Chương 21.1: Chọn lúc thích hợp tính sổ

Biết ngay cái tên giả lạnh lùng Tần Mặc này sẽ chọn lúc thích hợp để tính sổ mà.

Ôn Hạ cảm nhận được hai má mình đang nóng bừng lên, vô thức nuốt nước bọt, cúi người xuống dưới, muốn thoát khỏi vòng tay anh.

Ai biết được anh càng ôm cô chặt hơn, đôi mắt thiếu niên hơi nhướng lên: “Chột dạ rồi?”

Anh không động đậy nhìn chằm chằm gương mặt trắng trẻo hồng hào của cô, đôi mắt trong veo sáng rực.

Ôn Hạ của mười bảy tuổi trong sáng thuần khiết, là loại hình mà nam sinh thời đi học thích nhất.

Ôn Hạ giơ tay lên thề: “Em không biết có Tưởng Húc, thật đấy.”

“Lần sau không cho phép nhận trà sữa của cậu ta, muốn uống thì chồng mua cho em.” Sắc mặt của Tần Mặc tốt hơn một chút.

Ôn Hạ vội vàng gật đầu, bổ sung thêm một điều kiện: “Còn cả Doubled Boiled Steam Milk nữa.”

Dáng vẻ này thật sự là đáng yêu chết đi được.

Con ngươi Tần Mặc tối lại, ôm lấy eo cô, cúi đầu xuống hôn .

Ôn Hạ “ưm” một tiếng, dần dần vòng tay lên cổ anh.

Mấy phút sau, anh buông cô ra, thấy hai má cô ửng hồng, có thêm chút tái.

Trong một khoảnh khắc nào đó, anh đã có một loại cảm giác như mình đang nɠɵạı ŧìиɧ với một nữ sinh trung học vậy.

Anh thấp giọng cười một tiếng, cúi người nhặt bài thi dưới đất lên, dắt tay cô đi đến trước bàn làm việc: “Đến đây, chồng giảng bài cho em.”

Anh sửa bài thi của Ôn Hạ trước, tính sơ ra thì chỉ được khoảng sáu mươi mấy điểm.

Cũng coi như khá tệ rồi.

Đối với những học sinh bình thường mà nói thì toán là một môn khó, thành tích cơ bản kém thì phần lớn nguyên nhân là do môn toán.

Anh phân tích đơn giản một hồi, “Điểm phần câu hỏi trắc nghiệm còn tạm, đề lớn và điền vào chỗ trống rất kém, anh xem đề lớn của em đến cả công thức cơ bản cũng không biết áp dụng, thậm chí còn xuất hiện công thức hỗn loạn nữa.”

“Nền tảng lúc trước quá kém, đoán chừng vào bài cũng không áp dụng được nhiều chỗ.”

“Đợi anh một lát, anh lấy sách môn toán lớp mười ra, giảng cho em những công thức đơn giản thường hay dùng trước.”

Sau khi anh ra ngoài vài phút, cầm theo hai quyển sách toán tới, sau khi ngồi xuống, anh mở sách ra chỉ vào mục lục nói: “Trọng điểm kiến thức lớp mười có tập hợp, hàm số, dãy số, véc tơ, hàm số lượng giác, trong đó dãy số và véc tơ cần phải nắm vững trọng điểm...”

Vừa giảng là kéo dài hai ba tiếng đồng hồ, hai người đều không để ý tới thời gian, một người kiên nhẫn giảng công thức hết lần này đến lần khác, một người nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng lắc đầu ra hiệu nghe không hiểu.