Chương 7

Sau một đêm thức dậy việc đầu tiên Diệp Anh làm là gọi đến công ty từ chức, đúng ngươi không nghe lầm chính là từ chức vì Diệp Anh bây giờ không thiếu tiền với lại hắn cần thời gian để mạnh lên nếu không lần sau gặp ác quỷ cấp A thậm chí cấp S, chết thế nào cũng không biết.

Sau khi về nhà Diệp Anh vào cửa hàng hệ thống xem có thể mua gì.

“Hệ thống ngươi có đề cử gì không”.

“Ta đề nghị ký chủ mua [Đạn không chỉ], [Bạch cốt hồ lô], [Quỷ nến trắng].

[Đạn không chỉ] loại kỹ năng. 10.000 đồng vàng.

Búng ngón tay ở tốc độ cao bắn ra đạn không khí tấn công đối thủ.

[Bạch cốt hồ lô] loại dị cụ cấp B. 7.000 đồng vàng

Công dụng tự động ngưng tụ lục huyết, lục huyết có thể giả trừ phần lớn trạng thái tiêu cực của quỷ dị. Mỗi ngày có thể ngưng tụ 1 phần, tối đa tích trữ 4 phần.

[Quỷ nến trắng] loại dị cụ tiêu hao cấp C. 1.000 đồng vàng.

Nếu như bị kéo vào không gian kỳ dị thì có thể thắp nến nó sẽ xua tan kỳ dị trong bán kính 3m rồi tìm đường ra khỏi vùng kỳ dị.

Cụ thể phân chia các loại mặc hàng.

Dị cụ là vật phẩm ô nhiễm, chia ra từ cấp D đến cấp S, bên trên chưa biết.

Dị bình là vũ khí ô nhiễm, chia ra từ cấp D đến cấp S, bên trên chưa biết.

Kỹ năng chia ra nhiều loại khác nhau từ chiến đấu đến hậu cần đều có, không có cấp bậc cụ thể.

“Vậy ta lấy hết còn [Quỷ nến trắng] lấy 3 cái”.

“Haiii, sau một đêm quay lại trước giải phóng”.

“Tiền dùng được mới có giá trị, ký chủ làm nhiều mấy lần nhiệm vụ thì tiền bao nhiêu cũng có”. Mẹ nó tới hệ thống lại rót canh gà.

“Hệ thống cuối cùng ngươi cũng nói được một câu tiếng người”.

“Mẹ ngươi ký chủ có phải ta cho ngươi mặt mũi rồi không”.

Tiết mục mỏ xé thường ngày bắt đầu. Sau khi xác nhận học kỹ năng còn vật phẩm thì trong không gian chứa đồ thì Diệp Anh cũng ra khỏi phòng, không có việc gì hắn quyết định ra sân sau phơi nắng.

Chưa kịp đi ra thì thấy Tiền Minh từ trong phòng đi ra có vẻ rất vội vàng. Khi thấy Diệp Anh thì Tiền Minh thật bất ngờ.

“Lão Diệp hôm nay ngươi không đi làm a”.

“Ta có công việc mới rồi”. Nói còn nở nụ cười bí hiểm.

Tiền Minh cũng không chú ý, “Vậy ngươi rảnh không đi cùng ta đến công trường”.

“Có vấn đề gì sao”, phải biết lão Tiền rất ít khi tham gia vào công việc của gia đình.

“Ta cũng không rõ ràng”.

Vừa nói hai người lên xe đi đến công trường đi theo phía sau còn có 2 xe vệ sĩ vì lần trước có người muốn gϊếŧ lão Tiền lúc đó may mắn có Diệp Anh nếu không nhà lão Tiền có thể mở đám.

Lúc đến công trường thì thấy một người đang đứng đợi sẵn.

“Tiền thiếu cuối cùng cậu cũng đến rồi, tôi là Tô Chính là người phụ trách công trình này”.

“Tô Chính ông nói cụ thể cho tôi truyện gì đã xảy ra” Lão Tiền vừa nói vừa đi thẳng vào bên trong phòng riêng Diệp Anh và Tô Chính cũng theo sau.

