Chương 9: Cách của sổ

Vào biệt viện, Bùi Thanh cũng không đốt đèn, chàng đã quen làm việc trong bóng đêm.

"Tiêu Tá." Lời vừa dứt, một hình thể màu đen có dáng người tương tự Bùi Thanh lập tức xuất hiện trước mặt nam nhân.

Trong bóng đêm, người nọ gỡ bỏ chiếc mặt nạ bằng sắt màu đen, lộ ra khuôn mặt tuấn tú cực giống Bùi Thanh, nhưng khí chất lại cực kỳ đứng đắn khí khái.

Hắc y nhân này chính là Tiêu Tá, giọng nói có hơi thúc giục: "Biết ngươi muốn nói gì, ám vệ khác đã được điều qua rồi, còn mười lăm phút nữa là đến giờ Tý, đi nhanh đi." Bùi Thanh không yên tâm về an nguy của Vân Lộ, điều hai ám vệ trong tay mình thay phiên bảo hộ nàng, Tiêu Tá biết chuyện này, cũng giúp làm việc.

Giờ Tý là thời gian ước định gặp mặt Hoàng Thượng, chàng là người có phần cứng nhắc, lúc nào cũng muốn đến trước mới an tâm.

Nghe Tiêu Tá trả lời, Bùi Thanh gật đầu, nhanh chóng thay quần áo giống Tiêu Tá, hai người cùng mang lên mặt nạ bằng sắt màu đen, ẩn vào bóng đêm, đi đến Văn Hoa Điện.

...

Văn Đế đang phê duyệt tấu chương ở nội điện, giơ tay ra hiệu cho ám vệ xong, hai người Bùi Thanh liền tiến vào nội điện.

"Tham kiến bệ hạ." Âm thanh vấn an ngắn gọn đánh gãy nhấc bút chu sa đang viết lên tấu chương, Văn Đế mặc áo ngủ minh hoàng hơi hơi ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tương tự giống như một khuôn mẫu khắc ra với hai người trước mặt.

Nhéo nhéo giữa mày, buông bút lông trong tay xuống.

Nhớ tới đã qua nhiều ngày, hắn lại nhíu nhíu mày: "Chuyện đó tiến hành thế nào."

Văn Đế thở ra một hơi, tựa lưng vào khắc gỗ trên long ỷ, nếu Bùi Thanh không tới, hắn còn không biết đã tới giờ Tý.

"Đều theo kế hoạch." Nhìn vẻ mỏi mệt trên mặt Văn Đế, Bùi Thanh biết, đêm nay Hoàng Thượng sợ là lại muốn qua đêm ở Văn Hoa Điện.

Văn Đế gật gật đầu, không xảy ra bất trắc gì nên cũng lười hỏi nhiều, lại nghĩ tới mấy ngày trước Bùi Thanh để lộ ra tiểu tâm tư, liền trêu ghẹo nói: "Thống lĩnh quân huyền giáp đại danh đỉnh đỉnh thế mà tự nguyện bị ép đi mượn giống, chậc chậc chậc, đến tột cùng là vị cô nương nào có thể khiến sắt cứng hoá mềm, thật khiến trẫm lau mắt mà nhìn nha."

Người khác không biết, nhưng Văn Đế lớn lên cùng chàng lại biết, lúc trước mẫu gia của Văn Đế tuyển chọn mầm ám vệ có diện mạo tương tự hắn, trải qua quá trình huấn luyện không khác nào địa ngục đáng sợ, thân thể còn phải bị tôi luyện thành bách độc bất xâm mới có thể trở thành cây đao sắc bén nhất trong tay hắn, vì vậy mê dược của Trân quý phi đối với Bùi Thanh mà nói quả thực giống như uống nước mỗi ngày, nhưng Bùi Thanh lại cố tình làm bộ trúng dược tự dâng bản thân tới cửa.

Tiếng cười nhạo chói chang này đối với Bùi Thanh mà nói chính là không hề có lực công kích, chàng lãnh đạm đứng ở chỗ cũ, thanh tuấn lạnh lùng, tựa như lão thần không nói lời nào.

