Chương 4: Trở Thành Chủ Nhà!

Nếu không phải trước đó trên người không có tiền, thì ngày hôm qua vừa được trọng sinh cô đã chạy tới văn phòng tư vấn bất động sản rồi. Hiện tại đã có tiền, Tống Bội đương nhiên là muốn đi mua nhà a.

Trường học của cô nằm trong khu phố cũ, nhà ở không chỉ vừa nhỏ vừa thấp, quan trọng nhất là đường ống ngầm đã xây dựng được vài chục năm, hệ thống thoát nước rất kém! Chỉ cần mưa lớn một chút là liền tắc cống.

Sau khi trận mưa lớn kia tiến đến, trường học là nơi đầu tiên bị nhấn chìm.

Cho nên Tống Bội nhất định phải mua nhà, không chỉ là phải mua nhà ở nội thành, mà còn phải mua trên tầng cao! Quan trọng nhất chính là phải nhanh!

Cô hận không thể mua nó ngay bây giờ, rồi chuyển vào đó sống trong tối nay.

Đương nhiên, kỳ vọng là vậy, nhưng cô không dám nghĩ như vậy, dù sao một ngôi nhà không giống như miếng thịt và mớ rau, nói muốn mua là có thể mua ngay...……

- Em gái, hóa ra em bán xe là vì muốn mua nhà a! Này không phải là quá trùng hợp sao? Thật không dám giấu giếm, tôi không chỉ bán xe, còn là người môi giới bất động sản thông qua đại lý. Em gái, cô muốn mua nhà ở đâu? Rộng bao nhiêu? Phôi thô hay là hoàn thiện? Có thích tiểu khu nào hay không? Tôi tìm giúp cô…..

Tống Bội cúi đầu, nhìn tấm danh thϊếp trước mặt, cùng chiếc máy tính bảng phụ mới xuất hiện trong tay anh trai bán hàng, thấy hắn vừa nói chuyện vừa mở ra một trang web, phía trên tất cả đều là tin rao bán bất động sản.

Tống Bội nhướng mày: "..."

Liền, tình tiết thay đổi quá nhanh, làm đầu óc cô có chút không theo kịp.

Cũng may, có sóng to gió lớn gì mà cô chưa từng thấy qua, rất nhanh liền bình tĩnh lại, nói ra từng yêu cầu của mình.

Đầu tiên, phải ở trong nội thành mới.

Tiếp theo, địa thế phải cao.

Tiếp đó, chất lượng nhà lầu phải tốt, nói cách khác chủ đầu tư phải là người đáng tin cậy.

- Tôi muốn một phòng ở tầng cao, ít nhất phải trên hai mươi tầng. Trang trí hay không không quan trọng, quan trọng là giá cả phù hợp, dự toán của tôi chỉ có 140 vạn.

Thành phố C tấc đất tấc vàng, giá nhà cũng rất cao, giá khởi điểm ở khu thành phố mới đã là 2 vạn 1 mét vuông, tiền trong tay Tống Bội chỉ đủ mua một căn hộ nhỏ rộng khoảng 60 70 mét vuông, nhưng cô chỉ sống một mình, sáu bảy mươi mét là đủ rồi.

Cô vừa nói xong, danh sách trên máy tính bảng của anh trai bán hàng liên tục thay đổi, cuối cùng chỉ còn dư lại bảy cái.

- Ba tiểu khu này đều là do những người có tên tuổi đầu tư xây dựng, chất lượng chắc chắn không thành vấn đề, những ngôi nhà này sau khi được chọn lọc theo nhu cầu của cô, còn dư lại 3 căn, phía trên có hình ảnh, cô xem thử xem thấy thế nào, nếu nhìn trúng, tôi sẽ lập tức hẹn với chủ nhà, để cho cô tới xem nhà.

- Có nghĩa là hiện tại có thể đi xem nhà luôn đúng không?

