Quyển 2 - Chương 19

Edit: Minh Minh

Dt đứng lên, cầm áo Grunt đuổi theo. Inin cầm tay Ngải Tình thấp giọng đề nghị: “Hay là chúng ta về đi…”

Có vẻ Inin cực kì sợ Gun.

Dường như nhận ra sự xoắn xuýt của Inin, Gun đưa tay vò rối tóc cậu ấy, mỉm cười xích lại gần: “Sợ tôi à? Tôi đâu có quản lý cậu đâu, sao phải sợ?”

“Không,” Inin bực bội, cúi đầu, rầu rĩ nhìn giày mình, “Tôi… tôi chỉ muốn về sớm còn tập luyện.”

Đương lúc Gun muốn chọc cậu thêm nữa.

Thì Ngải Tình đã chặn lại móng vuốt của Gun, kéo Inin ra sau lưng mình.

Ý rõ ràng rằng là, không được bắt nạt người của tôi.

Đôi mắt đen nhánh nhìn cô một lượt rồi quét qua Inin, lại quay về nhìn cô: “Kiểu tính cách này không có tính công kích đối thủ, quả nhiên là phong cách của Solo… nhiều năm qua vẫn chẳng đổi nhỉ? Nghe nói năm đó để chiêu mộ được cậu ta, anh ta tốn không ít tiền, sao rồi? Hối hận chưa?”

Ngải Tình nhướn mày.

Gun giơ cao hai tay: “Ok, Ok, tôi không nói nữa, đi trước đây.”

Anh ta nói xong, đưa tay lấy áo khoác đen vắt trên ghế rồi quay đi, vừa xoay người sắc mặt đã trầm xuống, không còn dáng vẻ đùa cợt bất cần như vừa rồi mà giống như tâm trạng không tốt hơn.

Inin sờ ngực: “Thật đáng sợ.”

Trên đường trở về, bọn họ đi cùng với một vài người bên câu lạc bộ Hàn Quốc, thỉnh thoảng Inin đóng vai phiên dịch viên, không ngờ mặc dù Grunt thua nhưng lại làm cho bọn họ cực kì hứng thú với cậu ta. Khi bọn họ nghe Inin nói Ngải Tình có quen biết với một vài người chủ lực bên K&K, lời nói càng tỏ vẻ sự hứng thú hơn nữa.

Tiếng Hàn với tiếng Trung trộn lẫn, cả đoạn đường chuyện trò quên cả trời đất.

Thậm chí có người tỏ vẻ tới đây sẽ chuyển từ StarCraft sang “Mật thất”. Chỉ xét mặt này thôi thì thể thao điện tử có lợi hơn thể thao truyền thống nhiều. Bạn có thể thấy tuyển thủ của StarCraft chuyển qua chơi Dota nhưng sẽ không bao giờ thấy vận động viên bơi lội chuyển qua môn chạy.

Lúc đang trong thang máy khách sạn, người thắng Grunt, cũng là người xếp thứ ba thế giới của StarCraft nắm chặt tay Ngải Tình, nói bằng tiếng Trung không mấy lưu loát: “Chờ mong biểu hiện của cô và Inin.”

“Tôi cũng thế, rất chờ mong biểu hiện của mọi người.” Ngải Tình cũng nắm chặt tay anh ta.

Đám người chào tạm biệt ở cửa thang máy, Ngải Tình dẫn theo Inin rẽ phải hành lang.

Không ngờ bắt gặp Grunt đang đứng cuối hành lang đang đứng trước cửa phòng cô.

***