Quyển 1 - Chương 13

Một bàn tay vuốt dọc theo sống lưng thiếu niên, vuốt ve da thịt trắng nõn, mềm mại, giống như chỉ cần dùng một chút lực là sẽ lưu lại vệt đỏ.

“Ưm… Lục Vu nhẹ thôi, có hơi đau…”

Da thịt của nguyên chủ quá kiều nộn, Cố Trữ nhịn không được mà nức nở ra tiếng.

“Vâng, thiếu gia.”

Hửm?

“Rầm…”

Cố Trữ hoảng sợ xoay người lại, khuôn mặt dữ tợn của nam nhân liền đập vào trong mắt, cậu theo bản năng mà la lên: “Sao lại là ngươi! Lục Vu đâu?”

Khúc Phong Miên cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó đứng dậy, đi vòng quanh thau tắm, hắn đột nhiên cúi người, dựa vào phía sau Cố Trữ, hơi thở nóng rực phun lên chiếc cổ trắng nõn, tinh tế của cậu.

“Không phải thiếu gia kêu ta tới chà lưng cho ngài sao?”

“Ha hả, thiếu gia còn thích nữa mà…”

Tiếng cười khàn khàn của nam nhân làm Cố Trữ sởn tóc gáy, cậu che ngực lại, lui về phía sau, muốn cách Khúc Phong Miên càng xa càng tốt.

Nhưng chút tâm tư này của cậu đã bị Khúc Phong Miên nhận ra, hắn vươn tay, giữ chặt Cố Trữ, sau đó kéo vào ngực mình.

Sức lực quá mạnh mẽ làm cho nước trong thao tắm tràn ra ngoài, khiến cho mặt đất ướt nhẹp.

“Ngươi… Ngươi buông ta ra!”

Lông mi cong vυ"t của Cố Trữ run run, một giọt nước treo ở trên, lung lay sắp đổ.

Khuôn mặt cậu bị hơi nước làm cho đỏ bừng, nhưng vẫn cố chấp cắn môi, để lại dấu răng nhàn nhạt.

Cố Trữ có chút bất an, trần trụi trước mặt nam nhân làm cậu vô cùng xấu hổ, chỉ có thể cố gắng hạ thấp người xuống nước, để làn nước che lại những chỗ nhạy cảm.

“Ngươi… Ngươi mau thả ta ra!”

“Ta muốn gọi người!”

Khúc Phong Miên giữ Cố Trữ chặt hơn, một tay khác bóp chặt lấy cằm cậu, vuốt ve, sau đó lạnh lùng nói: “Thiếu gia kêu đi, để cho bọn họ nhìn xem tiểu thiếu gia tôn quý nhất Cố gia bị nô bộc khinh nhục như thế nào, hửm?”

Cố Trữ liền ngậm miệng, nổi giận đùng đùng, nhưng lại không thể làm gì ngoài việc trừng mắt với người nam nhân xấu xa trước mặt này.

Lúc tức giận thiếu niên cũng rất đẹp, đôi mắt hạnh to tròn, có chút ửng đỏ mang theo một tia ủy khuất khiến Khúc Phong Miên có chút trầm mê.

Hắn vuốt ve đuôi mắt cậu, khiến cho nó càng đỏ hơn.

“Hừm!”

Cố Trữ quay mặt sang chỗ khác, quật cường không nhìn nam nhân, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ủy khuất.

Cho dù có khi dễ người ta thì cũng không nên quá đáng như vậy chứ!

“Xoạch.”

Một giọt nước theo gương mặt trơn bóng chảy xuống, rơi vào trong thau tắm.

Đây là… Khóc?

Khúc Phong Miên nhướng mày, chỉ mới có nhiêu đây đã chịu không nổi rồi à?

Hắn xoay mặt thiếu niên lại, lúc này mới phát hiện trên mặt của Cố Trữ đã che kín nước mắt.

“Ô ô ô…”