Tống Bội đi thẳng vào vấn đề:

- Anh gọi điện thoại cho chủ nhà, nói bây giờ tôi sẽ tới xem nhà.

- Gấp như vậy?



Anh trai bán hàng sửng sốt, nghĩ mình còn chưa nói đến một tiểu khu khác có căn phòng phù hợp với yêu cầu của Tống Bội, bất quá xem ra hiện tại không cần nhắc tới nữa.

Vì thế hắn lập tức gọi điện thoại, nhanh chóng hẹn với bốn chủ nhà, bọn họ sẽ tới xem nhà trong vòng nửa hoặc một giờ nữa.

Thời gian là Tống Bội hẹn, anh trai bán hàng ở bên cạnh lau mồ hôi hột, xem bốn căn nhà trong vòng 30 phút, quả nhiên vẫn là em gái này biết cách chơi.

Tiếp đó, Tống Bội sẽ cho anh trai bán hàng biết cái gì gọi là càng chơi hơn, sau khi nhận được tiền xe, hai người liền bắt taxi, vào nhà đi quanh một vòng rồi đi ra, sau đó trực tiếp đi tới nhà tiếp theo, nhà thứ hai cũng như thế, sau đó là nhà thứ ba…

Mồ hôi trên trán anh trai bán hàng càng ngày càng nhiều, hắn rất muốn hỏi: Em gái, em có chắc là muốn mua nhà không? Nhưng nhìn thái độ nghiêm túc của Tống Bội, thật sự không giống như đang đùa giỡn!

Vì thế khi tới dưới lầu của căn nhà thứ 4, anh trai bán hàng tiếp tục tận chức tận trách giới thiệu:

- Căn nhà này nằm ở lầu 21, kiểu. Tôi cũng đã hỏi thăm qua chủ nhà, do trong nhà bọn họ có người già từ dưới quê lên, căn hộ hai phòng ngủ không đủ ở, cho nên muốn đổi lên loại ba phòng.

- Tiểu khu này vừa tròn 10 năm, còn khá mới, nhưng thiết kế căn phòng đã cũ nát, lại có chút kỳ cục, sau khi mua lại, còn cần phải sửa chữa. Còn có, chủ nhà chào giá 150 vạn, nói là một xu cũng không bớt.

Dự chi của Tống Bội là 140 vạn, chủ nhà chào giá 150 vạn, nhưng để ý làm gì! Đi coi trước rồi nói tiếp.

Hai người vừa lên lầu, đúng lúc nghe thấy thấy người trong nhà đang cãi vã, dăm ba câu liền hiểu được là do đứa nhỏ trong nhà sinh bệnh, chồng và mẹ chồng chỉ trích vợ không chăm sóc cẩn thận.

Tống Bội nhíu mày, kìm nén tâm tình khó chịu mà bước vào, miêu tả ngôi nhà không khác những gì anh trai bán hàng nói, quả thực là rất thảm, nhưng là căn nhà có thiết kế tiêu chuẩn gồm hai phòng ngủ và một phòng khách, diện tích 65 mét vuông, ở vẫn thoải mái., rất tốt!

Về phần trang trí liền không thành vấn đề, đập nát hết và không trang trí gì nữa là được, chỉ cần là nhà của cô, thì cho dù là phôi thô cũng thoải mái.

Tống Bội liếc mắt nhìn anh trai môi giới một cái, ánh mắt sáng ngời, chỉ trong nháy mắt, anh trai bán hàng đã ngầm hiểu!

A a a a a a a! Em gái này đã nhìn hắn!!!

Trái ngược với ba nhà trước đó, Tống Bội chỉ vào nhà đi một vòng rồi rời đi, mà không nói một lời, anh trai bán hàng quá hiểu điều này có ý nghĩa gì, vì thế kế tiếp là lúc hắn phát huy sứ mệnh của mình, lập tức đi vào nhà bắt đầu bô bô thương lượng ( chém giá ) cùng chủ nhà, cái gì mà cô gái nhỏ mua nhà ở cũng không dễ dàng,để tiết kiệm được khoản tiền này cũng không dễ, blah blah….

