Chương 3: Hiền triết Asbal

Trong lối đi âm u dưới lòng đất.

Chúng tôi đi theo Malacia, người dẫn đường cho chúng tôi, cầm một chiếc đèn l*иg trên tay. Với bàn tay vẫn đang nắm lấy tay tôi, bước chân của Julieta vang lên vui tươi.

"Có vẻ như con đang rất vui, Julieta."

Tôi mỉm cười với cô ấy trong khi vung nhẹ hai bàn tay đan vào nhau [1] của chúng tôi, Julietta đáp lại một cách nhã nhặn.

[1] vung nhẹ hai bàn tay đan vào nhau: nghĩa là tung ta tung tăng đó, vừa nhảy chân sáo vừa tung ta tung tăng

"Cha biết không, đây là lần đầu tiên người đi cùng con như thế này."

"...Con nói đúng."

Tôi nở một nụ cười chua chát. Mặc dù tôi đã khôi phục được ký ức từ tiền kiếp của mình, nhưng không phải là tôi đã mất ký ức từ lúc còn là Anderheim.

Thủ tướng Anderheim không phải là một người cha tốt. Ngoài việc anh ta thờ ơ với cô con gái duy nhất của mình Julieta, anh ta cùng chẳng thèm đoái hoài đến cậu con trai cả Sigurd.

“Nỗi đau và sự tuyệt vọng khi bị bỏ rơi vẫn còn đọng lại trong trái tim con… nhưng nếu Cha đi với con như thế này, có lẽ con sẽ không ngại trở thành Nữ tư tế.”

"Con…"

Thôi, không sao.

Tôi ghé sát mặt mình vào Julieta và hôn nhẹ lên mái tóc bạch kim của cô ấy. Malacia, người đi phía trước, mắt tròn mắt dẹt nhìn chúng tôi, còn Julieta thì cười ngượng ngùng.

Cuối cùng, khi chúng tôi đi đến cuối lối đi ngầm, một cánh cổng bằng thép khổng lồ sừng sững xuất hiện ở phía trên chúng tôi.

Trước mặt chúng tôi, với một nửa cơ thể đang ngâm mình trong hồ nước ngầm, bị phong ấn với một phần linh hồn bị đánh cắp, là con Rồng cổ đại Kharis.

Lịch sử của Palcemith đã có từ một nghìn năm trước.

Một đất nước được cai trị bởi Rồng cổ đại Kharis, nó nằm ở cực bắc của lục địa Yugena: một vùng đất không có cây trồng, hoạt động săn bắn diễn ra rất ít, thậm chí mặt đất đã bị đóng băng và cằn cỗi. Vào cuối cuộc chiến khốc liệt với một đội quân, với anh hùng Palcemith và Hiền nhân Asbal ở trung tâm của cuộc chiến, một phần linh hồn của con rồng được gọi là "Core" [2] đã bị lấy đi, và tứ chi của nó bị đóng đinh trên mặt đất, nó đã bị phong ấn trong một hồ nước ngầm. Ngay trước khi con rồng đó bị phong ấn, Kharis đã đặt một lời nguyền chết chóc lên người anh hùng Palcemith, người đã chiến đấu chống lại nó. Hiền nhân Asbal đã bảo vệ anh ta và tự mình nhận lấy lời nguyền. Nhưng với câu thần chú bí mật sử dụng bề mặt của hồ nước ngầm, Asbal đã khiến lời nguyền của con rồng Kharis bị kéo dài, từ việc chết tại tuổi 20 biến thành chết tại tuổi 55.

[2] Nói đến Kharis là con rồng hiếm thấy, rất quý giá.

Kể từ đó, hậu duệ của Hiền nhân Asbal đều chết chính xác ở tuổi 55, trừ khi họ gặp một tai nạn hoặc thương tích không lường trước được. Không nghi ngờ gì nữa, Anderheim và Julieta không phải là ngoại lệ. Tình cờ, ông nội của Julieta qua đời ở tuổi bốn mươi hai do bị nuốt chửng bởi một trận lở đất trong một chuyến thăm miền của ông. Cho dù đó có phải là một vụ ám sát hay không, sự thật vẫn chưa rõ ràng. Số phận của Anderheim một phần cũng là do cha của anh ta đã áp đặt một thứ thuế nặng nề đối với các công dân trong miền của mình. Với sự thay đổi của chủ sở hữu trong mỗi thế hệ, các loại thuế liên tục tăng và lợi nhuận tích lũy được chuyển thành vàng. Số vàng được cất giữ trong một kho bạc, ẩn sâu dưới nơi ở của tôi. Tôi dự định sẽ sử dụng nó vào sau này.

“Bây giờ hãy để tôi tiếp tục đến bên Kharis một mình. Hai người đợi ở đây. ”

"Chẳng có gì nói trước được ... Thật đáng sợ khi ở gần Ngài Kharis đang đói khát."

