, mà Hoàng Thượng cũng có nhiệm vụ giao cho chàng, nói cách khác, chuyện mượn giống rót tinh này chàng chỉ có thể làm vào buổi tối, thời gian ban ngày đều bị lãng phí, vì có thể làm Vân Lộ mau chóng mang thai, Trân quý phi cũng đã sớm tìm vài nam nhân có vẻ ngoài giống Hoàng Thượng ở dân gian, thân phận đều là người cô độc không có bạn bè thân thích, mấy người đó bị giấu trong phòng kín xen lẫn với đám nội thị, nếu chàng rời đi, chỉ sợ sáng mai bọn họ sẽ bị đưa tới thiên điện, ngày đêm không gián đoạn, thẳng đến khi Vân Lộ hoài thai rồi cắt cổ chôn ở bãi tha ma là xong việc.

Trân quý phi còn tưởng rằng chàng không biết việc này, cũng chỉ đơn thuần cho rằng đây là du͙© vọиɠ chiếm hữu cùng thói ở sạch của nam nhân quấy phá, vừa rồi chỉ cho vài nội thị động chạm thân thể Vân Lộ, mấy nam tử khác mà nàng ta chuẩn bị cũng chưa dùng, lại nghĩ kỹ tuy rằng không dễ thụ thai, nhưng so với việc thu Bùi Thanh về làm người phe mình, tự nhiên trở thành không phải vấn đề gì lớn.

Trân quý phi tự cho là đúng mà não bổ xong, mới mở miệng: "Đương nhiên có thể, về sau chuyện giữa Bùi thị vệ và Vân Lộ sẽ không có người canh gác nữa, bổn cung cũng trông mong Vân Lộ sẽ mau chóng hoài thai đây, Bùi thị vệ phải ra sức nhiều hơn nha ~" Giọng nói mang theo trêu đùa ái muội nhẽo nhẹt vang lên bên tai, giao dịch đã đạt thành, Bùi Thanh mang ánh mắt lạnh lẽo trở về biệt viện của mình