Thấy chàng như vậy, Văn Đế thầm nhủ lại không thú vị, vờ ho khan ngừng cười, liếc mắt nhìn Tiêu Tá một cái, cũng không biết giúp trẫm giải vây, nhưng lại nghĩ đến cái thằng nhóc Tiêu Tá này cũng là đầu gỗ, cũ kỹ khắc nghiệt đến cực điểm, thế thì làm sao có thể hiểu được món cười này chứ.

Nghĩ thông suốt xong, Văn Đế hừ nhẹ một tiếng, xoay người lại chủ trương đổi chủ đề để tự tìm bậc thang: "Gần đây quân Thát Thát ở phương bắc lại có không ít hành động, người đưa tin tới báo, chỉ sợ là đã sớm có chuẩn bị, không lâu nữa phải phái người đi trấn thủ, mà nếu Lý Viêm đã không thể dùng được, có thể so với hắn, cũng cũng chỉ có mình Bùi Thanh ngươi."

Nói đến Lý Liêm, là người lòng lang dạ sói, dựa dẫm vào sự giúp đỡ của bào muội Trân quý phi cùng những lời vàng ngọc của Hoàng Thượng lúc trước, mưu toan Trân quý phi sinh hạ long tử, hòng lên ngồi vị trí quốc cữu, đoạt đi thiên hạ Đại Chu.

Là người hiển nhiên đều có lòng tham không đáy, Lý Liêm hao hết tâm tư, không tiếc dùng vô số thuốc trợ dựng mới làm Trân quý phi hoài thai, tâm tư này quả thực rõ như ban ngày.

Ngọa tháp chi trắc khởi dung hàm thụy*, Văn Đế đối với Trân quý phi xác thật có vài phần tình nghĩa, vì để Trân quý phi dứt ra khỏi chuyện này, Văn Đế đã sớm âm thầm bỏ thuốc tránh thai, cho nên lúc trước khi tin tức Trân quý phi có thai truyền ra tới, Văn Đế cũng biết, đứa nhỏ này không thể lưu, thuốc tránh thai và thuốc dưỡng thai là tương sinh tương khắc, kết quả đương nhiên là Trân quý phi sẩy thai.

* Ở một bên giường sao có thể để người khác thoải mái ngủ ngon | phạm vi thế lực của mình, lợi ích của mình thì không cho phép người khác xâm chiếm

Người Thái Y Viện nguyện trung thành với Văn Đế, che giấu chuyện đồ ăn mỗi ngày đều bị trộn thuốc tránh thai, vì thế Trân quý phi mới cho rằng bản thân thật sự không dễ có thai, lúc dùng Vân Lộ để mượn giống Bùi Thanh càng không dám dùng thuốc.

Đây cũng là chuyện làm Văn Đế thất vọng, Văn Đế cho rằng Trân quý phi bị hư thai sẽ từ bỏ, ít nhất chỉ cần không có hài tử, nói không chừng Lý Liêm cũng sẽ buông bỏ tâm tư, nhưng Trân quý phi lại bị thâm cung mê hoặc tâm trí, không màng mưu đồ của huynh trưởng, không tiếc mượn giống sinh con, một lòng chỉ muốn bước lên vị trí nhất quốc chi mẫu.

Chuyện đã như vậy, cho dù Văn Đế có lưu luyến tình nghĩa lúc trước của hai người, cũng không thể không ra tay trừ bỏ hai huynh muội này.

Trùng hợp lúc này quân Thát Thát tới xâm lân, cấp bách cần người có uy danh trong quân trấn thủ biên quan, Lý Liêm nắm giữ hai mươi vạn kỵ binh trong tay, tuyệt đối không thể để hắn đến biên giới trấn giữ.

Lần này Văn Đế không đơn thuần chỉ muốn loại bỏ Thát Thát mà còn muốn công chiếm phương bắc, đạt được thành tựu thống nhất vĩ đại, vì thế mới tính toán phái quân huyền giáp đến phương bắc trước, xuất binh đánh Thát Thát.

Quân huyền giáp là cây đao sắc bén nhất trong tay các vị hoàng đế, có tổng cộng gần năm vạn người, được tuyển chọn và rèn giũa từ khi còn bé, thẳng đến năm mười lăm tuổi, mới tính là sản phẩm hoàn chỉnh, vừa ra tay là có thể lấy một địch trăm.

