Chương 1: Mãnh nam song tính cơ bắp, xử nam 28 tuổi

Chương 1: Mãnh nam song tính cơ bắp, xử nam 28 tuổi

Lục Thiên Hạo thở hổn hển bước xuống máy chạy bộ, toàn thân cơ bắp rắn chắc dính đầy mồ hôi nóng, mồ hôi bốc hơi tỏa ra hormone giống đực nồng đậm. Anh mặc một chiếc áo ba lỗ màu xám và một chiếc quần đùi cotton rộng thùng thình, đường nét cơ bắp đầy nam tính đầy mị lực lộ ra hoàn toàn.

Lục Thiên Hạo ổn định lại hô hấp, liền hướng tới phòng thay đồ trong phòng Gym, chỉ một đoạn đường ngắn ngủi nhưng Lục Thiên Hạo cảm giác được rất nhiều ánh mắt tại phòng Gym đổ dồn về phía anh.

Dáng người của Lục Thiên Hạo rất tuyệt, cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ, đường nét tuyệt đẹp mà uyển chuyển, màu da lúa mạch đầy mùi đàn ông manly, vẻ ngoài của anh cũng rất anh tuấn soái khí, cường hãn lại có chút lưu manh, khuôn mặt lạnh lùng lại để lộ ra chút hơi thở cấm dục.

Lục Thiên Hạo vừa đi, khóe mắt liếc qua các góc ở trong phòng Gym, thấy anh đảo mắt qua, vài tên đang lén lút đánh giá cơ bắp của anh cũng mau chóng liếc mắt sang hướng khác. Nhưng cũng có mấy tên lớn gan mỉm cười với Lục Thiên Hạo, liếc mắt đưa tình về phía Lục Thiên Hạo, trong đó có một người còn cố ý tự vuốt ve cái mông to đang được bao bọc bởi cái quần đùi thể thao bó sát, ý tứ mời kèo hết sức rõ ràng.

Lục Thiên Hạo thầm bĩu môi, mặt vẫn không đổi sắc thu hồi tầm mắt, đi vào trong phòng thay đồ để tắm rửa thay quần áo.

Phòng tắm được chia thành mười mấy buồng hình vuông nhỏ, tấm rèm nhựa có màu trắng hơi trong suốt được che trước cửa. Lúc Lục Thiên Hạo bước vào, chợt nghe thấy tiếng nước ào ào, một nửa số buồng đã che lại, một nửa còn lại thì vẫn trống, Lục Thiên Hạo nhìn qua từng cái một, cuối cùng lựa chọn buồng xa nhất ở bên rìa.

Anh đang định cất bước đi tới thì đột nhiên bên tai lại truyền tới một âm thanh mơ hồ.

"Bạch bạch bạch. . . . . ."

"Ư. . . . . . . A. . . . . ."

Âm thanh tuy rất nhỏ, có vẻ như đã cố kìm nén, nhưng nếu nghe kỹ thì vẫn thấy tách biệt hoàn toàn với tiếng nước ồn ào.

Tầm mắt Lục Thiên Hạo đảo qua từng buồng hình vuông đã kéo rèm kia, phát hiện trong một buồng loáng thoáng lộ ra hình hai người đàn ông, một người dường như đứng vểnh mông quay mặt vào tường, người còn lại thì đứng ở sau lưng hắn ta nhanh chóng đưa đẩy mông va chạm mạnh mẽ.

Lục Thiên Hạo lập tức nhìn xuống dưới, mép dưới rèm cửa ở mỗi buồng hình vuông này đều cách mặt đất khoảng 20-30 cm, nhìn theo cách này là có thể nhìn thấy hình ảnh nóng bỏng về "thú bốn chân" trong truyền thuyết rồi.

Đúng lúc này, rèm cửa của một buồng khác đột nhiên bị mở ra, một mãnh nam trần trụi cả người, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc, chân trần bước ra. Thân hình mãnh nam cao lớn, cơ bắp cường tráng, cơ thể ướt sũng tỏa ra hormone giống đực nồng đậm.

Mãnh nam vừa đi ra liền thấy Lục Thiên Hạo, giật mình sửng sốt một chút. Nhìn theo hướng mắt của Lục Thiên Hạo, trên rèm cửa mơ hồ thấy được bóng dáng của hai người khiến hắn ta như hiểu được gì đó.

