Chương 41

Sau đó nâng ra một cái khay lớn, mặt trên bày một chồng báo cũ, một chồng vải nhựa và ba cuộn băng dính rộng đặc chế.

Nhân viên công tác cười giới thiệu: "Bởi vì ngày đầu tiên các khách quý còn chưa kịp kiếm tiền phí sinh hoạt, cho nên tổ tiết mục lấy ra nguyên liệu chuẩn bị truớc cho ngài là báo cũ và vải nhựa dều hoàn toàn miễn phí, băng dính cũng có thể cho ngài ký trước, 10 tệ một cuộn, đã mời công nhân tính toán đại khái cần hai đến ba cuộn.”

Lục Ngạo Thiên nghe xong xem thường, căn nhà rách nát này còn muốn ba mươi đồng?

Mặc dù khán giả không có cảm tình tốt với Quý Nặc, nhưng cũng cảm thấy tổ tiết mục có hơi quá đáng:

[Rõ ràng có thể trực tiếp cướp đi ba mươi đồng, tổ tiết mục hết lần này tới lần khác đưa ba cuộn băng dính, nước mắt rơi xuống gia đình.]

[Dung cẩu thật sự là, tôi khóc muốn chết.]

[Căn nhà này quỷ cũng không ở, làm đến mức còn tưởng là tổ tiết mục ban ân tình...]

Quý Nặc cầm lấy ba cuộn băng keo nhìn xuống, nhân viên công tác cười hỏi: "Ngài xác nhận ký sổ sao? Lợi tức sẽ dựa theo… ”

Màn đạn đang khϊếp sợ vì sự vô sỉ của tổ làm chương trình đột phá giới hạn, chợt thấy Quý Nặc nhét băng dính vào lòng nhân viên công tác, một tay ôm con một tay nâng khay lên: "Cảm ơn, tôi chỉ cần miễn phí là đủ rồi.”

Mặt nhân viên công tác đầy dấu chấm hỏi cố gắng nhắc nhở: "Nếu đứa nhỏ cảm lạnh tiền thuốc cảm còn đắt hơn......”

Quý Nặc khẽ đáp một tiếng, không chút do dự xoay người đi vào trong "Phòng nguy hiểm".

*

Quý Nặc vừa sinh ra mẹ đã bỏ chạy, bà nội sợ cậu ở lại thành phố ảnh hưởng đến việc cha tái hôn nên đưa cậu về nông thôn, mãi cho đến khi bà nội qua đời cậu mới được đón về bên cạnh Quý Thư Phong, cho nên cậu vô cùng quen thuộc đối với cuộc sống nông thôn.

Quý Nặc cầm khay ôm đứa nhỏ đi thẳng vào phòng bếp, trước tiên dọn dẹp cho đứa nhỏ một cái ghế gỗ nhỏ có thể ngồi: "Chờ ở đây nhé, chú xem có cái nào có thể dùng được không.”

Tuy rằng cách quá lâu nhưng Lục Ngạo Thiên cũng từng trải qua những ngày khổ cực, nhìn cánh tay nhỏ chân nhỏ của Quý Nặc còn có vẻ mặt ốm yếu, đôi mắt hoa đào xinh đẹp không quá tín nhiệm híp lại.

Quý Nặc rất nhanh phát hiện, gạo mì lương thực dầu mỡ trong phòng bếp nhìn như bỏ hoang nhiều năm hẳn là tổ tiết mục cố ý chuẩn bị.

Tuy rằng xem ngày sản xuất cũng đều là sản phẩm lâm thời, nhưng căn nhà này bị phá thành như vậy ít nhất cũng bỏ trống ba năm năm, những nguyên liệu này cũng không lớn tuổi như vậy.

Bao gồm cả nồi sắt siêu lớn có cảm giác tồn tại rất mạnh, tuy mặt trên dính đầy cặn dầu mỡ, nhưng không có một chút dấu vết rỉ sét, vừa nhìn đã biết là cố ý dùng màng dầu chống oxy hóa, đây đều là biện pháp cũ để xử lý nồi sắt ở nông thôn.

Sau khi tìm ra túi bột mì, Quý Nặc lại lấy ra một gói bột nếp, cân nhắc đến dạ dày trẻ em yếu không thích hợp ăn nhiều bột nếp, vẫn tiết kiệm bột mì, quyết định dùng bột nếp để làm bột nhão.

Phương pháp làm nhão bột mì tương tự nhau, tất cả đều rất đơn giản, nhưng sẽ ít độ dính hơn bột gạo nếp, mặc dù muốn làm bột nhão trước tiên cần giải quyết là nồi sắt đầy dầu và bàn chải.

Bàn chải có bề ngoài giống chổi nhỏ, trên thực tế là dụng cụ chuyên dùng để quét nồi ở nông thôn, nồi sắt bếp đất vừa lớn vừa nặng không dễ di chuyển, đại đa số thời gian đều dùng chổi nhà bếp quét nước bẩn ra ngoài nồi.

Trước tiên cậu thu dọn đơn giản bếp đất nồi sắt ra, không biết có phải tổ tiết mục mới đổi nước trong vại nước phòng bếp hay không, nhưng không dùng để làm đồ ăn nên có sạch sẽ hay không cũng không sao cả.

Quý Nặc xé một mảnh gỗ thông nhỏ dẫn lửa đốt bếp, sau đó lưu loát thêm nước và soda vào, trước tiên ném chổi dính đầy dầu vào đun sôi, dùng xẻng bên cạnh chậm rãi khuấy, theo nhiệt độ nước không ngừng tăng cao, dầu mỡ trong nồi dần dần trắng bệch nổi trên mặt ngoài, nhìn càng ghê tởm.