Chương 2.2: Đi Khải Linh Tự

"Ngươi tìm sư huynh nào nha? Lúc trước không phải còn nói muốn đi tranh thủ Pháp Vô sư huynh một chút sao?" Nghe được Diệu Âm nguyện ý đem danh ngạch của chính mình nhường cho nàng, Diệu Tín vẫn thực là vui vẻ, bất qúa cũng không quên xác nhận một chút ý nguyện của bạn tốt.

"Dạo trước ta ra ngoài, lên núi hái trái cây, gặp được Pháp Vân sư huynh ở Khải Linh Tự, hắn mời ta cùng đi, ta đáp ứng rồi. Tính tình của hắn tốt lắm, khẳng định trên đường đi sẽ chiếu cố ta nhiều một chút." Diệu Âm mang theo một ít ý cười thẹn thùng đáp.

"Vậy ngươi tính toán không đi tìm Pháp Vô sư huynh kia nữa sao?" Diệu Tín nhướn mày.

"Lúc trước ta nói giỡn thôi, trong chùa nhiều ni sư như vậy đều không nói được hắn, ta sao có thể thành công, ta còn phải thật nhanh đem "Lăng nghiêm kinh" này học cho tốt nếu không chưa nói tới cái gì đáp hay không đáp đối ta liền bị trục xuất ....Haizzz"

Nghe được lời này, Diệu Tín cuối cùng cũng đem tâm buông xuống một nửa, dư lại chính là hảo hảo cân nhắc từng tháng tổ chức pháp hội lúc trước, nghĩ xem phải làm như thế nào mới tìm được một sư huynh đáp đối thích hợp với mình, rốt cuộc nếu là hành vi cùng thói quen của hai người không hợp, năm năm tu hành tới cũng không tốt cho lắm.

Đảo mắt liền đến ngày đi Khải Linh Tự tham gia pháp hội, trời chưa sáng Diệu Tín đã bị Diệu Lễ đánh thức đi rửa mặt chải đầu.

Diệu Lễ cũng báo danh đi tham gia pháp hội, trong lòng nàng đã sớm có hai ba sư huynh đáp đối được chọn, chỉ là muốn nhìn xem lại có thể có vận may hay không, được Pháp Vô sư huynh để mắt đến mình.

Bất quá nếu lần này ở pháp hội còn không thể thành công, nàng liền sẽ từ trong mấy người sư huynh kia chọn ra một người, rốt cuộc thì sau lần này liền khó có cơ hội cùng các sư huynh khác chạm mặt.

Nói đến Diệu Tín lần này vẫn là lần đầu tiên đi vào Khải Linh Tự, bất quá nàng cũng không phải là người có lòng hiếu kỳ đặc biệt mãnh liệt, chỉ là thời điểm đi theo Diệu Lễ mới vừa tiến vào chùa nhìn một lát liền cúi đầu đi theo đám người đến Đa Bảo Các – đại sảnh tham dự.

Diệu Tín tương đối im lặng, cũng không có chủ động cùng nhiều người nói chuyện, nhưng cũng không gây trở ngại nàng có khuôn mặt xinh đẹp cùng làn da oánh bạch hấp dẫn ánh mắt người khác. Trong chốc lát thời gian khi vừa tiến vào hội đường liền có vài sư huynh tới tìm nàng cùng tham khảo kinh văn.

Nhưng nàng vừa mới đi hai canh giờ đường núi! Đi lại sớm, hiện tại đã mệt lắm rồi, hít thở còn chưa thông, căn bản không có cái gì tâm tư trò chuyện với các sư huynh đó, huống chi những người này đều hỏi hết một lượt các sư muội vừa tiến vào chùa, sợ là không phải bọn họ xem nhẹ nàng mà là căn bản chính nàng đánh giá cao các vị sư huynh đó!

Kỳ thật các vị tăng nhân trẻ tuổi trong Khải Linh Tự cùng Liên Hoa Tĩnh Tự tương đối giống nhau, đều là từ nhỏ đã bị đưa vào chùa. Tuổi càng lớn càng đối với thế giới bên ngoài nhiều chút ảo mộng cùng khát khao.

Người tu hành bọn họ cũng không thể tránh khỏi bị người khác hấp dẫn, nếu là có thể cùng một người chính mình nhìn thuận mắt cùng nhau vào đời tu hành cũng là một việc vô cùng vui vẻ thích ý.