Chương 13: Du͙© vọиɠ kéo dài (H) (2)

Phó Nghiên nhìn bộ dạng đáng thương của Địch Gia Hòa, bất ngờ hỏi: “Cậu thích Tần Vũ à?”

Địch Gia Hòa: “.......”

Phó Nghiên thấy cậu muốn nói lại thôi, dịu dàng vỗ đầu cậu: “Không cần ngại, chỉ cần cậu dám thổ lộ, tớ nhất định sẽ tận lực giúp cậu. Nghe nói gia đình Tần Vũ cũng rất có điều kiện, hai người mà thực sự đến với nhau, đúng là mạnh như vũ bão.”

Địch Gia Hòa trừng mắt, kéo chăn đắp xoay người quay đi chỗ khác, không nói thêm gì nữa.

Thực ra, cậu vẫn đang cương cứng cực kỳ khó chịu, chỉ muốn cho hết tất cả du͙© vọиɠ này vào trong cái miệng nhỏ của Phó Nghiên, ngăn cô lải nhải nhiều lời.

Sau khi Địch Gia Hòa dùng tiền mua chuộc nhân viên y tế, thành công lừa gạt Phó Nghiên.

Phó Nghiên cho là cậu đã phải chịu tổn thương, bị bắt phải đưa Địch Gia Hòa về nhà.

“Cậu chủ, đã tới nơi rồi.” Lái xe nhắc nhở Địch Gia Hòa, lại quay sang nhìn Phó Nghiên: “Cô Phó hình như đã ngủ rồi.”

Địch Gia Hòa đuổi lái xe đi, dưới ánh đèn mờ trong buồng xe, tham lam ngắm nhin người trong lòng mình đang điềm tĩnh ngủ say.

Giữa đêm khuya, buồng xe chật chội.

Hơi thở quấn quít.

Ánh mắt bất giác sáng lên khi va vào nơi ẩm thấp trên cơ thể người con gái.

Chỉ cách một lớp áo vừa vặn ngậm lấy đầṳ ѵú.

.....

Tất cả như muốn thúc giục dâng cao tà niệm trong lòng cậu.

“Nghiên Nghiên, tôi thực sự thích cậu, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cậu.”

Địch Gia Hòa nâng vạt áo Phó Nghiên lên, cơ thể cứ vậy như ẩn như hiện ngay trước mắt, “Tôi sẽ nhẹ nhàng không để cậu bị đau.”

Hôm nay Phó Nghiên mặc chiếc áo ngực màu trắng thuần khiết mỏng tang, đường rãnh giữa ngực rõ ràng đọng lại một vệt nước nhỏ.

Nhìn giống như mồ hôi.

Nhưng lại càng giống như là... sữa.

Địch Gia Hòa cảm thấy có gì đó không đúng, càng kéo cao lớp áo lên xem, lộ rõ ra bầu ngực trắng nõn đẫy đà đang căng lên đầy hấp dẫn, đầu ngực dựng đứng run rẩy nhỏ xuống một dòng sữa...

Cảnh tượng ướŧ áŧ sữa trắng văng khắp nơi, là cảnh mà tới trong mộng xuân Địch Gia Hòa cũng chưa bao giờ dám mơ đến.

Thằng nhỏ của cậu ta, lại chào cờ vì cô.

Cô mới 16 tuổi!

Chẳng lẽ cô ầm thầm gạt cậu ta, sinh con cho Tống Hoài Viễn?

Nghĩ đến việc Phó Kỳ luôn nghiêm khắc quản thúc Phó Nghiên, cậu ta lập tức phủ nhận suy đoán này.

Đương nhiên cậu ta sợ bố vợ tương lai rồi, nếu không phải nghe từ miệng Phó Nghiên biết được rằng Phó Kỳ đang đi công tác, đêm nay cậu ta cũng không dám lừa cô về nhà mình.

Vì vậy… là cô tự tiết sữa sao?

Kệ đi.

Cậu ta cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa non nớt, nhẹ nhàng mυ"ŧ, dòng sữa cũng thuận thế chảy vào trong miệng, quả nhiên rất ngọt.

Địch Gia Hòa mới chỉ hút nhũ hoa bên phải, đã cảm thấy khí huyết dâng trào, không kiềm lại nổi.