Mãnh nam quay đầu nhìn Lục Thiên Hạo, cố ý vuốt ve con chim to bự giữa háng của mình, đánh mắt về phía Lục Thiên Hạo đầy ẩn ý.

Lục Thiên Hạo không chút phản ứng trước sự câu dẫn của mãnh nam, cũng không tiếp tục "thưởng thức" đông cung sống "thú bốn chân" nữa, mặt không đổi sắc đi về phía buồng dưới cùng bên phải.

Ai ngờ lúc anh vừa mới bước đi, mãnh nam có ý đồ câu dẫn kia liền bước tới chặn đường của anh.

Lục Thiên Hạo bị buộc phải dừng bước, nâng mắt lạnh lùng nhìn mãnh nam trước mặt, mặt vẫn không đổi sắc, cũng chẳng nói tiếng nào.

Mãnh nam nhếch miệng cười cười mờ ám: "Soái ca, chơi với anh chút không?" Nói xong lại duỗi tay sờ giữa háng của mình, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình vuốt vuốt, đầu cũng ghé sát hơn về phía Lục Thiên Hạo, thấp giọng nói lời cám dỗ bên tai Lục Thiên Hạo: "Con c*c của anh đây vừa thô vừa to, cam đoan sẽ khiến em thích chết, có muốn thử chút không, hả?"

Lục Thiên Hạo nhìn chằm chằm vào mặt mãnh nam vài giây, đột nhiên cười lạnh một tiếng, lập tức nâng tay đẩy cái mặt của tên mãnh nam đang ghé sát vào anh ra, tầm mắt nhìn xuống cái thứ màu tím đen giữa háng đã cương lên hoàn toàn của hắn ta, nói: "Cái thứ bé tí như thế này mà đòi làm tôi thích chết sao? Ha, thôi khỏi đi!"

Nghe vậy, gân xanh trên thái dương mãnh nam giật giật, tức giận chửi bới: "Mày nói cái đéo gì!"

Nói xong, nắm đấm của mãnh nam liền bay về phía mặt của Lục Thiên Hạo.

Ánh mắt của Lục Thiên Hạo lập tức lạnh như băng, nhanh chóng nâng tay ra thế thủ đòn, trực tiếp bắt được nắm đấm của mãnh nam, khéo léo vừa kéo vừa giữ, mãnh nam cảm giác sức lực mình vung ra như mất đi phân nửa trong nháy mắt, cơ thể mất thăng bằng do nắm đấm bị khống chế, sắp ngã sấp xuống đất.

Trên mặt mãnh nam lộ vẻ hoảng hốt, nhưng Lục Thiên Hạo lại không để hắn ta ngã xuống nhẹ nhàng như vậy. Vào lúc mãnh nam sắp "mặt chạm đất", Lục Thiên Hạo nhanh chóng đá mạnh vào bụng hắn ta. . . . . . . .

Chỉ nghe thấy mãnh nam hét một tiếng: "A. . . . . ." thảm thiết, cơ thể cường tráng lăn trên đất gần 2 mét.

Những người khác đang tắm rửa nghe thấy tiếng động, đều kéo rèm cửa nhô đầu ra xem, vừa thấy hai người đàn ông đang đánh nhau, tất cả mọi người lập tức rụt đầu về, tiếp tục tắm rửa làm bộ như không có gì xảy ra, hiển nhiên là không muốn chõ mõm vào chuyện phiền phức.

"Ư. . . . . . . ." Mãnh nam nằm trên mặt đất ôm bụng kêu rên, trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh, vẻ mặt đau đớn vặn vẹo, lộ vẻ chất vật không chịu nổi, khác hoàn toàn so với bộ dạng tùy tiện lúc nãy.

Lục Thiên Hạo đi về phía mãnh nam, mãnh nam quá sợ hãi, cơ thể không ngừng co rúm lại.

"Tôi không dám nữa! Tôi không dám nữa!" Không đợi Lục Thiên Hạo tới gần, mãnh nam lập tức vứt bỏ tự tôn lớn tiếng xin tha: "Anh trai à, anh là đại ca của tôi, tôi không dám trêu chọc anh nữa, tôi sai rồi, tôi không dám như vậy nữa, tha cho tôi đi!"

