Chương 25: Thế giới thu tiên

“Đi... không đi... đi... không đi...” Uông Điền ngồi xổm trong một góc, trong tay là một bông hoa, ấu trĩ ngắt từng cánh hoa ném xuống mặt đất.

Thời gian trở về một khắc trước.

Sau khi Nguyên Trạch dán một truyền tống phù lên người nàng, trong nháy mắt nàng đã cách chỗ kia cả ngàn dặm.

Nàng phải cảm thán một câu, quả đúng là nam chủ! Đây chính là bùa chú thần cấp đó! Đồ vật có thể gặp nhưng không thể cầu thế mà cứ vậy ném lên người nàng!

Nếu như nàng là nữ chủ, dựa theo cốt truyện, khẳng định sẽ lại ngu ngốc chạy về, lãng phí một cái bùa chú thần cấp.

Nhưng, nàng không phải!

Nếu nam chủ bảo nàng đi, nàng liền rời đi, có đánh chết cũng không quay về, về là cùng chịu chết, còn không bằng thừa cơ hội này tìm nơi ẩn cư, còn về những ma tu đó, tên nào gϊếŧ được nàng đã gϊếŧ, không thể thì giao lại cho nam chủ ~

Tin chắc rằng nam chủ có thể thu phục được, dù sao cũng là vai chính mà...

Nhưng nàng vừa mới bước vài bước, âm thanh hệ thống lại vang lên trong đầm

[Tít... Hào quang vai chính của Nguyên Trạch nhạt dần, 80% sẽ trở thành vai phụ, ký chủ chú ý]

Uông Điền khựng lại, “Có ý gì?”

[Cốt truyện nguyên bản và cốt truyện hiện tại khác nhau quá lớn, khiến thiên đạo phát hiện ra biến số lớn nhất ở trên người Nguyên Trạch, bởi vậy thiên đạo đang suy xét có nên thu hồi hào quang vai chính trên người hắn hay không]

Uông Điền nghĩ đến cái gì đó liền hỏi: “Vậy ta chẳng phải là...”

[Đúng vậy, ngươi bị liệt vào biến số thứ 3, biến số thứ 2 chính là tên ma tu cầm đầu kia, chính là tên suýt chút nữa đã gϊếŧ chết ngươi. Đương nhiên ngươi không cần lo lắng, chỉ cần ngươi không làm chuyện ảnh hưởng đến cốt truyện, thiên đạo sẽ không quan tâm đến ngươi.]

Hệ thống thấy Uông Điền trầm mặc, nắm lấy cơ hội nói, [Có muốn ta nói cho ngươi biết cách hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất không? Chỉ cần 5 tích phân thôi nha ~]

“... Cần, 5 tích phân thì 5 tích phân.” Uông Điền hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn lựa chọn giao dịch với hệ thống.

[Tít... giao dịch thành công, điểm hiện có: -410]

[Sau khi tính toán kỹ càng, cách tốt nhất chính là... tìm một nơi ẩn cư. Ta có thể tìm ra nơi ẩn cư tốt nhất, chỉ cần 50 tích phân, có cần không?]

Sắc mặt Uông Điền tối sầm, nàng quả thật quá ngu ngốc khi giao dịch với hệ thống mà.

[Ai da ký chủ ngươi cũng đừng nghĩ không thông! Đừng vội cắt đứt liên hệ! Ngươi không muốn nghe vì sao ẩn cư là phương án tốt nhất à?]

“Không muốn!” Uông Điền tính không bao giờ giao dịch với cái đồ phá hoại này nữa.

[Ôi chao ngươi đừng giận] Mặc dù không thể đọc được suy nghĩ, nhưng hệ thống mơ hồ có thể cảm nhận được suy nghĩ của ký chủ, để sau này giao dịch nhiều hơn nữa, hệ thống thỏa hiệp, [Ta nói miễn phí cho ngươi nơi tốt nhất nhé, còn có cách lấy tích phân nhiều nhất nữa, thế nào hả?]

Uông Điền không nói lời nào, hệ thống coi như nàng đồng ý, [Dựa theo cốt truyện nguyên bản, giờ phút này ngươi hẳn là đang nấp ở bí cảnh tìm điểm yếu của nữ chủ, nhưng giờ cốt truyện rối loạn, nữ chủ ra khỏi bí cảnh trước, cho nên ngươi trực tiếp ẩn cư sẽ chống lại được đại kết cục]

[Còn về Nguyên Trạch, nếu hắn vẫn là nam chủ, vậy khẳng định sẽ không chết, ngươi cũng không sao cả, nếu hắn là nam phụ, sống chết của hắn cũng không liên quan đến ngươi, ngươi càng không có việc gi]

[Cho nên đi ẩn cư đi thiếu nữ, ta sẽ nói cho ngươi nơi ẩn cư tốt nhất]

Bước chân Uông Điền dừng lại.

“... Hệ thống, nếu bây giờ ta chết, nhiệm vụ sẽ thất bại sao?”

Hệ thống trợn trắng mắt, [Ngươi nói lời này không thấy vô nghĩa sao? 5 năm sau nguyên chủ mới chết, hiện giờ ngươi mà chết sẽ bị trừ 100 tích phân, có điều ngươi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh là có thể được khen thưởng 50 tích phân]

[Nhắc nhở hữu nghị, tích phân vượt quá giới hạn thì linh hồn ngươi sẽ bị mạt sát, tích phân hiện có là -410]

“...” Uông Điền xoay người, yên lặng trở về.

[Ký chủ ngươi đi nhầm đường rồi.]

“Không nhầm.”

[Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, hắn đã chết còn có thể chuyển thế, ngươi chết thì sẽ biến mất, hãy nghĩ thật kỹ.]

Những lời này thành công khiến Uông Điền dừng chân.

“Không đi...” Uông Điền nhìn cánh hoa cuối cùng có hơi xuất thần.

Uông Điền đứng dật vỗ tay, nàng hạ quyết tâm, sau đó nhanh chóng lên đường.

[Ký chủ ngươi lại đi nhầm đường rồi]

“Không nhầm.”

[Không phải là không đi sao?]

Uông Điền trợn trắng mắt, “Ngươi thì biết cái gì, dùng cách này đưa ra lựa chọn thường không chuẩn, nếu lá hoa cuối cùng là không đi, ta hẳn phải đi mới đúng.”

[...] Ký chủ trâu bò, hệ thống phục sát đất, kết quả vẫn giống với những ký chủ trước kia, xử trí theo cảm tính, lãng phí bản đồ ẩn cư của nó! Mất công nó còn có lòng tốt nói cho nàng nhiều tin tức như vậy!

Hệ thống tức giận, lần đầu tiên chủ động cắt đứt liên hệ, đương nhiên Uông Điền căn bản không để trong lòng.

Không có cách nào cả, để nàng làm “nữ chính ngu ngốc” trong phim truyền hình một lần đi, ném người chạy một mình nàng không làm được, huống chi đó còn là người bỏ mạng cứu nàng nữa.

Hơn nữa nàng không nhất định sẽ chết, cho dù có chết thì tích phân cũng là -460, thế giới tiếp theo bổ sung sau cũng được... nhỉ?