Chương 27

……

Tổ làm chương trình đương nhiên biết khán giả muốn xem cái gì nhất, nhưng một hơi cho khán giả ăn no rồi lấy cái gì kiếm tỉ lệ người xem?

Nếu không phải dư luận trên mạng ầm ĩ quá lớn, bọn họ cũng không định thả ra chuyện Quý Nặc anh dũng cứu đứa nhỏ sớm như vậy.

Nhóm anti-fan đã đoán trước, tổ làm chương trình và Hàn Trình có thể đã chuẩn bị như thế nào cho việc tẩy trắng Quý Nặc, nhưng duy chỉ không ngờ lại xuất hiện một đứa trẻ kỳ lạ như vậy.

Bọn họ muốn công kích khuôn mặt của Quý Nặc, kết quả khuôn mặt của đứa bé có khuôn mặt giống Hàn Trình này so với chuyện cũ của Quý Nặc càng có độ đề tài hơn.

Bọn họ muốn công kích thân thể yếu ớt của Quý Nặc, kết quả đứa nhỏ kia dõng dạc nói là mình đánh ngã bọn buôn người, vì thế một phần lớn hỏa lực châm chọc tự nhiên chuyển dời đến trên người đứa nhỏ.

Bất luận trên mạng có tin hay không đối với ngôn luận của Lục Ngạo Thiên, cư dân mạng kích động châm chọc tranh luận lẫn nhau, trong lúc nhất thời hoàn toàn không để ý tới chuyện đồng tâm hiệp lực chống lại Quý Nặc, mục đích tổ tiết mục đột kích phát sóng trực tiếp không chỉ đạt được, còn bởi vì biểu hiện "nổi bật" của Lục Ngạo Thiên khiến cho nhiệt độ internet của Oa Tống càng tiến thêm một bước.

Còn nữa trên thế giới này vẫn có đại đa số yên lặng chỉ là muốn yên tĩnh xem chương trình giải trí, nhìn những người khác nhảy lên nhảy xuống đầu tiên là vì Quý Nặc mà ầm ĩ ngất trời, ngày hôm sau xuất hiện một đứa bé lại tiếp tục vì chuyện này mà bàn tán về đứa bé ầm ĩ ngất trời, rất khó không khiến người ta cảm thấy "Ở đâu ra nhiều chuyện như vậy?" cùng với tâm lý phản nghịch "Thích xem thì xem không xem thì cút".

Dù sao lấy độ quốc dân của Hàn Trình, vẫn có càng nhiều người chờ mong lần xuất hiện đầu tiên trong chương trình của anh, cuối cùng vạn nhất làm cho Hàn Trình đổi ý không xuất hiện, vậy thật đúng là khóc cũng không có chỗ, trên internet sôi sùng sục cứ như vậy đạt thành cân bằng vi diệu nào đó.

*

Lúc tiễn nhân viên tổ tiết mục đi, đồ ăn trên bàn đã nguội không ít, Quý Nặc bỏ mấy món đầu tiên vào lò hấp hâm nóng lại một lần nữa.

Tiết Tiểu Sơn thì phụ trách rửa tay đeo yếm cho đứa nhỏ, đây là hạng mục cần lưu ý sau khi Quý Nặc biết mình phải dẫn theo trẻ con lên chương trình giải trí, bổ sung kiến thức qua công cụ tìm kiếm.

Tuy rằng không thể so sánh với người cha trẻ thật sự có con, nhưng bây giờ cậu vẫn biết trẻ con yếu đuối hơn người lớn nhiều, vệ sinh môi trường và vệ sinh cá nhân đặc biệt quan trọng.

Lục Ngạo Thiên liếc xéo gã to con chuẩn bị đeo yếm cho hắn, trầm giọng từ chối: "Tôi không cần.”

Tiết Tiểu Sơn lớn lên cường hãn kì thực tính tình mềm mỏng hiền hòa, đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn cứng nhắc của Lục Ngạo Thiên, hắn gãi gãi đầu nói: "Vậy rửa tay được không?”

“Tôi tự làm". Lục Ngạo Thiên nói xong lạnh lùng lắc đầu, đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Nhưng hắn xem nhẹ việc sau khi rời khỏi viện phúc lợi, tất cả mọi thứ xung quanh đều được thiết lập theo chiều cao của người trưởng thành, hắn đứng trước bồn rửa tay, bản thân còn chưa cao bằng bồn rửa tay.

Mặt Lục Ngạo Thiên tối sầm, khóe mắt quét về phía tên to con đang chờ cách đó không xa tùy thời định tiến lên ôm hắn rửa tay, không chút do dự đóng cửa lại.

Tiết Tiểu Sơn ở ngoài cửa đợi một hồi, đầu tiên là nghe được một tiếng tạp âm chói tai do chân ghế nhựa cọ xát mặt đất, theo sát phía sau là một tiếng "Đông" trầm đυ.c, hắn lập tức đi lên phía trước hỏi thăm tình huống đứa nhỏ.

“Không sao". Giọng nói của Lục Ngạo Thiên vẫn trầm thấp uy nghiêm.

Một lúc lâu sau, nhóc tỳ thẳng lưng đi ra.Tiết Tiểu Sơn nhìn thân ảnh nhỏ bé quật cường của hắn, luôn cảm thấy tư thế đi đường của đứa nhỏ có hơi không được tự nhiên, hay là nói đứa nhỏ này vốn chính là chân dài ngắn?