“Fufu, nhưng hãy để cửa mở. Tôi muốn thấy những gì sắp xảy ra thật ‘rõ ràng’”.

"Cha ... hãy bảo trọng."

“À, Julieta. Cảm ơn bạn."

Nhiệm vụ của Linh mục trưởng hiện tại là mở những cánh cổng dẫn đến hồ nước ngầm nơi Rồng cổ đại Kharis đã bị phong ấn.

Đôi tay Malacia nhẹ nhàng đẩy cánh cổng chỉ mở khi hiến tế.

"...!"

"Ồ..."

Một sự hiện diện đầy ma lực xuất hiện trong không khí mỏng manh.

Ngay cả Malacia và Julieta cũng nín thở sợ hãi, nhưng tôi lấy chiếc đèn l*иg từ tay Malacia và bước qua cánh cổng mà không bị ảnh hưởng.

Đó là cảnh tượng mà tôi đã thấy vô số lần trong trò chơi trong kiếp trước.

Con đường lát đá cuội dưới chân tôi dẫn thẳng vào hầm của Rồng cổ đại Kharis. Đó là con đường mà vô số anh hùng đã hi sinh. Trần của hang động khổng lồ bao quanh hồ nước ngầm được thắp sáng với vô số ánh sáng huyền ảo. Họ là những tiên nữ được dẫn đến đây, bị thu hút bởi ma lực của rồng cổ đại. Giữa ánh sáng, nửa thân dưới mặt nước của hồ, nằm ngủ dưới bóng cây cổ thụ, với những cái vẩy bạc bóng bẩy, là con rồng cổ đại.

Âm thanh mà đôi giày da của tôi chạm vào sàn, mặc dù rất nhỏ, nhưng dường như thu hút sự chú ý của con rồng cổ đại. Nó chuyển đôi mắt đỏ như máu của mình để nhìn chằm chằm xuống "Con người" xuất hiện sau một thời gian dài.

Đi đến điểm ngay dưới bàn thờ cúng tế, tôi tỏ lòng thành kính với con rồng đang nằm dưới gốc cổ thụ. Sau đó tôi đột ngột nới lỏng cổ áo sơ mi của mình.

“Thưa ngài…?”

“Cha, Người đang làm gì…?”

Bỏ qua những nghi ngờ dấy lên từ xa, tôi cởi dây buộc áo và để trần. Chỉ thấy con rồng cổ đại há rộng cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn với tôi dưới bàn thờ. Trước khi Julieta kịp hét lên, một chiếc lưỡi cồng kềnh đã trườn ra từ giữa những chiếc răng nanh và nhẹ nhàng lướt qua cổ tôi.



“Anh biết câu thần chú để hiểu lời tôi nói, người đàn ông có mùi máu khó chịu kia?”

Một giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu tôi.

Tôi, người mỉm cười với kết quả đúng như những gì tôi mong đợi, một lần nữa bày tỏ sự kính trọng đối với Rồng cổ đại Kharis bằng cách phủ phục trước mặt anh ấy.



“Đúng là như vậy, thưa ngài Kharis. Trái tim tôi run lên vì niềm vui bất ngờ từ vinh dự được chờ đợi trên bạn. Tôi là Anderheim Yucht Asbal. Một hậu duệ của Hiền nhân Asbal.”

“Đã lâu rồi tôi … mới thấy hậu duệ của người đàn ông đó. Ô yeah, tuyệt cú mèo. Hơn một nghìn năm đã trôi qua kể từ khi tôi nói chuyện với một con người. Trò chuyện về điều gì đó để gϊếŧ thời gian là điều tốt.”

Câu đó cũng nằm trong tính toán của tôi.

Trong nửa sau của trò chơi, mạch truyện chính đã mở ra. Có một cốt truyện trong đó, nữ chính, người đã rơi vào âm mưu của Linh mục trưởng Malacia, sẽ gặp Rồng cổ đại Kharis, đó là lần gặp đầu tiên. Bị mắc kẹt sau cánh cổng dẫn đến hồ nước ngầm, nữ chính sẽ hoảng sợ khi nhìn thấy con rồng khổng lồ trước mặt. Nhưng bởi vì Rồng cổ đại Kharis tiếp cận cô và liếʍ cổ cô, nữ chính và anh hùng đến sau này đã có thể trò chuyện với nó. Linh mục trưởng Malacia mong muốn nữ chính sẽ bị con rồng cổ đại ăn thịt và nhốt cô ấy trong hồ nước ngầm. Nhưng trên thực tế, do tác động của sự lưu thông mana trong cơ thể, con rồng cổ đại không thể tiêu thụ vật tế cho đến ngày nghi lễ được ấn định.



“Một thiếu nữ sở hữu sức mạnh thiêng liêng. Tôi hiểu rồi ... việc gặp một người trước khi họ trở thành vật hy sinh là điều khá bất thường. Ô yeah, tuyệt cú mèo. Hơn một nghìn năm đã trôi qua kể từ khi tôi nói chuyện với một con người. Trò chuyện về điều gì đó để gϊếŧ thời gian là điều tốt.”