Sau khi rót trà thì Tô Chính cũng nói ra vấn đề. Thì ra là vì công trường có người chết đáng ra việc này là bình thường làm ở công trường xảy ra tai nạn lao động không hiếm gặp thậm chí chết 3,4 người cũng không phải không có.

Vấn đề là những cái chết rất không bình thường lúc phát hiện người chết thi thể đều mất đi một bộ phận cơ thể. Người thứ nhất là nội tạng, thứ hai là hai chân ngày hôm qua là thân người nhưng để hại tứ chi, nội tạng với một cái đầu.

“Lúc đầu chúng ta còn tưởng là có kẻ buôn nội tạng còn gọi cảnh sát nhưng cũng không có gì dùng chỉ đến khi chết 3 người ta mới cho ngừng toàn bộ công việc lại báo lên trên”.

“Lão Diệp ngươi thấy thế nào”. Tiền Minh đưa ánh mắt sang Diệp Anh xin ý kiến.

“Lão Tiền tối nay ta và ngươi ở đây xem là ai làm”. Diệp Anh cũng không thể nói là có quỷ gϊếŧ người đi.

“Vậy được tối nay chúng ta ở lại đây, Tô Chính ông kêu nồi lẩu với mấy lon bia cho chúng ta”.

Tô Chính sợ hãi, “Không được đầu Tiền thiếu nơi này rất tà môn nếu ở lại sợ sẽ có bất chắc”. Tô Chính không phải vì lòng tốt mà là vì thân phận Tiền Minh nếu không cũng không phải chờ chết nhiều như vậy mới báo lên trên.

“Ông làm theo lời ta nói là được không cần nói thêm”.

Tô Chính khuyên thêm vài câu thấy không khuyên được cũng chỉ có thể gọi thêm vài người đến biết không có tác dụng gì nhưng nhiều người vẫn tốt hơn.

Sau khi Tô chính rời đi Diệp Anh và Tiền Minh được người dẫn đi tham quan công trường lúc đi qua những nơi có người chết Diệp Anh thấy rất rõ hào quang ánh trăng đỏ đang dần lan rộng.

Keng.

Nhiệm vụ ngăn chặn không gian kỳ dị hình thành: “Đầu của ngươi giá bao nhiêu”.

Quả nhiên phải có được manh mối đầu tiên mới có thể phát sinh nhiệm vụ. Diệp Anh đã kiểm tra bảng nhiệm vụ nhưng chỉ có nhiệm vụ thành tựu cái gì sát bách quỷ, cái gì sưu tầm trọn bộ vật phẩm, cái gì 10 ngày sinh tồn trong khu vực kỳ dị toàn mấy cái nhìn là biết khó làm.

Thấy Diệp Anh ngẩn người Tiền Minh hơi lo lắng, “Lão Diệp ngươi có vấn đề gì sao”.

“Lão Tiền chúng ta vào trong rồi nói”. Diệp Anh đưa mắt ra hiệu cho Tiền Minh.

Bọn họ đã quá hiểu nhau không nói lời nào khi về phòng Tiền Minh gọi vệ sĩ tản ra xung quanh tiện tay còn khóa cửa,

“Lão Diệp có gì mà bên ngoài không thể nói, ở đây đều là người trung thành tuyệt đối ngươi không cần cẩn thận vậy”.

Diệp Anh nhìn chăm chú vào Tiền Minh cả ngày rồi cũng hạ quyết tâm, “Lão Tiền ngươi tinh trên đời có quỷ không”.

“Lão Diệp ngươi chơi hàng giả à, trên đời làm gì có quỷ thần”. Tiền Minh một mặt ngươi đùa ta chơi.

Diệp Anh không nói gì một ngón tay búng ra trên tường đối diện lền có thêm một cái động như bị đạn bắng.

“Ngọa tào nhất dương chỉ lão Diệp ngươi là võ lâm cao thủ ẩn hình a”. Tiền Minh như thấy heo mẹ biết bay nhìn Diệp Anh.