Lục Thiên Hạo dừng lại bước chân, ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống mãnh nam dưới đất, mãnh nam bị anh nhìn chằm chằm mà sợ hãi, cơ thể cường tráng hơi run run, nằm im dưới đất không dám động đậy, ngay cả thở cũng không dám thở cũng không dám phát ra tiếng hổn hển.

Lục Thiên Hạo chỉ nhìn mãnh nam 2 giây rồi rời mắt đi, không nói một câu xoay người đi về phía buồng tắm.

Mãnh nam trên mặt đất như được đại xá, thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn theo bóng lưng của Lục Thiên Hạo, cơn tức giận và nhục nhã trong lòng hắn ta lại nổi lên cuồn cuộn, hai tay bên người nắm chặt lại, đáy mắt chợt lóe lên tia oán độc khó có thể che giấu.

Lục Thiên Hạo đi vào buồng tắm, rèm cửa đóng lại như tạo ra hai thế giới trong ngoài cách biệt. Anh cởi chiếc áo ba lỗ đã dính ướt mồ hồi, cơ bắp gợi cảm sáng bóng lộ ra hoàn toàn. Sau đó anh lại cởi bỏ chiếc quần đùi, đến lúc cởϊ qυầи lót, động tác tay của Lục Thiên Hạo hơi khựng lại, anh lo lắng nhìn về phía rèm cửa kiểm tra một lần, bảo đảm chắc chắn không lộ một khe hở nào để bên ngoài có thể nhìn lén.

Sau khi xác nhận rèm cửa đã che kín hoàn toàn, lúc này Lục Thiên Hạo mới yên tâm cởϊ qυầи lót.

Mất đi sự che chắn của qυầи ɭóŧ, rừng rậm đen thui giữa háng liền lộ ra, giữa đám lôиɠ ʍυ rậm rạp, một cây côn ŧᏂịŧ xinh đẹp hồng hào đang rũ xuống. Côn ŧᏂịŧ mềm nhũn, nhưng kích cỡ cũng rất khả quan, có thể tưởng tượng lúc cứng lên thì sẽ hùng tráng uy vũ tới mức nào.

Phía dưới côn ŧᏂịŧ là hai quả cầu thịt béo múp.

Xuống chút nữa, ở phần đáy chậu giữa gốc côn ŧᏂịŧ và cúc huyệt thế mà lại mọc thêm bộ phận chỉ có ở phụ nữ ----- âm huyệt!

Âm huyệt mềm mại ẩn nấp ở chỗ đáy chậu, hai môi âm huyệt khép chặt lại, giữa hai môi âm huyệt có một khe hở, dường như có một chút chất lỏng trong suốt đang từ từ rỉ ra.

Lục Thiên Hạo mím môi, duỗi tay sờ sờ âm huyệt của mình, dùng ngón tay lau đi chút nước rỉ ra.

Nhìn chút nước trên ngón tay, trên mặt Lục Thiên Hạo cũng lộ vẻ phức tạp.

Anh là một người song tính, có được dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, nhưng cũng mọc ra âm huyệt của phụ nữ.

Anh là một người đồng tính, lại còn là một thụ, nhưng do cơ thể không giống người thường nên anh không dám cũng không muốn phô ra bí mật này trước mặt người đàn ông khác.

Bởi vậy, đến giờ anh vẫn là một tên xử nam!

Một tên xử nam đã 28 nồi bánh chưng!

Lục Thiên Hạo cười khổ một tiếng, dùng nước rửa sạch ngón tay giữa dính nước da^ʍ, đứng ở dưới vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa.

Anh biết cơ thể của mình rất mẫn cảm, tính dục cũng rất mạnh. Vừa nãy lúc bị mãnh nam cơ bắp kia câu dẫn, thật ra thì anh cũng đã có phản ứng, âm huyệt không thể khống chế mà ẩm ướt.

Nhưng mà, bất kể như thế nào thì anh đều phải khống chế du͙© vọиɠ của mình.

Bất kể như thế nào, anh cũng không thể để bất kỳ một ai khác ngoài cha mẹ ruột biết bí mật anh là người song tính.

Vì để bảo vệ bí mật này, cấm dục cả đời cũng không sao!

Làm xử nam cả đời cũng chả sao!

Lục Thiên Hạo vừa tắm vừa kiên định với ý nghĩ trong lòng của mình.

Hết chương 1.