Chương 17: Khoá cửa phòng thủ da^ʍ

Lúc này, Thải Y không biết rằng Phương Thành đã trở lại.

Cô cảm thấy cơ thể khó chịu liền đi tắm một lần nữa, cố gắng dùng vòi hoa sen để rửa sạch chất lòng nhớp nháp còn sót lại trong âʍ ɦộ.

Mùi bên trong rất kỳ quái khiến Thải Y thật hoài nghi lúc đó Phương Thành không có lau sạch sẽ giúp cô.

Không những vậy, Thải Y còn cảm thấy núʍ ѵú của mình rất đau, như thể chúng to hơn trước, cả chiếc áo ngực cô đang mặc cũng có cảm giác bị bó chặt hơn.

Tất cả mọi nơi trên cơ thể bị nam nhân trêu đùa qua đều không thoải mái.

Sau khi tắm xong, Thải Y mặc một chiếc váy ngủ rộng rãi khiến cô cảm thấy thoải mái hơn, chỉ là cô vẫn cảm thấy như có dị vật ở hạ bộ vậy.

Bây giờ, mỗi khi nghĩ tới những gì đã xảy ra trong phòng tắm, Thải Y lại xấu hổ đến đỏ bừng mặt. Cô thực sự chưa bao giờ làm bất cứ điều gì thân mật với người khác giới như vậy.

Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ nhìn thấy bộ phận xấu hổ kia của nam nhân, điều này thực sự khiến cô tò mò liệu có phải thứ đó của nam nhân đều xấu xí và đáng sợ như cái của Phương Thành hay không?

Dươиɠ ѵậŧ màu tím đen của Phương Thành không hiểu vì sao cứ hiện hữu trong đầu Thải Y, nghĩ tới đây cô liền đỏ mặt, nhịn không được co chân lại trên giường.

Chợt thấy lòng trống vắng.

Thải Y nhắm mắt lại để bản thân không suy nghĩ nhiều, cô không hề muốn thừa nhận mình là một nữ nhân lẳиɠ ɭơ.

Rõ ràng... Cô thậm chí còn chưa từng nắm tay người khác giới, sao lại có thể làm ra chuyện như vậy!

Càng nghĩ về điều đó, Thải Y càng trở nên xấu hổ, cô vô thức dùng tay ôm lấy bộ ngực căng phồng của mình, hai chân không khỏi ma sát, âʍ ɦộ bên dưới lại càng siết chặt hơn.

Thải Y ngây thơ cho rằng mình đã khoá cửa liền có thể an toàn nhưng cô lại quên rằng căn phòng này ban đầu là của Phương Thành, khi mẹ anh trở lại tầng ba để thu dọn hành lý, anh đã nhanh chóng lấy chìa khóa dự phòng và mở của phòng của Thải Y.

Chiếc váy ngủ vì hành động vô thức của Thải Y mà bị kéo đến tận đùi, lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng, hai chân thon dài của cô kẹp chặt chăn bông, hai tay nhỏ tự mình xoa xoa ngực, trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ bất mãn, cảnh đẹp này vừa vặn rơi vào trong mắt của Phương Thành..

"Hóa ra khi ở một mình, cậu chính là một tiểu cô nương mê hoặc như vậy."

Phương Thành ngữ khí ôn nhu, nụ cười trên khoé miệng càng đậm.

Thải Y xấu hổ, cô không biết có phải vì anh chứng kiến cảnh thủ da^ʍ của cô hay không mà cơ thể cô bắt đầu trở nên lạ lùng.

Cái miệng nhỏ nhắn bên dưới không nhịn được mà trào ra một dòng da^ʍ thuỷ, hai chân đột nhiên mềm nhũn run rẩy.

Trước khi Thải Y kịp phản ứng, Phương Thành đã nhanh tay khoá cửa lại.

Chìa khóa duy nhất có thể mở cánh cửa của căn phòng này nằm trong tay anh.

Mẹ anh hôm nay chắc chắc sẽ rất bận rộn, có lẽ phải tất bật chuẩn bị cho kịp chuyến bay vào sáng mai, đương nhiên anh cùng cô gái nhỏ cũng sẽ làm việc cho đến bình minh, phải không?

Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Phương Thành, cơ thể mảnh mai của Thải Y vô thức co rút lại.

Làm thế nào cậu ta có thể đi vào?

Trong tiềm thức của Thải Y, cô đã xác định mình đã khóa cửa mấy lần rồi, bây giờ đột nhiên lại có người xông vào khiến trái tim nhỏ bé của cô không khỏi đập thình thịch, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vội vàng đắp chăn che kín thân thể.

Thải Y cứ nghĩ căn phòng này là khu vực an toàn của mình, cô có thể thoải mái làm điều mình thích mà không sợ ai để ý, bao gồm cả loại chuyện xấu hổ kia...

Quan trọng nhất, cậu ta cũng đã được nhìn thấy.

Tình cảnh hiện tại khiến Thải Y nhớ lại chuyện ban ngày xảy ra trong phòng tắm, cô xấu hổ đến mức tai đỏ như máu, sự dễ thương này đều lọt vào mắt của Phương Thành.

Anh từng bước tiến lại gần, mùi nội tiết tố nam trên người anh bao trùm hoàn toàn Thải Y.

Thải Y bị anh ôm vào trong lòng, cô ngay lập tức siết chặt cơ thể mình như một con mèo con sợ hãi, khó chịu giãy giụa nhiều lần nhưng không thể thoát ra.

Vốn dĩ nam nữ thể lực chênh lệch lớn, huống chi Thải Y phát hiện mình khi bị đối phương đυ.ng vào toàn thân liền trở nên mềm nhũn.

Cô thậm chí còn không dám nói...