Chương 12: B đại, Q đại đều không thành vấn đề

Liễu An An còn ý giấu diếm, ôm bụng nói: “Hạ Hạ, tớ muốn đi vệ sinh.”

Những lời đó thực sự quá mức chịu đựng đối với một cô gái.

“Nếu cậu không nói, tớ sẽ để cho cậu nhịn, hừ hừ, xem cậu có thể chịu được mấy ngày.” Ôn Hạ càng chắc chắn bọn họ có việc gạt cô, vẫn là chuyện không tốt về cô.

Cách thời sinh viên quá lâu, cô đã không thể nhớ rõ năm đó cụ thể là đã xảy ra chuyện gì.

Cô không biết rằng vào ngày cô trở lại trường trung học, quỹ đạo đã dần dần đi lệch hướng.

“Hạ Hạ, cậu cũng quá độc ác đi.” Liễu An An bĩu môi, sau đó đành phải kể lại chuyện Khương Nhan nói, một năm một mười nói cho Ôn Hạ.

Ôn Hạ nhìn thoáng qua Trương Lệ và Vương Anh, đối với hai người này cũng không có ấn tượng gì.

Rất nhanh cô quay mặt đi, mỉm cười nhéo hai má tức giận của Liễu An An: “Sau này loại chuyện này cậu đừng quá quan tâm, có những người miệng dài, họ ghen tị với vẻ đẹp của tớ.” Rõ ràng câu sau là nói đùa.

Trước kia trong ba năm trung học chỉ có Liễu An An và Khương Nhan đi cùng cô, dường như các nữ sinh khác trong lớp cố ý cô lập cô, thậm chí lén nói xấu cô, cô cũng đã nghe rất nhiều lần.

Thậm chí trong đó còn nặng lời hơn là chân đạp hai thuyền, nói cô ngủ với người này người kia, một đêm bao nhiêu tiền.

Khi đó cô không hiểu cô đã làm gì, vì sao người khác lại dùng ánh mắt như vậy nhìn cô.

Về sau mới hiểu được là khuôn mặt này của cô gây họa.

Khương Nhan và Liễu An An “phốc xuy” một tiếng, cười đến nghiêng ngả.

“Mau đi vệ sinh đi, chỉ có năm phút thôi.” Ôn Hạ nhìn thoáng qua đồng hồ tròn phía trên bảng đen.

Đúng là Liễu An An muốn đi vệ sinh, vừa nghe lời này đã nhanh chóng cầm giấy chạy ra ngoài.

“Hạ Hạ, cậu thật sự không sao chứ?” Khương Nhan thò người về phía trước, giọng điệu lo lắng nói.

Ôn Hạ nháy mắt với cô ấy: “Thật sự không có việc gì, tớ lại không làm những chuyện này.”

Trước kia bởi vì những lời này, còn có thể không phục đi chất vấn, ồn ào huyên náo, kết quả để lại ấn tượng không tốt cho giáo viên.

Được nhiều hơn mất.

...

Chỉ còn mười phút nữa là đến giờ nghỉ trưa.

Tào Quân quát những nam sinh đẹp trai ở ban công, và nữ sinh đang đùa giỡn trở lại lớp học.

Liễu An An đang nói về một quyển tiểu thuyết của tổng tài bá đạo vừa đọc gần đây, vừa nói vừa làm động tác: “Tổng giám đốc bá đạo kia một tay ôm nữ chủ hôn…”

Ôn Hạ đối diện với cửa phòng học, nhìn thấy Tào Quân đầu tiên, lập tức cắt ngang lời Liễu An An: “Thầy Tào đến rồi.”

Cùng lúc đó, phòng học vừa rồi náo nhiệt cũng yên tĩnh lại, mọi người trật tự ngồi xuống.

Tào Quân nhìn lướt qua phòng học, không có chỗ trống: “Làm chậm trễ thời gian mấy phút của các em trong lớp, có hai chuyện cần nói.”

“Thứ nhất, thứ năm và thứ sáu là kỳ thi hàng tháng đầu tiên của kỳ này, tuần trước tôi đã nói trước cho các em rồi, nên hôm nay chỉ muốn nhắc nhở các em một lần nữa, hy vọng các em tranh thủ thời gian ôn tập, để thi thật tốt, sau kỳ thi hàng tháng sẽ đổi chỗ ngồi theo thành tích của các em.”

Câu nói cuối cùng trực tiếp khiến học sinh phía dưới “nổ tung”, có một nam sinh gào thét: “Thầy Tào, có thể không thay đổi chỗ ngồi không?”

“Nếu không đổi chỗ ngồi, các em sắp đem phòng học này thành cái chợ.”

Tào Quân trừng mắt nhìn cậu ta một cái, lập tức nghiêm mặt vỗ bàn, lại nói: “Yên lặng, còn muốn nghe tin tức tốt phía sau hay không? Nếu không muốn nghe tôi nói, tôi sẽ đi.”

“Đừng, thầy Tào nói xem.” Nam sinh vừa rồi lại nói.

Cả lớp im lặng.

Tào Quân cũng không bán quan: “Hiện tại nói cho các em tin tức tốt thứ hai, thứ hai đến thứ tư tuần sau, là đại hội thể thao mùa thu của trường, hy vọng mọi người tham gia, giành vinh quang cho lớp.”

“Wow!”

Học sinh vừa rồi còn buồn bực vì đổi chỗ ngồi, tất cả đều hưng phấn.

Trong ba ngày diễn ra đại hội thể thao sẽ không cần phải lên lớp.

“Đối với thi cử các em cũng có hứng thú này, thì B đại, Q đại cũng không thành vấn đề.” Tào Quân tức giận nói.

Cả lớp cùng cười nghiêng ngả.