Chương 14

Trong mắt tất cả mọi người, nhà họ Cố là gia đình ba đời bần nông nổi tiếng khắp vùng, ở thời phong kiến còn từng bị áp bức!

Cả gia đình ngoại trừ có ngoại hình đẹp đẽ, dáng người cao ráo sáng sủa, đúng là chẳng còn gì xuất sắc cả.

Phần mộ tổ tiên phù hộ độ trì, mới sinh được một tay lái máy kéo như Cố Tứ Diễn.

Nhưng có điều này mọi người không biết, bà nội của Cố Tứ Diễn trước kia còn là nha hoàn cho một nhà quý nhân nọ, nhưng người ta còn coi bà ấy như con cháu trong nhà kìa.

Trước khi bọn họ bỏ chạy qua Hồng Kông, đã trao hết những thứ đáng giá mà không thể mang đi được cho bà nội của Cố Tứ Diễn!

Trước tiền thù lao kiếm được cũng rất cao, bà Cố coi như cũng có chút tiền tích cóp.

Còn có chút vàng chút bạc mà hằng ngày quý nhân thưởng cho, bà Cố cũng đều chôn ở một nơi!

Cha Cố là anh cả “không có tiền đồ” nhất của nhà họ Cố, bà Cố chẳng thể nào nhìn nổi, vẫn luôn trợ cấp cả trong tối lẫn ngoài sáng.

Vì thế tiền trong tay cha mẹ Cố nhiều lắm!

Trước đây, bọn họ cảm thấy số tiền này chẳng có tác dụng gì nên chỉ lôi ra để đếm, khiến bản thân sảng khoái vào lúc ban đêm, khi không có việc gì làm.

Nhưng bây giờ thì không giống như vậy nữa.

Minh Trà nấu ăn ngon quá đi thôi!

Cha Cố cứ tưởng tượng đến viễn cảnh sau này mình có thể ăn đồ ăn ngon mỗi ngày, khóe miệng chậm rãi cong lên.

“Chát…”

Mẹ Cố là người đưa ra chủ ý này nhưng lại giáng cho chồng một đòn, lườm ông: “Đúng là đồ thèm ăn, ông định ngày nào cũng để Minh Trà nấu cơm cho ông ăn chắc, ông nằm mơ đi!”

Nói xong, mẹ Cố xoay người đi ra ngoài với vẻ mặt khó chịu.

Cha Cố: “...”

Sau khi dọn dẹp xong, mọi người chuẩn bị ra ngoài làm việc.

Hiện giờ đang vào mùa cày xuân, các nam đồng chí chủ yếu cày đất, đào mương, đây là công việc rất nặng nhọc.

Nữ đồng chí thì được thoải mái hơn một chút, chỉ cần nhổ chỗ mạ trên bùn mà thôi.

Nhưng đại đội của bọn họ thì khác, người lái máy kéo duy nhất trong công xã nằm trong đội sản xuất của bọn họ.

Loại máy kéo Đông Phương Hồng cao cấp nhất trong nước, hiệu suất đúng là không chê vào đâu được, còn nhanh hơn cả trâu bò!

Vì thế, chuyện làm cỏ này cũng có thể giao lại cho nam đồng chí làm.

Nói tóm lại, nữ đồng chí ở đội sản xuất bọn họ hạnh phúc hơn nữ đồng chí ở các đội sản xuất khác nhiều lần.

Chỉ là nhà họ Khương không phải người tốt, ngày xưa nguyên chủ là người làm việc nặng nhất trong nhà.

Vốn dĩ cô lo lắng công việc đồng áng sẽ quá nặng nhọc, vậy mà mẹ Cố đã âm thầm dặn dò cô nhiều cách để trốn việc!

Khương Minh Trà: “...”

“Nhà chúng ta không thiếu một miệng ăn cho cháu đâu, công điểm gì đó không quan trọng, Minh Trà, nhiệm vụ chính của cháu lúc này là nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho cơ thể sớm ngày khỏe lại, có hiểu không?”

Mẹ Cố nói xong thì đi ngay.

Khương Minh Trà còn đang cố gắng tiếp thu lời mẹ Cố nói vừa rồi, nhìn thấy Cố Tứ Diễn muốn ra ngoài, cô vội vàng gọi anh lại.

“Cố Tứ Diễn!”

Cố Tứ Diễn ngẩn người, nghĩ rằng mình cũng có chuyện muốn giải thích, bèn dừng lại, hỏi: “Làm sao vậy?”

Khương Minh Trà mím môi thật chặt, đắn đo không biết phải mở miệng ra sao.

Cô vốn là một người phụ nữ xinh đẹp từ trong cốt cách, giờ được ăn ngon, ngủ ngon, tâm trạng tốt, từ trong ra ngoài đều chậm rãi thay đổi, rõ rệt nhất là khuôn mặt hồng hào của cô.

Làn da vẫn còn hơi đen một chút, nhưng cũng đã trắng hơn ngày hôm qua nhiều lần.

Đôi môi của cô càng hồng hào và căng mọng hơn, khi mở miệng nói chuyện, chúng giống như thạch đào, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng được chúng mềm mại, dịu dàng và mọng nước như thế nào.

Cố Tứ Diễn nhíu mày nhìn đi nơi khác, ngữ khí lại lạnh như băng: “Mau nói đi.”

Khương Minh Trà nhìn anh một cái đầy ẩn ý: “Hay cứ để tôi ngủ ở phòng chứa đồ đi, tôi thấy anh tối hôm qua có vẻ không được nghỉ ngơi thoải mái, dưới mắt có hơi thâm.”

Phía sau còn có một vế nữa, rằng “hôm nay tính anh cũng trái gió trở trời lắm”.

Quên đi, ở thời đại này việc che giấu xu hướng tính dục của mình trước mặt các thành viên trong gia đình thực sự khó khăn.

Cố Tứ Diễn: “...” Vì sao tối qua anh không được ngủ ngon cơ chứ?

Còn không phải là vì....

Cố Tứ Diễn hít sâu một hơi, cảm thấy chuyện này cần phải được giải thích cho rõ ràng: “Tôi chỉ nói một lần, tôi không thích đàn ông!”

Lạch cạch ——

Lưỡi liềm trong tay mẹ Cố rơi xuống mặt đất, sọt dưa leo trong tay Cố Tứ Dụ bị xô ngã thành hai nửa, cha Cố thì lại càng xây xẩm mặt mày.

“Cố Tứ Diễn!”