Sau khi nghe chủ nhà nói đã chọn xong nhà ba phòng ngủ, hắn liền khen căn nhà kia một lượt, rồi nói cái gì mà nhà tốt không đợi người, cứ cẩn thận bên này không bán đi, thì phòng ở bên kia đã bị người ta đoạt đi rồi.

Chủ nhà liền bị dọa, lúc đầu còn có chút do dự, nhưng trong nháy mắt đã biến mất, lập tức yêu cầu ký hợp đồng liền.

Lúc này Tống Bội cũng đi vào:

- Bỏ qua chuyện hợp đồng đi, trực tiếp đến văn phòng quản lý bất động sản chuyển quyền sở hữu là được, nhưng tôi có một yêu cầu, buổi chiều anh dọn ra ngoài đi, tối nay tôi muốn có nhà ở!

- A?

- Anh trai bán hàng không nghĩ tới Tống Bội thật sự lại gấp như vậy.

Tống Bội trực tiếp ném tấm thẻ có 90 vạn cướp từ chỗ tên tra nam cùng xe 50 vạn tiền bán xe, lên tủ giày ở cửa:



- Bán hay không, một câu thôi, không bán tôi sẽ đổi chỗ khác.

Anh trai bán hàng cùng chủ nhà bị khí thế trên người cô trấn áp, liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời:

- Bán!

Thế là bọn họ liền đi làm thủ tục bán nhà, đoàn người vội vàng hấp tấp đi tới văn phòng quản lý bất động sản.

Giao dịch thanh toán đầy đủ là an tâm nhất, chỉ cần đóng 1% thuế trước bạ, chứng nhận bất động sản là 80 tệ, sau đó sẽ được thông báo trong vòng 3 đến 5 mang biên lai tới đây để nhận giấy chứng nhận sở hữu bất động sản mới, sang tên hoàn thành xong.

Ra khỏi văn phòng quản lý bất động sản, Tống Bội nhìn hóa đơn thuế trước bạ trong tay, có chút cảm khái, cô hít sâu một hơi.

Cô, rốt cuộc đã có một ngôi nhà của riêng mình.

Đời này cô không cần phải trốn đông trốn tây, lang thang khắp nơi nữa.

Từ giờ trở đi, cô đã có một ngôi nhà của riêng mình.

Tống Bội đang tự cảm khái, đột nhiên anh trai bán hàng đi tới kéo tay áo cô:

- Em gái, tôi có chút việc muốn nói với cô.

Vừa vặn xe taxi đã tới.

Tống Bội thấy anh trai bán hàng nhìn về phía chủ nhà, rõ ràng là có chút kiêng dè với gia đình này, liền cùng hắn leo lên taxi khác:

- Chuyện gì?

Mặt già của anh trai bán hàng đỏ lên, ngượng ngùng gãi gãi đầu:

- Là như này, em gái, cô xem, tôi là người môi giới, tôi giúp cô mua nhà cũng là vì kiếm tiền đúng không? Vốn dĩ chúng ta phải thỏa thuận phí trung gian trước, nhưng bởi vì cô mua nhà quá vội vàng, đừng nói là chủ nhà không kịp phản ứng lại, tôi cũng không kịp phản ứng nên chưa nói với cô.

Tốt, thật tốt a!

Đây là tới đòi tiền?

Bất quá, đây là công việc của người ta, tuy Tống Bội là khách hàng thiên hạ đệ nhất sảng khoái, nhưng người ta đã chạy theo cô cả một buổi sáng, về tình về lý, Tống Bội cũng không thể để hắn chạy không công được.

Nhưng khi nghĩ đến mức phí môi giới trên trời được ghi trên trang web...

Tống Bội có chút run gan, hỏi:

- Bao, bao nhiêu?