Bùi Thanh tuy là ám vệ của hắn, nhưng lại xuất thân từ quân huyền giáp, mười lăm tuổi đã được hắn khai quật tài năng dẫn binh đánh giặc, mười bảy tuổi liền làm thống lĩnh quân huyền giá âm thầm chỉ huy không ít chiến dịch, lần này Văn Đế cũng đã sớm có ý định đẩy Bùi Thanh ra ngoài ánh sáng, mấy tháng trước cho chàng làm thị vệ bên người, thời cơ chín muồi sẽ điều chàng vào hai mươi vạn kỵ quân của Lý Liêm, giả vờ làm thủ hạ đắc lực của Lý Liêm, sau đó mượn tay Bùi Thanh đem ba ngàn quân huyền giáp lẫn lộn vào bên trong.

Nhưng chuyện của Trân quý phi đã phá huỷ toàn bộ kế hoạch này, nàng ta ngoan độc nhưng thủ đoạn không đủ cao minh, ngay cả một tiểu cung nữ như Vân Lộ cũng có thể phát hiện ra vấn đề, mà thằng nhãi Bùi Thanh này lại để bị lừa tự đưa mình tới cửa, cổ thụ nở hoa, muốn sinh oa oa cùng người ta.

Có điều này có lẽ chính chàng cũng tự biết, thủ đoạn quân sự thì vận dụng linh hoạt tự nhiên, thế mà thời điểm đối mặt với tiểu cô nương người ta thì lại không biết xuống tay như thế nào, bó tay bó chân, lần này Trân quý phi đem cơ hội dâng tới cửa, phỏng chừng trong lòng đã sớm vui ngất trời.

Văn Đế cũng không nhiều lời, hắn còn chờ Bùi Thanh ôm được mỹ nhân về sẽ giúp hắn đánh giặc nữa kìa.

Dù sao hiện giờ mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát, Văn Đế chỉ cần nhìn kỹ hành động của mấy người đó là được, lắc đầu, vừa định đuổi hai người đi, chợt nghĩ ra một vấn đề vô cùng quan trọng: "Nếu ngươi đã phải sinh con với cô nương người ta, đừng nói là vẫn chưa từng thổ lộ tâm ý với người ta đấy chứ?"

Vấn đề này đúng là điểm mấu chốt, lúc hai người bị ép làm chuyện đó, Bùi Thanh vì diễn trò nên không không nói lời nào, sau khi chấm dứt thì thiếu nữ đã ngất xỉu mất, chàng cũng vội vàng nói điều kiện với Trân quý phi, chưa từng nói với nhau lời nào, tim Bùi Thanh chợt đập mạnh một cái, nhưng trên mặt vẫn bình thản như cũ: "Chưa từng."

Việc này khiến Văn Đế vô cùng lo lắng, liền chất vấn: "Cái thằng nhãi này, cô nương bình thường bị người phá thân, nếu là chính nhân quân tử, người ta đều sẽ cho thấy tâm ý của mình, cho dù không phải tự nguyện đi nữa, cũng sẽ hứa hẹn phụ trách, ngươi ngươi ngươi, ôi trời ạ, tức chết trẫm, nhìn xem, ngươi lăn lộn trong quân huyền giáp nhiều năm như vậy, phỏng chừng không có ai dạy ngươi nói chuyện yêu đương thế nào chứ gì." Văn Đế tự mình thuận khí, lại nói, "Không còn kịp rồi, lần tới ngươi gặp cô nương người ta nhất định phải tỏ vẻ bản thân sẽ phụ trách, bằng không, đến khi sinh con xong ngươi cũng không cưới được vợ đâu!"

Văn Đế nóng nảy, lại cảm thấy bản thân mỗi lần gặp phải thằng nhãi Bùi Thanh này hắn đều mất hết uy nghiêm, chỉnh sửa biểu tình, cũng không quản nhiều nữa, hừ, để xem đến khi không cưới được vợ rồi khóc sướt mướt kiểu gì, nghĩ vậy liền xoay người vẫy vẫy tay đuổi hai người Bùi Thanh lui ra, tâm tình sung sướиɠ tiếp tục phê tấu chương.——————————Cốt truyện chuyển biến như vậy không biết mọi người có nghĩ đến không? He he he, nhân vật mới cũng lên sân khấu rồi nè.