Chương 6

Tôi hờ hững nói, “Anh đã thi đại học xong, cũng đi đến trường học mà anh thích, nhưng tôi vừa mới lên cấp 3, còn phải đi về học bài, chuẩn bị cho kỳ thi đại học sang năm.”

“Anh biết, là anh ích kỷ, thiếu chút nữa đã huỷ hoại em. Cho nên hiện tại em cho anh một cơ hội đi, Tống Nghiên, anh có thể bồi thường cho em.”

Ánh mắt hắn bị áy náy lấp đầy.

“Đừng lại đến tìm tôi, tôi không cần anh bồi thường, chỉ cần buông tha cho tôi.”

Tôi rút về tay, cũng không quay đầu mà đạp xe rời đi.

Ngày hôm sau khi đến trường học, Quý Uyên đã ở trong phòng học.

Tôi đang cúi đầu cầm sách đọc, hắn bỗng nhiên đi tới, giật lấy sách của tôi, tùy tay ném sang một bên.

Hắn cắn hàm sau, nhìn tôi, cười lạnh: “Nhịn không nổi? Nhanh như vậy đã lại thông đồng với một nam nhân mới?”

“Giữa đường cái liền lôi lôi kéo kéo, có muốn tôi quay một bộ phim điện ảnh cho hai người hay không?”

“……”

Tôi đột nhiên phản ứng lại đây, hắn là thấy được tôi cùng Mạnh Thanh Hoa ở trên phố giằng co.

Quá vớ vẩn.

“Dù đúng, thì cũng có quan hệ gì tới anh?”

Tôi nhìn hắn.

“Như thế nào không quan hệ?” Quý Uyên kéo kéo khóe môi, bỗng nhiên cười, “Nghiên Nghiên, chúng ta còn chưa có chia tay đâu.”

“Trước đó, tôi quên nói cho cô, phản bội tôi, là phải trả giá đại giới.”

Hắn ghé sát vào, hô hấp phun lên giữa môi tôi, ngữ khí ôn nhu, lời ra khỏi miệng lại vô cùng độc ác.

Không quá mấy ngày, trong trường học liền bắt đầu truyền lưu lời đồn về tôi.

Nói tôi sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, bởi vì quá không kiềm chế, thậm chí còn bị bệnh.

Như là bằng chứng cho kết luận này, trên diễn đàn trường học thậm chí còn dán kết quả tôi đi bệnh viện phụ khoa kiểm tra.

Tuy rằng rất nhanh đã bị xóa, nhưng hình chụp vẫn lén điên cuồng truyền lưu.

Giấy trắng mực đen, giống như ý nghĩa bằng chứng như núi.

Tôi bỗng nhiên liền hiểu, ngày đó, Quý Uyên từ trên bàn sách của tôi đã lấy đi cái gì.

Nhưng…… trước kia tôi đã nói rõ ràng với hắn, bệnh không nghiêm trọng, là bởi vì dùng băng vệ sinh không tốt lắm, nên bị dị ứng.

Khi đó hắn còn thực đau lòng mà ôm tôi, nói về sau sẽ đối xử với tôi thật tốt.

Ngay từ đầu, tôi không nghĩ để ý tới này đó, bởi vì thành tích như đúc ra tới, mà tôi thi cũng không lý tưởng.

Gần như không cần suy nghĩ, cũng biết là bởi vì Quý Uyên ảnh hưởng.

Tôi không phải một người có thói quen để lộ cảm xúc ra ngoài.