Ban đầu, đây được cho là câu thoại được nói khi nhân vật nữ chính tiếp xúc lần đầu tiên với con rồng cổ đại.

Sau đó, có một vài cảnh truyện các mục tiêu chinh phục bị bắt vượt qua những thử thách và khổ nạn đang diễn ra với sự trợ giúp của sức mạnh của rồng cổ đại.

Đầu tiên, tôi sẽ tước bỏ tình bạn với con rồng cổ đại mạnh mẽ này khỏi các nhân vật chính [3]. Ban đầu trong câu chuyện, vì Julieta trở thành Nữ tư tế không được chấp nhận, nhân vật nữ chính Nasha được coi là Nữ tư tế cho đến cuối cùng mà không có gì thay đổi. Tuy nhiên, giờ đây, Nasha không còn bị xiềng xích của Nữ tu tế lễ trói buộc cô nữa. Hơn nữa, cô ấy thậm chí còn trở thành vợ chưa cưới của Thái tử. Cơ hội để cô đến thăm con rồng cổ đại vào thời điểm này là không có khả năng.

[3] Anderheim dự sẽ làm bạn với Rồng trước nhân vật chính, và mục đích là muốn Rồng chỉ có mình anh ấy là bạn chứ không để nhân vật chính có cơ hội làm bạn với Rồng nữa.



“Tôi có lời đề nghị với bạn. Tôi muốn giới thiệu con gái tôi và vị Chủ tế đương nhiệm, ngài có cho phép tôi làm như vậy không?”

“Ồ, hai người đang run rẩy trước cổng? Thú vị. Hãy nhanh chóng gọi cho họ”

“Như bạn muốn.”

Tôi tạm thời quay trở lại cổng và ôm một Julieta đẫm nước mắt đang lao đến tôi, và vẫy tay chào Malacia, người có vẻ mặt không tin tưởng, tôi một lần nữa trở lại bên rồng cổ đại.

Hai người đã nhìn thấy tôi dường như đang trao đổi lời nói với con rồng sau khi cổ tôi bị liếʍ và rụt rè để cổ của họ trước lưỡi của Kharis.



“Vinh dự được gặp Ngài, Rồng cổ đại Kharis. Tôi là Linh mục trưởng Malacia.”

“Tôi là con gái của Anderheim, Julieta O"shayne Asbal.”

Mặc dù trong quá khứ đã có những hành vi không chuẩn mực nhưng họ vẫn là Linh mục trưởng của một Giáo hội Quốc gia và là một tiểu thư quý tộc đã được đào tạo với tư cách là Nữ hoàng tương lai từ khi còn trẻ.

Cả hai, bây giờ có thể tự do giao tiếp, chào hỏi một cách nhã nhặn, khiến Kharis cảm thấy hài lòng.



“Tuyệt quá. Những người đã tỏ lòng kính trọng với tôi đều đã hy sinh khi chờ đợi cái chết của họ. Tôi đã quá mệt mỏi với những lời than vãn của họ.”

“Tôi rất vui khi nghe điều đó.”

“Nói đi. Tôi có thể cảm nhận được từ mùi hương của bạn điều gì đó khiến tôi hài lòng. Bạn muốn làm điều gì đó phi lý để làm rung chuyển vương quốc buồn tẻ này ... tôi nói đúng chứ?”

“Chắc chắn ạ. Tôi tin rằng Ngài Kharis sẽ rất thích nó.”

“Ô hô kkk.”

Rồng cổ đại Kharis cai trị một vùng đất băng giá. Nó không phải là một con rồng ác, nhưng cũng không phải là một người hàng xóm thân thiện.

Yếu tố ảnh hưởng đến hành động của nó không phải là thiện hay ác vốn có của mọi thứ mà là thứ đó có mang lại cho anh ấy niềm vui hay không.

Trong trò chơi, sự tồn tại thu hút sự quan tâm của anh ấy chỉ đơn giản là nhân vật nữ chính.

Nếu sự tồn tại mà nó gặp là tôi, thì việc nhận được sự hợp tác từ nó sẽ rất dễ dàng.

“Vậy thì, tôi sẽ giải thích ngay bây giờ. Bắt đầu với những tình huống liên quan đến Vương quốc… ”

Hậu duệ của Hiền nhân Asbal sẽ phá hủy vương quốc mà anh hùng Palcemith đã xây dựng.

Thật trớ trêu khi sự khởi đầu lại ở ngay dưới lâu đài hoàng gia. [5]

[5] Có lẽ ở đây hiểu là, Rồng là sinh vật tồn tại để bảo vệ Vương quốc, giúp Vương quốc phồn thịnh và phát triển. Nhưng bây giờ lại vì thấy Vương quốc nó bảo vệ thật nhàm chán mà muốn tham gia phá hủy Vương quốc – nơi chính nó bảo hộ suốt hàng nghìn năm cùng với Anderheim.